Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/yXmolnt9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tư đứng ở đó, cơ thể gầy yếu của cô ta khóc đến sắp ngã quỵ, giọng nói liền trở nên khàn đi: "Đúng vậy, em đã điên từ lâu rồi... Em ở trước mặt với người khác là một người bình thường, giả vờ như một người bình thường, em cố gắng gượng cười, em sợ mẹ nuôi sợ đến mức trái tim run rẩy, em sợ mẹ nuôi phát hiện ra ý đồ của em và đuổi em đi! Khi em đối mặt với anh, đối mặt với trái tim của chính mình, em biết em là một kẻ điên! Em không thèm kết hôn với người bạn trai công chức có điều kiện ưu việt, em đặt hết trái tim của mình vào anh! Tô Chính Đông, em đã yêu anh từ năm 16 tuổi cho đến tận bây giờ! Em không mong cầu được gả cho anh, những anh cho em một đứa con cũng được mà..."
"Đứa con ở trong bụng em cũng đã rất lâu rồi, em là mẹ của đứa bé, em rất hạnh phúc, mỗi đêm không nghĩ đến anh, em nghĩ đến con cũng thấy rất hạnh phúc. Bác sĩ nói, thêm một tháng nữa... em sẽ có thể biết được giới tính của đứa bé, bây giờ em đã mất đi đứa bé như thế này, em và đứa bé đã được gắn kết với nhau, anh có biết không?! Anh có thể không yêu trẻ con, nhưng đứa bé là con của riêng mình em! Tại sao anh lại cướp đi sinh mạng đứa con của em?"
Tô Tư lao tới đánh Tô Chính Đông, Tô Chính Đông đã dùng sức đẩy Tô Tư ra!
Tô Tư lại lao về phía Trâu Niệm: "Đều là do thứ hại người như cô! Chính cô đã xúi giục Chính Đông đối xử với tôi như vậy phải không? Chẳng phải cô đòi ly hôn với anh ấy sao? Hà cớ gì cô còn quan tâm việc có phải tôi từng hãm hại cô hay không?"
Trâu Niệm đã bị cách suy nghĩ lệch lạc của Tô Tư khiến cho giận đến xanh mặt: "Vì tôi chẳng có quan hệ gì với cô, vì sau khi cô bôi nhọ tôi tôi cũng chẳng mất đi miếng thịt nào thì tôi phải khen ngợi việc làm của cô sao? Tôi không được tự bào chữa cho chính mình sao? Tô Tư, trước đây cô bắt nạt tôi như thế nào? Tôi có nói gì không? Tôi chẳng nói gì cả! Nhưng cô đã hãm hại tôi và Trác Đằng, Trác Đằng đã qua đời, tại sao anh ấy lại phải mang cái tiếng nhơ nhuốc đó? Cô sống thật ích kỷ! Tôi cũng không biết cô lấy đâu ra sự tự tin mù quáng này! Cô tự cho rằng mọi người trên thế giới này đều phải xoay quanh cô sao? Thật xin lỗi, người duy nhất trong cuộc đời này có thể làm tổn thương tôi mà tôi vẫn luôn tôn trọng chỉ có thể là mẹ tôi!"
Trâu Niệm tức giận, trên mặt đang đau rát, cô cau mày che lại vết xước bị Tô Tư cào!
"Tôi tan làm đây, tạm biệt!" Trâu Niệm nói với Tô Chính Đông, cầm túi xách đi đến thang máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1531.html.]
Thang máy đã nhanh chóng mở ra, cô bước vào.
Mê Truyện Dịch
Hướng Dương đang chờ Trâu Niệm ở dưới lầu, cô ấy tưởng là Trâu Niệm đang thu dọn đồ đạc hoặc đang làm gì đó, cũng chẳng lâu hơn thường ngày là bao, cho nên Hướng Dương đã không gọi điện để thúc giục Trâu Niệm.
Khi Trâu Niệm bước ra, đi đến xe của Hướng Dương, mở cửa bước vào.
"Tối nay chúng ta ăn gì?" Hướng Dương vừa nói vừa quay đầu nhìn Trâu Niệm, khi cô ấy nhìn thấy mặt Trâu Niệm thì liền đạp phanh, kinh ngạc hỏi: "Em yêu, c.h.ế.t tiệt! Mặt em bị làm sao vậy?"
Hướng Dương chồm người qua đó xem.
"Chị đừng đạp phanh... xin chị đấy..." Trâu Niệm xoa xoa vào bụng dưới, thấy không sao, sau đó lấy tay ra, Hướng Dương chỉ lo nhìn vào mặt Trâu Niệm nên không chú ý tới hành động của Trâu Niệm.
Trâu Niệm thở dài nói: "Tô Tư nổi điên đến công ty, cô ta đã cào em."