Đổng Nhân thở dài, con gái Trác Địch của bà ta quá ngây thơ, một người đàn ông như Trác Khởi Nguyên sao có thể dễ dàng tin lời của một người phụ nữ chứ? Nhất là lời nói từ một người phụ nữ như Đổng Nhân. Ban đầu Trác Khởi Nguyên không muốn nhận Trác Địch, khi đó Trác Địch mới ba tuổi, Trác Khởi Nguyên biết Đổng Nhân muốn dùng đứa con để trói buộc ông ta, vì là con gái nên Trác Khởi Nguyên không quan tâm, thậm chí còn không đề cập đến việc xét nghiệm ADN, hoàn toàn không coi trọng cô con gái này.
Sau khi Trác Đằng qua đời, Trác Khởi Nguyên suy sụp tinh thần, nhưng dù sao đó cũng là đứa con ngoài giá thú không ai biết, Trác Khởi Nguyên tỏ ra không hề bị ảnh hưởng. Bao nhiêu năm qua, Đổng Nhân mang theo Trác Địch, Trác Khởi Nguyên chẳng hề hỏi han đến lần nào, thỉnh thoảng ông ta sẽ cho ít tiền để thu xếp, cũng đã mua cho hai mẹ con bà ta một căn nhà, ông ta chưa bao giờ nghi ngờ đứa con gái này có phải là con ruột của mình hay không.
Nếu trước đây, Trác Khởi Nguyên nghi ngờ thân phận của đứa con gái này mà đòi xét nghiệm ADN, bà ta vẫn có cách để vượt qua. Nhưng bây giờ Trác Đằng đã chết, nhà họ Trác không còn huyết thống nữa, bà ta sẽ phải làm gì đây? Ngồi chờ bị vạch trần sao? Lừa dối Trác Khởi Nguyên quả thực là không thể dung thứ!
"Cứ để cha xét nghiệm đi, dù sao con cũng là con gái ông ấy, con chẳng sợ..." Trác Địch ngồi xuống nói.
Đổng Nhân ngước mắt lên nhìn Trác Địch.
...
Trong hai ngày nay, Trâu Niệm cảm thấy mình không thể ở lại Hồng Viễn được nữa.
Mọi người đều biết, hợp đồng của Tập đoàn Nguyễn Thị do chính Trâu Niệm ký được, ban đầu cũng bị đồn đoán, nói cô và Nguyễn Duật Nghiêu có mối quan hệ mật thiết, bị nghi ngờ có quan hệ tình cảm, khi đó Nguyễn Duật Nghiêu đã đích thân đưa Trác Địch đứng ra giúp làm sáng tỏ sự việc.
Hình bóng trên tạp chí lần này càng khiến người ta suy đoán nhiều hơn, vừa khéo vào ngày bị chụp ảnh, Trâu Niệm đã xin nghỉ phép không đến Hồng Viễn làm việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1542.html.]
Bất cứ khi nào Trâu Niệm đi lại trong công ty, cô đều thấy có người nhìn mình, Trâu Niệm không nói nên lời, chẳng lẽ là đang nhìn hình bóng của cô bây giờ để so sánh với bóng dáng trong ảnh tạp chí sao?
Mê Truyện Dịch
Còn nửa tháng nữa sẽ hết thời hạn Trâu Niệm thay thế chức vụ của Tô Tư, Trâu Niệm đã quyết định đặt cược một phen! Cô không muốn dây dưa với Hồng Viễn nữa, bên ngoài có thiếu gì công việc có thể làm, cứ từ từ tìm, dù sao bây giờ trong tài khoản của cô có một khoản tiền tiết kiệm. Hồng Viễn này thực sự không thích hợp để cô ở lại lâu hơn, khắp nơi đều là ánh mắt không thân thiện.
Sau khi tan làm, Trâu Niệm bước ra khỏi công ty.
Cô vừa đi vừa nghe cuộc gọi của Nguyễn Duật Nghiêu, anh nói: "Xe đang ở đối diện công ty em, em lên xe, tài xế sẽ đưa em đến nơi."
"Vâng." Trâu Niệm gật đầu.
Có một số việc thực sự không thể thương lượng nếu không gặp mặt.
Trâu Niệm đi ra ngoài, đang nói chuyện với Nguyễn Duật Nghiêu, anh hỏi, hai ngày nay chuyện ăn uống của cô thế nào? Có bị nghén không?
Trâu Niệm thản nhiên nói: "Ăn uống khá tốt, chỉ là buổi sáng nôn nghén nhiều, buổi trưa và buổi tối không có gì, mọi thứ đều bình thường, gần đây cơ thể cảm thấy khá dễ chịu. Chờ em kết thúc việc làm thay cho Tô Tư thì có thể đến bệnh viện để kiểm tra chi tiết hơn, cũng đã đến kỳ khám rồi."
Cô không dám nói to vì sợ bị người khác nghe thấy.