Đây là thứ quý giá nhất trong nhà. Năm đó, địa chủ thôn Cao Thạch đấu tố, ông mới ngoài hai mươi, đang là tuổi nhiệt huyết nhất, hăng hái nhất. Cũng là một trong những đầu tiên xông nhà họ Cao đập phá. Số đồng bạc trắng và thỏi vàng là từ lúc đó mà . Ông từ cửa sổ, thấy chủ nhà họ Cao nhét đồ một cái bô. Lúc xông đập phá, ông giả vờ tức giận, nhấc cái bô ném hố xí bên ngoài. Đợi đến đêm khuya vắng vẻ, ông lén mò vớt lên. Chỉ cần còn mấy thứ , ông sợ mấy thằng con trai bất hiếu.
Giờ nhà cửa loạn thế , để mấy thứ báu vật gầm giường còn an nữa. Hai thằng bất hiếu đang đòi riêng, chúng nó lục lọi mấy cái vại. Kiều Cửu Vượng nghĩ ngợi, nghĩ đến cái chuồng lợn đang bỏ . Mở cửa , đóng cổng sân , ông ôm cái vại chuồng lợn. Lợn còn, nhưng phân trong chuồng vẫn còn. Thứ đối với nhà nông là quý giá. Nhà nuôi hai con lợn, mỗi ngày đều vứt hai bó cỏ dại, rơm rạ để lót chuồng. Thứ nhất, để khô ráo, lợn cho thoải mái. Thứ hai, để ủ phân. Cỏ dại, rơm rạ lợn giẫm nát, trộn với phân lợn ủ thành phân, chính là phân bón chủ yếu cho vụ .
Kiều Cửu Vượng vác một cái bừa ba răng và một cái cuốc chuồng lợn. Dùng sức cào lớp rơm rạ trộn phân lợn bên lên. Nuôi lợn từ đầu năm, ba tháng dọn phân một , giờ dày cộp. Kiều Cửu Vượng đào xuống mười mấy centimet mới lật lớp rơm rạ, lộ lớp đất bên . Ném cái bừa , đổi cái cuốc, đào một cái hố, nhặt mấy viên ngói vỡ lót xuống. Sau đó, ông mới vội vàng nhét hai gói giấy dầu trong vại , bên lót ngói vỡ, mới bắt đầu lấp đất. Lấp đất xong, giẫm thật chặt, mới lấp phân rơm rạ lên . Lúc Kiều Cửu Vượng chân trần từ chuồng lợn thì 40 phút . Múc nước, rửa tay chân, lúc ông mới bắt đầu thu dọn đồ đạc, khóa cửa , lên trấn.
Mà ở trấn. Kiều Phương Phương và Lôi Hồng Hoa bàn bạc xong, hớn hở đến tiệm bán quan tài. Lôi Hồng Hoa hứa với Kiều Phương Phương, tiền thách cưới bà lấy 300, chỉ cần 200. 100 đồng còn coi như trả 50 đồng tiền t.h.u.ố.c men cô bỏ , và tiền công cô chạy vạy. Bên đẻ lợi 50, bên nhà họ Trần cũng thể kiếm thêm, cô mà vui. Chạy đến tiệm quan tài, kéo một bà béo nịnh nọt một hồi. Sau khi hàn huyên, Kiều Phương Phương liền giới thiệu cháu gái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-35-tinh-ke-hon-su-2.html.]
“Bọn con gái trẻ bây giờ đúng là điều, đứa nào cũng chỉ cái mặt đàn ông. Chị xem, mặt ăn ? Lấy chồng là xem nhà chồng thế nào, xem bố chồng tháo vát . Chỉ mấy từng trải như chúng mới hiểu. Cho nên em hiểu lắm. Con chị Cả nhà em mà về với thằng Trần Thắng nhà chị, chắc chắn là sướng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Mẹ Trần Thắng Kiều Phương Phương nịnh cho phổng mũi. Thằng Trần Thắng nhà bà nổi tiếng ở quanh đây, thêm cái ngoại hình, nên bà nhờ bà mối mấy nhà đều thành. Có nhà còn mắng thẳng mặt bà là "cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga". Thế nên vợ chồng bà mới cay cú, tung tin , chỉ cần họ ưng, sẽ chi 300 đồng tiền thách cưới. Bà tin, 300 đồng mà cưới nổi một con dâu chăm chỉ, ý!
Dù trong lòng vui, nhưng vẫn giá một chút, tưởng nhà bà ai cũng . “Em Phương đúng là hiểu chuyện. chị cũng , mất lòng lòng . Nhà chị bỏ 300 đồng thách cưới, thì thằng Trần Thắng nhà chị cũng yêu cầu, hàng dạt nào cũng lấy. Con bé đó, những cái khác , nhưng tay chân nhanh nhẹn. Chẳng nhà nào cưới cái Bồ Tát lười về thờ. Đàn ông vất vả cả ngày, về nhà chỉ cơm nóng canh ngọt. Việc nhà cửa đàn bà thu vén sạch sẽ, em . Hơn nữa, như em đấy, đàn bà lấy chồng là vì cơm ăn áo mặc. Đàn ông cưới vợ, vẫn là xem nhan sắc. Cưới con như Chung Vô Diệm, đẻ con cũng , chồng thích, nhà cửa lục đục... Chúng cha , cũng cưới đứa con dâu mà con nó thích. Sau vợ chồng nó mới ngọt ngào , em thấy ?” Mẹ Trần Thắng xong, mỉm Kiều Phương Phương.
Kiều Phương Phương vội : “Ui chị ơi, em chị . Chị cứ về thôn Cao Thạch mà hỏi. Cháu gái em nó tháo vát lắm, năm sáu tuổi giặt giũ nấu cơm. Việc nhà nó ôm hết, việc đồng áng cũng kém ai. Mười ba tuổi kiếm tám chín công điểm, hơn cả mấy ông đàn ông. Mà ngoại hình cũng xinh xắn lắm. Tuy gầy, đen, nhưng về chịu khó bồi bổ, tuyệt đối là mỹ nhân.” Mẹ Trần Thắng mừng rỡ: “Chuyện em chủ ? He he, em đừng trách chị thẳng, dù em cũng là cô, lấy chồng ...” Kiều Phương Phương tự tin: “Chị yên tâm, ở nhà em, em chủ. Mẹ em đồng ý . Chị cứ xem, đến lúc tiền thách cưới trao tay, chị rước là .”