Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 42: Kiều Kiến Quốc xuất viện về nhà

Cập nhật lúc: 2025-11-06 04:04:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Phương Phương liếc qua tờ giấy biên nhận, chút do dự ký tên lên.

 

Nhà họ Trần cũng sòng phẳng đưa 300 đồng cho cô .

 

Từ tiệm hòm nhà họ Trần bước , đầu óc Kiều Phương Phương vẫn còn lâng lâng.

 

Mọi chuyện quá thuận lợi, cô khỏi thấy tiếc.

 

Sớm thế cứ hét giá cao lên, nhân cơ hội đòi thêm tám chín chục, chừng nhà họ Trần cũng đồng ý.

 

Tiếc quá.

 

Nắm xấp tiền "Đoàn kết" dày cộp trong tay, Kiều Phương Phương thẳng đến trạm y tế.

 

Lôi Hồng Hoa đang chắp tay lưng ngoài sân, thấy con gái đến, vội vàng đón.

 

“Phương Phương, thế nào ?”, giọng bà giấu vẻ vui mừng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Kiều Phương Phương nhếch miệng : “Mẹ, còn yên tâm con việc ?”

 

Nói móc tiền trong túi , vờ cho thấy lập tức nhét .

 

“Xong , tiền về tay .”

 

Lôi Hồng Hoa tít mắt, mặt nhăn như đóa cúc, kéo Kiều Phương Phương góc khuất: “Tốt , , chúng chuyện.”

 

Tiền bạc nên khoe khoang, trạm y tế qua kẻ , để thấy thì . Trên lầu phòng bệnh là phòng chung, cũng tiện.

 

Hai con đến gốc cây to ở góc tường, Kiều Phương Phương quanh ai, lúc mới móc tiền , chấm nước bọt đầu ngón tay, "xoẹt xoẹt" đếm tiền.

 

Từng tờ "Đoàn kết" lật nhanh tay cô .

 

Đếm đến hai mươi, cô dừng : “Mẹ, đây là 200, đếm .”

 

“Lúc nhé, 100 còn coi như trả con 50 tiền riêng, với cả tiền công chạy vạy của con.”

 

Nói Kiều Phương Phương chút do dự nhét xấp tiền còn túi quần .

 

“Ôi cái con bé , đưa đây đưa đây, chỉ đùa thôi mà.”, Lôi Hồng Hoa đưa tay giật.

 

Kiều Phương Phương né : “Không , . Với tiền của chẳng cũng chi cho cả với Kiến Quốc . Con cũng là con gái , ngoài 50 mượn con, con chạy vạy thế mới 50. Hai em họ chẳng gì cũng chia 100.”

 

Lôi Hồng Hoa đành rụt tay về: “Thôi thôi thôi, tính toán chi li, bao năm nay thương mày vô ích.”

 

“À, nhà họ Trần khi nào lên thôn Cao Thạch đón ?”

 

Kiều Phương Phương : “Không , nhưng tiền cầm , chắc cũng trong một hai ngày tới. Sao, định về xem náo nhiệt ?”

 

Lôi Hồng Hoa hừ một tiếng: “Thời điểm quan trọng thế, về . Vừa Kiến Quốc cũng tiêm mấy ngày , bác sĩ bảo , lấy t.h.u.ố.c về nhà dưỡng là .”

 

Nói đến đây, Lôi Hồng Hoa liếc túi quần Kiều Phương Phương: “Nhà thế nào con cũng . Nằm viện ngày nào tốn tiền ngày đó. Con với Kiến Hoa thì yên bề gia thất , chứ Kiến Quốc còn ai.”

 

Thấy đến thế mà Kiều Phương Phương vẫn giả vờ hiểu, Lôi Hồng Hoa cũng lười bóng gió.

 

“Lúc vì Kiến Quốc, cục tức nuốt xuống. Giờ Kiến Quốc , cũng đến lúc về trị đám sói mắt trắng , thật đúng là phản .”

 

Lôi Hồng Hoa tiễn Kiều Phương Phương về phòng bệnh thu dọn đồ đạc. Chờ Kiều Cửu Vượng từ Lý Gia Câu về, Lôi Hồng Hoa bảo ông tìm bạn học của Kiều Kiến Hoa.

 

Lúc Lý Tiểu Bình xuất viện, cũng là thuê xe của bạn Kiều Kiến Hoa.

 

Thôn Cao Thạch.

 

Ngô phơi khô cho bao tải, dùng gậy đập túi bụi, hạt ngô rụng quá nửa.

 

Kiều Giang Tâm cùng đại bá và bố thu hoạch hết hai mẫu ngô, phơi khô, tuốt hạt chở thẳng trạm lương thực bán.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-42-kieu-kien-quoc-xuat-vien-ve-nha.html.]

Thứ nhất là giờ điều kiện hơn, bánh bột ngô cũng ít ăn. Thứ hai, tiền cứ đút túi vẫn an nhất.

