Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 151:3

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:22:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vì để em tạo thành thói quen. Mỗi ngày cố định ba mốc thời gian, đúng giờ nhớ đến anh." Nguyễn Duật Nghiêu mỉm cười, ngón cái ấn lên cánh môi hồng phấn của Trâu Niệm, hơi thở kích động muốn cô.

Trong phòng bao, Nguyễn Duật Nghiêu đã khóa cửa lại.

Nguyễn Duật Nghiêu không kéo cửa sổ lên. Nhà hàng này đầu tiên là cách đường phố đối diện quá xa, tiếp theo là tòa cao ốc chủ chốt đối diện không có cửa sổ. Đó là một trung tâm thương mại lớn, trên lầu của trung tâm toàn bộ đều là biển quảng cáo diện rộng của các thương hiệu quốc tế. Bởi vì đây là buổi trưa, cho nên trong phòng bao có ánh nắng chiếu vào.

Đây là lần đầu tiên Trâu Niệm làm chuyện này cùng anh dưới ánh mặt trời.

Toàn thân đều cảm thấy ấm áp, bên trong cơ thể hai người đều có dòng nước ấm không ngừng lướt qua.

Nguyễn Duật Nghiêu cúi đầu, ngậm lấy bộ n.g.ự.c của Trâu Niệm, đầu lưỡi hoạt động trên nơi no đủ của cô, đáy mắt rũ xuống. Mi mắt của anh vừa dày lại dài, rất đẹp mắt.

Hai tay của người đàn ông nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, thân dưới của anh, nơi nam tính gợi cảm của anh đang ngẩng đầu, luật động trong cơ thể cô ngày càng dùng lực.

Trâu Niệm nhẫn nhịn, không để tiếng rên rỉ của mình truyền ra ngoài. Nhưng toàn thân cô bị anh làm cho ngứa ngáy không chịu nổi, chỉ có thể dùng ngón tay bấu lấy lưng anh, lên cánh tay anh. Cũng may là từ trước đến nay móng tay của cô đều được cắt rất gọn gàng, rất ngắn, nếu không nhất định sẽ làm anh bị thương.

Mê Truyện Dịch

Cho dù như thế, cánh tay và lưng của Nguyễn Duật Nghiêu cũng hơi đau. Nhưng anh rất hưởng thụ loại đau đớn này, loại đau đớn này và khoái cảm nơi thân dưới luân phiên nhau giày vò anh...

"... ưm, anh sắp b.ắ.n rồi..." Nguyễn Duật Nghiêu ra sức mút lấy cánh môi Trâu Niệm, dùng lực, tần suất chuyển động cũng càng nhanh hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1513.html.]

Trâu Niệm chịu đựng, mặc cho anh hôn mình, mặc cho anh điên cuồng tàn phá cánh môi cô, bị anh hôn đến toàn thân ngứa ngáy không thôi. Có lẽ là loại cảm giác vụng trộm và cơ thể nhiều ngày không được đụng chạm làm cho giác quan của hai người càng thêm kích thích. Rất nhanh cơ thể đạt đến cao trào, gần như trong nháy mắt thân thể chạm vào nhau liền cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể đối phương.

Lúc anh chạy nước rút, Trâu Niệm dựa vào tường, cô ở trong vòng tay anh, khoái cảm kích thích nhưng cô lại không thể kêu thành tiếng, vì sợ người bên ngoài sẽ nghe thấy.

Cô chỉ có thể ôm chặt lấy thân thể cường tráng của anh, kẹp chặt lấy hai chân, không muốn anh tiếp tục xông vào. Từng đợt khoái cảm sắp giày vò cô đến chết.

Bụng dưới của Nguyễn Duật Nghiêu căng chặt, thở gấp, ý loạn tình mê hôn lên vành tai cô. Anh hôn lên thân thể trắng nõn đang co rút trong lòng mình: "Niệm Niệm, đừng như vậy, thả lỏng... đừng kẹp chặt anh..." Anh đẩy vào trong, không rút ra được, khi rút ra rồi lại không đẩy vào được. Tóm lại không thể thống khoái.

Sự tắc nghẽn khó chịu làm toàn bộ dương vật sưng tấy và cứng ngắc.

"Em sắp không xong rồi... a, xin anh..." Trâu Niệm bị tra tấn đến tức giận, hơi thở khó khăn.

"Ôm chặt lấy anh..." Nguyễn Duật Nghiêu cầm lấy hai tay cô, để hai cánh tay vô lực của cô ôm lấy cổ anh. Anh cố gắng cúi người để cô có thể ôm chặt lấy anh. Hai cánh tay anh ấn chặt lấy cặp m.ô.n.g trắng nõn của cô, hôn lên cánh môi cô, trao đổi nước bọt trong miệng nhau, cho cô hít thở: "A... đến rồi... đừng kẹp, đừng... ưm..." Cái trán của Nguyễn Duật Nghiêu nổi đầy gân xanh, hiện lên một tầng mồ hôi mỏng. Bả vai bị cô cắn có hơi đau đớn, nhưng không kìm được cảm giác sung sướng trong cơ thể. Nhanh chóng tiến vào đưa toàn bộ t.i.n.h d.ị.c.h của anh vào trong cơ thể Trâu Niệm...

Cơ thể Trâu Niệm run rẩy trong lòng anh rất lâu, mềm yếu vô lực.

Nguyễn Duật Nghiêu không rút ra, vật nào đó cương cứng vẫn ở bên trong cô, hơi run rẩy.

Trong giây lát, sau khi anh phóng ra hết toàn bộ vẫn còn cảm thấy tắc nghẽn và khó chịu. Cảm giác quen thuộc truyền đến một lần nữa, anh khẽ động đậy, chầm chậm, nhẹ nhàng. Bởi vì bên trong được rót đầy bởi t.i.n.h d.ị.c.h nên rất trơn trượt, anh vẫn còn muốn cô. Vì anh biết, một khi buông cô ra, lại khó có thể gặp lại.

Loading...