Buổi sáng ngày hôm sau.
Nguyễn Duật Nghiêu rời giường, cùng Trâu Niệm rửa mặt xong, liền nhận được cuộc gọi từ Đổng Nhân, dặn dò anh phải nhớ ăn bữa sáng.
Trâu Niệm hỏi anh: "Giọng của người phụ nữ nào vậy?"
Đúng vậy, Trâu Niệm đang trong thời kỳ rất mẫn cảm.
Bởi vì một người đàn ông giống như Nguyễn Duật Nghiêu, việc được rất nhiều phụ nữ ngưỡng mộ vây quanh là chuyện rất bình thường. Từ ngày đi theo anh, cô vẫn luôn hiểu rằng, bản thân cô không thể mãi mãi là mẫu người anh thích. Cô từng kiêu ngạo nói với anh rằng nếu anh không còn thích cô nữa, thì hãy dứt khoát nói với cô, cô sẽ trực tiếp rời đi mà không níu kéo.
Tuyệt đối không tồn tại một sự vướng mắc nào cả!
"Như thế nào, em đang ghen à?" Nguyễn Duật Nghiêu nắm lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của cô, còn hỏi một cách nghiêm túc.
Giọng điệu nghiêm túc như vậy, lại có chút kiêu ngạo, khiến Trâu Niệm không thể rời mắt, anh quả thực rất quyến rũ, nhưng cô vẫn mỉm cười rút ngón tay của anh ra: “Không phải ghen tị, chỉ là xác nhận thôi.”
Nguyễn Duật Nghiêu hôn lên trán cô: "Em luôn không quan tâm đến anh như vậy."
“Sau khi hoàn toàn quan tâm đến anh, không phải là cho anh cơ hội làm tổn thương em sao?” Cô ngẩng đầu hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1891.html.]
Mê Truyện Dịch
Đôi môi mỏng của anh mang theo hơi thở ấm áp hôn lên từng cái một, từ trán, đến chóp mũi, đến cằm cô, đều bị anh nghiêm túc hôn qua.
Anh nói: “Em có thể kiểm tra anh. Trong mắt anh, em đã là vợ anh rồi, em đang mang trong bụng đứa con của anh. Đứa bé là kết tinh cho tình yêu của hai chúng ta…” Bàn tay to lớn của anh chạm vào cô. Dường như bụng cô đã có chút to lên...
Trâu Niệm trên mặt tràn đầy ý cười hạnh phúc, ngẩng đầu nói với hắn: "Nguyễn Duật Nghiêu, từ ngày em nguyện ý cùng anh phát sinh quan hệ, em vẫn luôn nghĩ rằng, ban đầu anh đến với em vì thân thể này hay vì chính con người của em, còn việc anh có thật sự muốn hay không, em cũng không có cách nào biết được, bởi vì em không thể dò được trái tim của anh, em cũng không thể nhìn thấy nó.”
Anh mỉm cười, nắm lấy tay cô, đặt lên trái tim mình, lồng n.g.ự.c rắn chắc của người đàn ông thật ấm áp.
Anh nói: “Em sẽ cảm nhận được trái tim anh, và em cũng sẽ biết anh muốn cơ thể em hay con người em.”
Trâu Niệm lắc đầu: "Anh không cần phải nói cái gì, em chưa bao giờ tin tưởng lời đàn ông nói, em chỉ tin vào sự thật trước mắt mình.”
“Ở giai đoạn này, nếu anh muốn ngủ cùng em,thì anh không thể ngủ cùng với người phụ nữ khác. Nếu anh muốn ngủ với người phụ nữ khác, hãy nói với em. Em sẽ rời xa anh và anh có thể ngủ với những người phụ nữ đó. Em sẽ không cùng những người phụ nữ khác cùng thích một người đàn ông như anh, thậm chí ngay cả khi anh là một người đàn ông thực sự tốt. "
"Anh sẽ không, em suy nghĩ quá nhiều rồi." Nguyễn Duật Nghiêu hôn lên môi cô, trong miệng mùi kem đánh răng giống hệt nhau, tươi mát lạ thường.
Anh in một dấu hôn lên khuôn n.g.ự.c trắng nõn của cô, khiêu gợi thì thầm vào tai cô: “Bỏ anh ra, để anh tập trung ngủ với người phụ nữ khác à? Niệm Niệm, em có bằng lòng từ bỏ cơ thể của anh không?”
“Anh là một người đàn ông rất thú vị và hiếm có, công phu trên giường của anh cũng rất giỏi…”
Anh một bên vừa làm, một bên vừa giải thích, cuộc điện thoại lúc nãy là của Đồng Nhân gọi đến, nói rằng anh phải chuẩn bị ly hôn.