Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 139:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:20:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị dâu ngồi bên kia không khỏi nhìn chú út một cái, chú ấy đã thật sự đánh vợ sao? Hai anh em nhà họ Nguyễn trông khá giống nhau, vẻ mặt đều rất nghiêm túc, đẹp trai thì đúng là đẹp trai nhưng lại toát ra dáng vẻ đáng sợ là người lạ không được đến gần. Nguyễn Duật Đình luôn rất dịu dàng, anh ấy không bao giờ đánh phụ nữ, cũng hiếm khi nổi giận với vợ. Cô ấy là một người vợ rất hiểu chồng mình, bởi vì họ không phải chỉ mới quen biết nhau ngày một ngày hai, họ đã cùng nhau đi qua những năm tháng.

Nguyễn Duật Nghiêu cùng mẹ lên lầu nói chuyện.

Chị dâu không thể ngăn cản, Trác Địch cũng đi theo lên lầu...

Trác Địch đứng ở đầu cầu thang, nhìn về phía căn phòng đó, đương nhiên cô ta không dám đến gần, mặc dù cô ta là con gái thị trưởng nhưng cũng không thể được nước lấn tới, người mẹ chồng này cũng không phải là người dễ đụng chạm vào.

Khoảng hơn mười phút sau, Nguyễn Duật Nghiêu và Tiêu Ngọc Hoa bước ra.

"Con đứng đó làm gì?" Tiêu Ngọc Hoa đưa mắt nhìn con dâu, tỏ thái độ lạnh nhạt rồi trở về phòng ngủ.

Nguyễn Duật Nghiêu đi xuống lầu, hôm nay anh không có thời gian nói chuyện với Trác Địch, chờ khi cha xuất viện tình hình ổn định rồi mới nói!

Mê Truyện Dịch

"Duật Nghiêu, anh đi đâu vậy ?" Trác Địch túm lấy áo của Nguyễn Duật Nghiêu.

"Buông ra!" Nguyễn Duật Nghiêu cau mày nhìn cô ta.

"Em không buông đâu..." Trác Địch nũng nịu cọ vào người anh, cô ta thích dựa vào thân hình cao lớn của anh, cảm giác như một con chim nhỏ nép vào người, sao anh lại không thích?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1391.html.]

Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, kéo tay Trác Địch ra hất cô ta đi, anh vừa bước xuống một bậc, Trác Địch bị mất thăng bằng ngã đập trán vào lan can cầu thang, tạo ra một tiếng 'rầm' chắc nịch, cô ta lập tức đau đến bật khóc.

"..."

Nguyễn Duật Nghiêu không biết Trác Địch đang diễn vở kịch gì, cô ta chỉ bị đụng đầu, cũng không bị ngã xuống cầu thang nên anh nghĩ là không có vấn đề gì, kiểu suy nghĩ này cũng có liên quan đến việc anh thực sự chẳng hề quan tâm, ban đầu hai người kết hôn chẳng phải vì tình yêu, anh thừa nhận mình chưa bao giờ có hứng thú với Trác Địch. Nhưng anh lại đối xử khá tốt với người phụ nữ mà anh từng xem như là em gái này.

Khi xuống lầu, anh dặn bảo mẫu lên đó xem, đem theo hộp y tế để xử lý vết thương trên trán cho Trác Địch, nếu không được thì đưa cô ta đến bệnh viện.

Dì bảo mẫu liền đáp lại rồi lên lầu xem xét.

"Sao anh có thể đối xử với em như vậy..." Trác Địch bụm tay vào trán, hét lên với người đàn ông ở dưới lầu.

Nguyễn Duật Nghiêu không giỏi giải quyết trước sự càn quấy của phụ nữ, đây cũng là lần đầu tiên anh gặp phải một người phụ nữ quát tháo với mình, không phải không cho phép phụ nữ làm ầm ĩ, nhưng nhất định phải có lý do chính đáng.

Nguyễn Duật Nghiêu thu hồi ánh mắt, sải bước rời đi.

Trác Địch cũng không ngăn cản Nguyễn Duật Nghiêu rời đi, cô ta sờ tay lên trán, quả thực cô ta đã bị đập đầu rất đau.

"Có chuyện gì vậy?" Sau khi Nguyễn Duật Nghiêu rời đi, chị dâu của Nguyễn Duật Nghiêu là Bạc Mẫn đi tới, Bạc Mẫn không biết chuyện gì đã xảy ra... Chẳng lẽ chú út lại đánh Trác Địch sao?

Bạc Mẫn không có thiện cảm với Trác Địch, nhưng Trác Địch chỉ là một cô gái ngoài hai mươi, cô ta gả vào nhà họ Nguyễn, không được chồng thương yêu, mẹ chồng cũng không quý mến, chắc chắn sẽ không cam lòng nên dẫn đến tính tình không tốt cũng là chuyện bình thường, hơn nữa, cô ta ỷ mình là con gái của thị trưởng nên khó tránh khỏi có tính tình khác biệt so với những người con gái gia đình bình thường khác.

Loading...