Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 137:3

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:20:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc ăn sáng, Nguyễn Duật Nghiêu cảm thấy rất vui vẻ. Anh nói bữa sáng hôm nay rất ngon, bầu không khí bình đạm này rất hạnh phúc, anh còn nói cảm giác thỏa mãn trong lòng vô cùng mãnh liệt.

Trâu Niệm nghe thế thì cũng bó tay, cười hỏi: “Chỉ một bát cháo trắng nhạt nhẽo vô vị mà anh cũng có thể ăn như sơn hào hải vị thế à? Cố tình khen em đúng không?

Không cần khen em đâu, cho dù anh không khen em thì em cũng sẽ thường xuyên nấu bữa sáng và bữa tối cho anh.”

“Không phải cố tình khen, anh thực sự rất thích cuộc sống bình thản mà an tĩnh như thế này.” Nguyễn Duật Nghiêu nghiêm túc nói.

Trâu Niệm không khỏi chế nhạo anh hai câu: “Cuộc sống bình thản mà an tĩnh có thể khiến anh hạnh phúc như thế, nhưng mà anh không biết đâu, trong xã hội này, có biết bao người không cam lòng với cuộc sống bình thản đó. Bọn họ đang cố gắng dùng tất cả mọi biện pháp để cuộc sống của mình trở nên không bình thản, không an tĩnh.”

Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày: “Đó là bởi vì những người khác muốn có tiền tài và quyền thế, vậy nên bọn họ mới muốn có một cuộc sống không bằng phẳng. Còn anh thì chỉ muốn em và con, em và con chính là báu vật lớn nhất cuộc đời anh. Anh có thể ngồi đây ăn một bữa sáng đơn giản chỉ có cháo trắng, đó là vì sao? Vì em và con, nhìn thấy hai người thì cho dù anh có ăn món gì cũng đều cảm thấy nó là mỹ vị nhân gian.

Anh cũng hi vọng em có thể chủ động đón nhận anh hơn một chút. Thành thật mà nói, trong phương diện tình cảm, anh chỉ là một người đàn ông không hiểu phong tình mà thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1373.html.]

Trong lòng Trâu Niệm âm thầm thổn thức, anh như thế này mà còn gọi là không hiểu phong tình hả?

Nếu anh là người không hiểu phong tình, vậy thì người nào mới dám nói là mình hiểu phong tình đây?

Nhất cử nhất động của anh, mỗi ánh mắt của anh, mỗi mùi hương trên người anh, tất cả đều ẩn chứa vô số phong tình, đây là những cảm nhận vô cùng chân thật của Trâu Niệm.

Cô ăn một miếng cháo, gật đầu tán đồng với suy nghĩ của anh: “Có lẽ mọi chuyện đúng là tùy vào mối quan tâm của mỗi người, có người muốn có tiền, có người lại chú trọng tình cảm. Ví dụ như em... vốn dĩ em có thể sống một cuộc sống bình thường, chăm sóc mẹ, chờ đợi Tô Chính Đông ly hôn. Nhưng mà anh bỗng nhiên xuất hiện, khiến em không kịp đề phòng, khiến em chìm vào trong bùn lầy, giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được.

Mê Truyện Dịch

Hồi ở Bắc Kinh, thực ra tình cảm mà em dành cho anh thể gọi là quá chân thành, em còn nghĩ bản thân không cần anh nữa, chỉ cần không liên lạc với anh là em có thể được giải thoát. Nhưng mà lúc anh xuất hiện ở bệnh viện, tất cả những nỗ lực của em đều biến thành công cốc.”

“Con người ta có ý chí phấn đấu vươn lên, em cũng thế, thích trèo cao. Có lẽ bởi vì bản thân em quá tự ti, càng tự ti thì càng muốn có được một chỗ dựa mạnh mẽ, để chứng minh bản thân mình cũng không quá kém, em nghĩ đây là bản chất của con người...”

Nguyễn Duật Nghiêu đứng dậy, thở dài, đi tới sau lưng Trâu Niệm, ôm lấy thân thể cô, nhẹ nhàng hôn một cái lên cổ cô, nhẹ giọng an ủi: “Đừng suy nghĩ quá nhiều, cũng không cần phải tự ti. Em không kém cỏi một chút nào, con người em rất mạnh mẽ, cũng rất tự chủ. Nếu như không phải anh để mắt đến em, nhân lúc em gặp khó khăn mà ra tay với em thì anh tin chắc rằng anh phải nỗ lực thêm 200% nữa mới có thể đánh động được em.”

Loading...