Nếu như quá tự trách mình, đồng thời làm tổn thương chính mình, thì cũng sẽ làm tổn hại tới sức khỏe của đứa trẻ trong bụng.
Bữa cơm này Trâu Niệm ăn rất ít.
Hướng Dương nói: "Niệm Niệm, đứa trẻ đang trong giai đoạn cần dinh dưỡng, mẹ không ăn thì đứa nhỏ trong bụng sẽ khóc đấy.….Ăn nhiều một chút."
Trâu Niệm gật đầu.
Ăn xong, Trâu Niệm và Hướng Dương định cùng nhau đi tới trung tâm thương mại một chuyến, ngồi xe của tài xế do Nguyễn Duật Nghiêu phái tới, có Hướng Dương ở bên chăm sóc, Nguyễn Duật Nghiêu mới hơi có thể yên tâm hơn.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu đã bảo người chuẩn bị xong vài thứ lớn cồng kềnh cần mang theo khi rời khỏi thành phố B.
Nhưng có vài thứ nhỏ, Trâu Niệm cần phải tự mình đi mua, nhiệt độ bên đó cũng không khác thành phố B bên này là mấy, đồ lót bên trong, một vài quần áo bà bầu cần mặc, đồ dùng cá nhân hàng ngày, người khác không thể mua hộ cô, cô phải tự mình đi chọn, sau đó về nhà thu xếp.
Trong trung tâm thương mại, Hướng Dương hỏi cô: "Giấy thông hành làm thế nào rồi?"
"Giao cho Nguyễn Duật Nghiêu rồi, chắc sẽ sớm làm xong thôi." Trâu Niệm nói, cô cúi đầu chọn đồ lót nữ, mấy tháng sau đó, cô muốn mặc loại thoải mái hơn một chút.
Ở một nơi khác trong trung tâm thương mại, có hai người phụ nữ đang đứng.....
Đổng Nhân vô cùng kinh ngạc, đúng là oan gia ngõ hẹp mà, sao đi dạo phố cũng có thể gặp được Trâu Niệm vậy?
Trâu Niệm đang chọn áo ngực, Đổng Nhân nhìn dáng người Trâu Niệm, rồi lại nhìn mình, thì khinh thường cong môi, cười....Bà ta cảm thấy, nếu cởi quần áo của Trâu Niệm ra xem, thì bộ n.g.ự.c kia có lẽ không đẹp và căng tròn bằng mình.
Đổng Nhân vẫn luôn rất hài lòng thậm chí là tự hào về vóc dáng của mình.
"Nhìn cô ta làm gì?
Bà quen à?" Người chị em tốt bên cạnh Đổng Nhân hỏi.
Đổng Nhân thở ra một hơi, cười khẩy: "Không thèm nhìn cô ta, một người phụ nữ quyến rũ người đàn ông tôi nhìn trúng, quả thực cô ta trẻ hơn tôi rất nhiều, trông cũng không tệ, đàn ông không phải đều thích kiểu non nớt như cô ta."
"Chúng ta là thua người ta về tuổi tác." Người chị em thở dài.
Người chị em của bà ta cúi đầu lén liếc Đổng Nhân, dùng khẩu hình miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không phải lúc trẻ chị cũng quyến rũ ông chủ lớn em nhìn trúng sao, đồ đàn bà trơ trẽn không biết xấu hổ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2031.html.]
"Chị nói gì?" Đổng Nhân cảm nhận được bà ta đang nói gì đó, nhưng không nghe rõ.
"Không nói gì cả, chỉ nói chiếc váy này có vẻ rất hợp với em."
"..." Đổng Nhân.
Trâu Niệm bên kia vẫn đang chọn áo ngực, đột nhiên bắt đầu nôn khan.
Hướng Dương vội vàng hỏi cô: "Sao thế? Không phải gần đây không có phản ứng gì sao?
Sao vào trung tâm thương mại thì lại buồn nôn rồi?"
Trâu Niệm nôn khan có chút đau đớn.
Hướng Dương vỗ lưng cô, động tác rất nhẹ, Trâu Niệm nôn khan xong thì lắc đầu: "Không sao, mùi điều hòa và mùi quần áo trong trung tâm thương mại này quá nồng, trước đây không cảm thấy thế, sau khi mang thai em liền phát hiện mũi em bây giờ rất nhạy cảm, ngửi thấy một chút mùi lạ là có thể buồn nôn."
"Có cần nghỉ ngơi chút không?" Hướng Dương đỡ Trâu Niệm, quan tâm hỏi.
Trâu Niệm lắc đầu: "Mua xong thì nhanh chóng rời khỏi đây."
Đổng Nhân ở bên kia không ngừng nhìn chằm chằm Trâu Niệm, Đổng Nhân tò mò Trâu Niệm bị sao thế, cảm cúm dạ dày?
Sao lại không ngừng nôn khan từng cơn, lại còn thường xuyên như thế.
"Nhìn bộ dạng đó thì chắc là có thai rồi, người phụ nữ này đúng là đê tiện thật, có thai rồi cũng không chịu yên phận, chọn đồ lót chắc chắn là để quyến rũ đàn ông..." Người chị em của Đổng Nhân chuẩn bị thử đồ, ở một khu vực khác, liếc mắt nhìn về khu vực của Trâu Niệm, nói một cách vô tình nhưng cố ý.
Bởi vì trong lòng rất ghét Đổng Nhân, nên trong lời nói có vài phần xúi giục Đổng Nhân, bà ta hy vọng Đổng Nhân gặp rắc rối nhiều một chút mới tốt, tốt nhất là khắp thế giới đều là kẻ thù của Đổng Nhân.
"Không phải thực sự có thai rồi chứ?" Ánh mắt Đổng Nhân nhìn về khu vực của Trâu Niệm.
Trâu Niệm vội vàng chọn vài bộ đồ lót, đều là kiểu dáng bình thường nhưng mặc rất thoải mái, cô nghe nói n.g.ự.c sẽ to ra vào giai đoạn cuối thai kỳ.
Xếp hàng thanh toán xong, Trâu Niệm chuẩn bị rời khỏi trung tâm thương mại.
Đổng Nhân muốn đi theo, bà ta nói với người chị em cùng đi mua sắm với mình: "Chị tự mình thử đi, tôi đi trước."
"Đừng chứ, em đi cùng chị." Người phụ nữ đang thử đồ mới thử được một nửa lập tức cởi ra, mặc lại quần áo của mình, nói với nhân viên phục vụ trong cửa hàng: "Bộ đồ này thực sự rất đẹp, lần này có chuyện gấp, lần sau tôi sẽ trực tiếp tới thanh toán, tôi nhất định sẽ lấy bộ này."