Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 143:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:21:15
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ra ngoài, hai người lên xe.

Trâu Niệm vẫn chưa ăn hết hộp bắp rang bơ, muốn cầm về nhà ăn tiếp, còn hơn phân nửa, mười mấy tệ một hộp, vứt thì tiếc lắm.

"Đừng ăn nữa." Nguyễn Duật Nghiêu bảo cô vứt đi.

Lúc xem phim, sợ cô nhàm chán, thấy cô vô cùng muốn ăn, nên mới mua một hộp, Nguyễn Duật Nghiêu cũng không rõ thứ này có lành mạnh không, liệu có hại cho sức khỏe cục cưng và người mẹ không, nên bây giờ ra ngoài rồi, vẫn là đừng ăn nữa, ăn ít một chút tác hại cũng sẽ ít đi một chút.

Trâu Niệm là không nỡ vứt, nhưng trong đầu chợt nhớ ra, nghĩ tới việc Nguyễn Duật Nghiêu có tiền như vậy, con số nhảy vào tài khoản mỗi phút là không đếm xuể, vậy thì hà cớ gì phải tiết kiệm tiền cho anh, thế là vứt đi.

Trâu Niệm phát hiện, kể từ sau khi ở bên anh, thì suy nghĩ của mình cứ quanh quẩn ở bờ vực tinh thần có vấn đề, liên tục bị rối não.

Nói chung là, chính là không quá quen với cuộc sống xa xỉ này, mặc dù người đàn ông này đang cố gắng tỏ ra bình thường, sẽ hạ mình mua đồ giúp cô, hay xem phim cùng cô.

Trên đường trở về, sắp về tới nhà, Trâu Niệm chợt hỏi anh: "Anh và Tô Chính Đông, là quan hệ gì?"

Cô hỏi vô cùng cẩn thận.

Vẫn luôn rất tò mò, nhưng có lẽ là chuyện bí mật của họ, nên cô cảm thấy không tiện hỏi, cứ kìm nén sự tò mò của mình là được. Cũng đã từng hỏi Tô Chính Đông một lần, nhưng chuyện đó hình như thật sự là điều cấm kỵ của Tô Chính Đông, Tô Chính Đông không muốn nói, Trâu Niệm cũng không dám hỏi nữa, Tô Chính Đông trước nay không mấy nghiêm túc, nhưng lại nghiêm túc tránh né câu hỏi này, vậy Nguyễn Duật Nghiêu thì sao?

Đây là lần đầu tiên Trâu Niệm lên tiếng hỏi.

Thấy anh đột nhiên dừng xe lại ở chỗ gần khu chung cư khoảng hai mươi mấy mét, Trâu Niệm ngượng ngùng nói: "Em nhiều chuyện lắm, có phải không?"

"Không phải." Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày.

Trâu Niệm cúi đầu, nếu anh muốn nói thì cô nghe, nếu anh không muốn nói, thì cô không cố hỏi nữa.

"Lúc anh du học trở về chưa tới một tháng thì quen biết chị của Tô Chính Đông qua lời giới thiệu của người khác, tui anh đã từng ở bên nhau một khoảng thời gian, sau đó, không thể ở bên nhau được nữa." Anh nói một cách đơn giản.

Thực ra, Trâu Niệm biết rõ anh sẽ có rất nhiều quá khứ, lịch sử tình trường cũng nhất định rất phong phú, những người phụ nữ ở bên cạnh anh cũng nhất định không ít, có lẽ mỗi một người đều tốt hơn cô rất nhiều, chỉ là, điều khiến Trâu Niệm đau lòng đó là, nghe từ chính miệng anh nói ra, cảm giác này đối với cô mà nói, không mấy dễ chịu, cũng không nói rõ được có phải là đang ghen hay không, mà hình như là như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1432.html.]

Chị Tô Chính Đông, đã qua đời, Trâu Niệm hít sâu một hơi.....Hai người bởi vì điều gì mà xa nhau, anh không nói, cô cũng không thể hỏi. Có phải Nguyễn Duật Nghiêu và chị Tô Chính Đông đang yêu nhau rồi một người trong hai người họ đột ngột qua đời không. Nếu là như thế, vậy thì trong lòng Nguyễn Duật Nghiêu, còn chị của Tô Chính Đông không?

Chắc hẳn, là đã chịu một cú sốc rất lớn nhỉ.

Anh không nói 'chia tay', không nói 'xa nhau', mà là nói 'không thể ở bên nhau', từ miêu tả không giống, ý tứ cũng sẽ không giống.

Trong năm từ 'không thể ở bên nhau' này, đã bao hàm bao nhiêu sự bất lực và thương tiếc trong lòng anh?

Nguyễn Duật Nghiêu có khoảnh khắc thất thần, Trâu Niệm nhận ra được, sau đó, bản thân anh cũng nhận ra, anh quay đầu nhìn Trâu Niệm, ánh mắt Trâu Niệm rất giống với tính cô, nhưng giờ phút này lại lộ ra chút sự yếu đuối, Nguyễn Duật Nghiêu nghiêng người, kéo cô tới, hôn lên trán cô: "Sao thế?

Đừng nghĩ nhiều, anh là rất thật lòng với em."

Trâu Niệm không nói gì, nhưng lại đắm chìm vào ánh mắt đau khổ vừa rồi của anh, không thoát ra được.

Về tới căn hộ.

Mê Truyện Dịch

Trâu Niệm đi tắm trước, không tắm rửa thay quần áo là không thể nghỉ ngơi, Nguyễn Duật Nghiêu cũng như thế, đã quen về tới nhà là đi tắm trước.....

Lúc cô sắp bước vào phòng tắm, Nguyễn Duật Nghiêu liền mở cửa phòng tắm ra, "Cùng nhau."

Trâu Niệm cạn lời, anh là muốn làm gì.

"Tại sao phải cùng tắm." Trâu Niệm ngu ngơ hỏi, vào ở mấy ngày nay, chưa từng trải qua chuyện tắm chung.

Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày: "Sợ em ngã, anh phải thấy mới yên tâm."

"Không cần, anh đã tìm người lót thảm dưới sàn rồi, chống trơn, trừ khi em ngốc c.h.ế.t mới sẽ ngã." Trâu Niệm dường như đã nhìn ra ý đồ của anh, từ chối.

Nguyễn Duật Nghiêu nắm lấy tay hôn, hôn xuống.

Cuối cùng, Trâu Niệm không chịu nổi sự giày vò của anh, cùng anh vào phòng tắm.....

Dưới vòi hoa sen, Trâu Niệm tắm trước, anh quả thật chỉ là ở bên cạnh nhìn....Trâu Niệm cẩn thận nhìn anh, rất sợ anh làm gì đó lúc mình không chú ý, nhưng khi thấy anh không có hành động gì, Trâu Niệm liền hoàn toàn yên tâm, có lẽ là mình đã nghĩ xấu cho anh rồi.

Loading...