 

thì, cơn bão vẫn qua.

 

Kiều Giang Tâm và đại bá bán ngô về, đến thôn một thím gọi .

 

“Đại Nha, Đại Nha, ông bà nội mày về kìa ~”

 

Kiều Giang Tâm và Kiều Hữu Phúc sa sầm mặt, kéo xe cút kít chạy về nhà.

 

Ngoài cổng nhà họ Kiều mấy đang thò đầu ngó nghiêng, cửa lớn chỉ khép hờ.

 

“Ơ, Đại Nha với Hữu Phúc về .”

 

“Về .”

 

“Hữu Phúc, bố mày về đấy, cứ ở trong phòng tiếng, mày cũng c.h.ử.i bới gì. Mày mau xem tức điên .”

 

Một gã mặt rỗ bưng bát cơm, đùa: “ đấy, thằng Kiến Quốc ... liệt chứ? Bị thiến ? Mẹ mày sốc quá ?”

 

Kiều Hữu Phúc bắt đầu thấy bất an. Lôi Hồng Hoa mà c.h.ử.i bới?

 

Hai còn kịp lên tiếng, cửa lớn kéo từ bên trong, lộ khuôn mặt xanh mét của Lôi Hồng Hoa.

 

“Mẹ nó mày bậy! Mày mới thiến, tổ tông mười tám đời nhà mày thiến! Đặt điều c.h.ế.t xuống mười tám tầng địa ngục, đồ nhiều chuyện @!¥#@%¥……”

 

Gã mặt rỗ Lôi Hồng Hoa c.h.ử.i cho tái mặt: “Mụ già c.h.ế.t tiệt, đặt điều cái gì! Thằng Kiến Quốc nhà bà chẳng là cái đó dùng , nên mới chạy gầm xe cút kít tự tử ?”

 

“Cái gì mà tao đặt điều? Chuyện ai mà chẳng , cần gì tao đặt điều? vu khống tao, tao thể c.h.ử.i oan thế . Xem tao rêu rao cho cả làng cả xóm , tao mà thế, tao lấy họ mày!!!”

 

Kiều Giang Tâm nhân lúc Lôi Hồng Hoa và gã hàng xóm đang c.h.ử.i , vội lách trong.

 

Thấy Kiều Hữu Tài và Lưu A Phương vẫn yên trong sân, tuy vẻ mặt bất an nhưng giống như xảy xô xát, Kiều Giang Tâm mới yên tâm.

 

“Bố , hai chứ?”

 

Kiều Hữu Tài liếc trộm Kiều Cửu Vượng đang chắp tay lưng cách đó xa, lắc đầu với Kiều Giang Tâm.

 

Ngoài cửa, Lôi Hồng Hoa và gã hàng xóm c.h.ử.i bất phân thắng bại, tức quá, bà đóng sầm cửa, hầm hầm .

 

Kiều Cửu Vượng đống vỏ ngô chất trong sân, sắc mặt vẻ dịu .

 

Ông em Kiều Hữu Phúc: “Ngô ngoài đồng thu về hết ?”

 

Anh em Kiều Hữu Phúc .

 

Kiều Giang Tâm : “ ạ, thu xong hết , mệt c.h.ế.t . Cũng may bán giá .”

 

Vẻ mặt Kiều Cửu Vượng mới dịu lập tức sa sầm.

 

“Bọn mày đem ngô thu hoạch bán ?”

 

Kiều Giang Tâm thẳng mắt Kiều Cửu Vượng: “Chứ nữa? Chúng cháu phơi nắng phơi gió thu về để nuôi Kiều Kiến Hoa và Kiều Kiến Quốc ?”

 

Cơn giận mà Kiều Cửu Vượng cố nén cuối cùng cũng bùng nổ. Ông run rẩy chỉ tay Kiều Giang Tâm: “Mày quỷ nhập ? Mày ăn với tao thế ? Lương thực trong nhà bán hết, cả nhà cần sống nữa đúng ?”

 

Kiều Giang Tâm lùi một bước, lẩm bẩm: “Ông bà sống thì tự lo, dù chúng cháu vẫn sống .”

 

Kiều Cửu Vượng lạnh lùng: “Chúng mày rốt cuộc gì?”

 

Kiều Giang Tâm bình thản: “Chúng cháu gì cả, chỉ là nuôi mấy kẻ tứ chi lành lặn nhà ông bà, ông bà áp bức nữa.”

 

Lôi Hồng Hoa mặt mũi dữ tợn, chỉ Kiều Giang Tâm: “Mày c.h.ử.i ai đấy, con tiểu tiện nhân, mày mới tứ chi lành lặn! Tao thấy mày tức c.h.ế.t hai già !”

 

Kiều Giang Tâm đột ngột ngẩng đầu: “Sao bà ?”

 

 

Loading...