Bản thỏa thuận của Trâu Niệm và Tô Chính Đông, Tô Chính Đông cho Trâu Niệm qua lại Nguyễn Duật Nghiêu, nếu có thể lấy được hợp đồng, Tô Chính Đông sẽ đồng ý ký tên ly hôn…
Nguyễn Duật Nghiêu nhìn thấy bản thoả thuận thì đã muộn, nếu không, ngay từ ban đầu, anh chắc chắn sẽ giao hạng mục đó cho Trâu Niệm, để Trâu Niệm có thể thuận lợi ly hôn.
Nhưng suy nghĩ lúc này của anh, có lẽ Trâu Niệm cũng sẽ không đồng ý, tình hình lúc đó, anh vẫn chưa chắc là có thể nắm bắt được Trâu Niệm, Trâu Niệm vẫn chưa hoàn toàn yêu anh, chỉ là thích anh thôi, cứ d.a.o động không ổn định, tâm lý dè chừng không dám mạnh động, cho nên Trâu Niệm chưa chắc sẽ vì anh là ly hôn.
Bản thỏa thuận này là Tô Tư đưa đến tay anh, anh vẫn chưa nói với Trâu Niệm, ly hôn hay không, chuyện phía sau đó anh hi vọng cô ít tham gia vào, vì đứa nhỏ trong bụng mà nghỉ ngơi thật tốt, anh có thể thay cô gánh vác.
Trịnh Lan ngẩng đầu: “Cho dù là như vậy, Nguyễn Tổng nói cho cô ta nghỉ phép thì là nghỉ phép, Nguyễn Tổng nói gì thì là cái đó sao? Tôi cảm thấy nhà họ Tô chúng tôi quá thiệt thòi rồi….hai tay dâng cho anh một đứa con dâu, chuyện này quá hoang đường, cũng là chuyện hiếm thấy trên đời, Nguyễn Tổng hoàn toàn không xem nhà họ Tô chúng tôi ra gì!
Nguyễn Tổng có thể cho thấy chút thành ý hay không?”
Nguyễn Duật Nghiêu cười, đối với việc Trịnh Lan chuẩn bị nhân dịp này mà có suy nghĩ đòi hỏi nhiều hơn, anh lập tức chèn ép, “Hung thủ hại c.h.ế.t con gái Tiểu Tô của bà, trừ phi bà vĩnh viễn không muốn biết, cảnh sát, cơ bản là không tra ra được…”
Trịnh Lan hít một hơi, nguyên nhân cái c.h.ế.t của con gái, cảnh sát vẫn chưa thể điều tra được!
Nguyễn Duật Nghiêu đứng dậy, vươn tay thắt lại chiếc cúc áo trên bộ âu phục, rời đi.
Sáng sớm hôm sau.
Trâu Niệm không thể tiếp tục đi làm, cần phải nghỉ phép, sáng nay Nguyễn Duật Nghiêu ăn sáng xong đã rời đi, vụ án có tiến triển thì Nguyễn Duật Nghiêu sẽ nói cho cô.
Trên lầu, Trâu Niệm gọi điện cho Trịnh Lan.
Trâu Niệm cho rằng sẽ bị trách mắng một trận, hoặc là không bắt máy, nhưng, Trịnh Lan lại trực tiếp hỏi cô muốn nghỉ phép bao lâu?
Trâu Niệm suy nghĩ vài giây, nói, “Tạm thời cần nghỉ một tháng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1591.html.]
Rất bất ngờ…Trịnh Lan gật đầu.
Mê Truyện Dịch
Không lâu sau, Hướng Dương đã gọi tới, biết chuyện Trâu Niệm nghỉ phép, hỏi: “Ngầu thế, vậy mà lại nghỉ phép tận một tháng, rốt cuộc sức khỏe em thế nào?”
“…” Trâu Niệm cảm thấy, hôm khác phải tìm cơ hội nói với Hướng Dương chuyện mình mang thai, giấu cũng không giấu được bao lâu, thêm hai tháng nữa, nếu như mặc áo bó sát, chắc chắn sẽ thấy bụng.
Trâu Niệm chỉ nói không khỏe, chủ yếu là cảm xúc không tốt, muốn nghỉ ngơi một thời gian.
Hướng Dương nói về Trịnh Lan: “Mụ phù thủy đó cho em nghỉ phép dễ dàng như vậy, có khi nào Tô Chính Đông đã nói gì đó không, mụ phù thủy trước giờ không thích em, giờ lại đối tốt với em vậy, không lẽ bà ta thay đổi suy nghĩ, muốn sống hòa thuận với con dâu như em à?”
“Hả?”
Chị đừng có dọa em, em chắc chắn ly hôn với Tô Chính Đông, đời này em và Trịnh Lan không có duyên làm mẹ chồng nàng dâu thân thiết, tha cho em đi… cùng cầu nguyện không phải như chị nói đi…” Trâu Niệm thở dài.
Trâu Niệm ở biệt thự này, an toàn vô cùng, nhưng để sống những ngày phải mất liên lạc với thế giới bên ngày thì không phải là điều mà người thường có thể trải qua được.
Mỗi ngày Nguyễn Duật Nghiêu nhất định sẽ về trước sáu giờ, ăn cơm tối cùng Trâu Niệm, sau đó đi ngủ.
Trâu Niệm hỏi anh về tiến triển của vụ án, Nguyễn Duật Nghiêu nói vẫn không có tiến triển gì, Trâu Niệm thở dài.
Một tuần sau, Trâu Niệm cảm thấy thịt của mình nhão ra rồi, mập lên cũng rất nhanh, nhìn bên ngoài thì không nhận ra, nhưng lúc lên cân, phát hiện đã tăng thêm mấy ký, vuốt cái bụng nhỏ, có thể đứa nhỏ và mẹ đang cùng to lên?
Hôm nay Trâu Niệm vốn định đi thăm mẹ, nhưng sáng nay thấy trời âm u, Nguyễn Duật Nghiêu nói ngày mai trời sẽ nắng, sẽ dẫn cô đi.
Y tá trong bệnh viện đã được Nguyễn Duật Nghiêu đổi hết rồi, người y tá này sẽ thường xuyên báo cho Trâu Niệm biết về tình hình ở bệnh viện.
Buổi sáng, Trâu Niệm nôn nghén một trận, sau đó khó chịu ngủ mất, từ từ cô cũng có dấu hiệu thích ngủ của phụ nữ mang thai, đang nằm trên giường ở lầu hai, đột nhiên nghe thấy tiếng dì giúp việc gọi cô, nói điện thoại cô đang reo.
Trâu Niệm đi xuống, là y tá gọi tới, cô bắt máy.