Thực ra Nguyễn Duật Nghiêu đã nghĩ xong rồi, nhưng anh không gặp cô, cứ bình tĩnh im lặng như vậy, là sợ cô mở miệng nói những lời trái ngược với ý anh?
Trước mặt trợ lý Đổng, Trâu Niệm không nói bất cứ lời nào.
Trịnh Lan sắp xếp cho Trâu Niệm và Tô Chính Đông tham gia một bữa tiệc rượu.
Trâu Niệm dù sao cũng là vợ của Tô Chính Đông.
Nhưng, từ lúc nào mà Trịnh Lan lại coi trọng người con dâu là cô đây như vậy?
Mê Truyện Dịch
Trang điểm đơn giản một phen, cũng không trang điểm cầu kỳ gì mấy, dù sao cũng chỉ đi với Tô Chính Đông một chuyến cho có lệ mà thôi, cũng không phải tới khách sạn tham gia tiệc rượu gì, mà chỉ là tới nhà một trưởng bối ăn một bữa cơm tối.
Nghe nói, người có mặt có thể có bảy tám người, đều là người có thân phận không đơn giản, đều mang theo người nhà đi.
Ngôi trạch viện nằm ở phía Đông thành phố B, thoạt nhìn không phải chỗ ở của một người bình thường, người sống ở đây, thân phận nhất định là không đơn giản.
Trâu Niệm cùng Tô Chính Đông xuống xe, có người ra tiếp đón.
Chào hỏi khách sáo mấy câu....Tô Chính Đông liền dẫn Trâu Niệm vào trong.
Trâu Niệm khoác lấy cánh tay Tô Chính Đông, phải giả vờ như rất ân ái.
Được người dẫn đường đi vào trong, điều khiến Trâu Niệm không ngờ rằng chính là, vừa bước vào, liền bắt gặp một ánh mắt phía đối diện.....
Nhìn thấy cô khoác lấy cánh tay Tô Chính Đông xuất hiện, người đàn ông bỗng nhíu mày.
Trên chiếc bàn ăn kiểu Âu dài, có vài người Trâu Niệm không quen, người cô quen, là người đàn ông với khí chất cao quý ---- Nguyễn Duật Nghiêu, cùng người vợ bên cạnh anh, Trác Địch.
"Là Chính Đông tới sao?"
Lúc này, trên chiếc bàn ăn kiểu Âu truyền ra một giọng nam trầm thấp, nghe ra, thì giọng nói này là của một người đàn ông ở độ tuổi khoảng hơn bốn mươi gần năm mươi tuổi.
Trâu Niệm không nhìn thấy người đàn ông nói chuyện, người đó chắc là ngồi ở chỗ khác, do cô đứng ở lối ra vào nơi tầm mắt không nhìn thấy hết.
Tô Chính Đông nói: "Dạ, cậu."
Từ lúc nào mà Tô Chính Đông có cậu rồi?
Trong lúc Trâu Niệm đang tò mò.....
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1062.html.]
Tô Chính Đông đã kéo Trâu Niệm đi về phía bàn ăn, có người chào hỏi, kéo ghế ra cho Tô Chính Đông, ý bảo Trâu Niệm và Tô Chính Đông ngồi xuống.
Tô Chính Đông gật đầu, sau đó, anh ta đầy ga lăng kéo ghế ra bảo Trâu Niệm ngồi xuống trước, sau khi Trâu Niệm ngồi xuống, anh tới mới ngồi xuống theo.
Trâu Niệm vô cùng kinh ngạc về sự ga lăng của anh ta, bởi vì Tô Chính Đông ngày thường cũng không phải kiểu đàn ông như thế, lần này, hai người phải cố tình tỏ ra ân ái, cố tình tỏ ra rất hiểu lễ nghĩa, mọi thứ đều phải đóng kịch, đầy cưỡng ép, rất dối lòng.
Cho nên, chuyến này, hai người thực ra đều rất khổ cực.
Tô Chính Đông ngồi vào vị trí xong thì giới thiệu Trâu Niệm với mọi người.
"Cậu, đây là vợ cháu Trâu Niệm, cậu.....chắc là lần đầu tiên gặp nhỉ?" Tô Chính Đông hỏi người đàn ông ngồi ở vị trí giữa.
Trâu Niệm ngẩn người nhìn người đàn ông ngồi ở vị trí giữa, sao người đàn ông nghiêm túc này thoạt nhìn lại quen mắt như vậy?
Trong ấn tượng của cô thì Tô Chính Đông không có cậu ruột.
Tô Chính Đông tiếp tục giới thiệu: "Anh họ của mẹ tôi, có thể gọi là cậu....hiện tại là thị trưởng của thành phố B...." Những lời Tô Chính Đông nói ra làm người ta kinh ngạc.
Thị.....thị trưởng.
Thảo nào lại nhìn quen mắt, hóa ra là thị trưởng, đã từng nhìn thấy trên báo chí, có điều dù sao tin tức cũng không khiến cô cảm thấy hứng thú bằng những tin đồn nhảm.....
Trâu Niệm lập tức đứng dậy, nở nụ cười lễ phép chào hỏi trước, thị trưởng gật đầu: "Ngồi đi, hôm nay ở đây không có người ngoài, đều là người một nhà, sau này tới đây chơi nhiều một chút, mấy đứa đều là con cháu, tiếp xúc từ từ thì sẽ quen thôi."
"Đừng câu nệ, hãy coi như nhà của mình." Một người phụ nữ xinh đẹp lên tiếng nói.
Người phụ nữ xinh đẹp này....lại là ai đây?
Trâu Niệm mỉm cười gật đầu với người phụ nữ xinh đẹp này, coi như là chào hỏi "Chào dì", bởi vì không có ai giới thiệu người phụ nữ xinh đẹp này rốt cuộc là ai, cho nên Trâu Niệm không biết nên gọi bà ta là gì.
Những người ngồi trên bàn này, tính luôn cô và Tô Chính Đông, thì có bảy người, Trâu Niệm lần lượt chào hỏi từng người, chỉ duy nhất là không nhìn về phía Nguyễn Duật Nghiêu.
Cô sợ chân sẽ nhũn đi khi mình nhìn thấy ánh mắt của Nguyễn Duật Nghiêu.
Hai bảo mẫu của nhà, lần lượt bưng từng món ăn phong phú đẹp mắt lên, sắp xếp vô cùng cẩn thận, kết hợp hợp lý giữa món chay và mặn, còn có hải san và canh....
"Chính Đông, hôm nay mẹ cháu bận?" Người phụ nữ xinh đẹp kia hỏi.
Tô Chính Đông gật đầu, nhìn người phụ nữ xinh đẹp đó: "Hôm nay mẹ cháu không thể phân thân, mới bảo cháu và Niệm Niệm tới, chúc mừng sinh nhật cậu cháu."