Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 18: Mệnh căn của Lôi Hồng Hoa

Cập nhật lúc: 2025-11-05 14:39:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác sĩ "kiêm chức" của thôn ( bệnh thì chữa, bệnh thì đồng), cõng hòm thuốc, Kiều Hữu Phúc (bác cả) kéo chạy thục mạng, hỏi: "Đâu? Đâu?"

 

Kiều Giang Tâm vội giơ tay: "Đây! Chú Hải Mậu, đây ! Chú xem cổ tay ba cháu, gân xanh lòi cả !"

 

Lôi Hồng Hoa vội kéo chú Hải Mậu : "Hải Mậu! Con trai ! Mau xem cho Kiến Quốc!"

 

Kiều Giang Tâm dậy, định lao đá Kiều Kiến Quốc tiếp. Lôi Hồng Hoa "A" lên một tiếng, vội buông chú Hải Mậu , khom định lấy che cho con.

 

Kiều Giang Tâm giật chú Hải Mậu , với Lôi Hồng Hoa: "Tao cho mày , mày mà cản nữa thì con mày chịu khổ. Ba tao chỉ bôi t.h.u.ố.c băng bó, còn chú Tư khâu. Mày mà còn quậy, thì ai chữa hết! Mày xem là chú Tư mày chờ , ba tao chờ !"

 

Giọng Kiều Giang Tâm lạnh lùng, vẻ "mày còn quậy thì tất cả cùng c.h.ế.t". Kiều Cửu Vượng mặt đen sì, cơ hàm nghiến chặt. Đối diện với ánh mắt sắc lẻm của Kiều Giang Tâm, cuối cùng ông cũng gì.

 

Chú Hải Mậu tuổi xấp xỉ Kiều Hữu Tài, lớn lên cùng . Chú học hành nhiều hơn một chút, nhờ ông chú đội trưởng, nên huấn luyện một tháng ở trạm xá huyện, về treo cái biển "thôn y". thời tập thể, chú cũng đồng. Anh em Kiều Hữu Tài giỏi, nên đội trưởng thường xếp chú cùng tổ với họ. Với tình hình nhà họ Kiều, chú sớm bất bình cho hai em. Lúc , chú mặc kệ Kiều Kiến Quốc đang tru tréo, cẩn thận sát trùng, bôi thuốc, băng bó cho Kiều Hữu Tài.

 

"Lát nữa kê thêm t.h.u.ố.c uống với t.h.u.ố.c bôi. Chỗ ... cẩn thận. Lỡ mà tổn thương gân cốt, sẽ ảnh hưởng."

 

Lôi Hồng Hoa sốt ruột, thúc giục ngừng. Chú Hải Mậu cũng cố ý câu giờ, băng bó xong cho Kiều Hữu Tài là lập tức xử lý cho Kiều Kiến Quốc.

 

"Lấy cái ghế dài đây, để nó sấp lên." "Sẽ đau đấy. Chịu nổi thì c.ắ.n khăn lông. Chú Lâu Vượng, nhất là đè nó ."

 

Chú Hải Mậu lấy cái kim khâu cong như lưỡi câu, kéo chỉ, dùng kìm nhét mỡ trong. Kiều Kiến Quốc rống đến khản cả cổ, nửa cái thôn kéo đến hóng chuyện.

 

Cuối cùng, vết thương cũng khâu xong. Chú Hải Mậu dán gạc dặn: "Sáng tối t.h.u.ố.c một , t.h.u.ố.c uống ngày ba . Đừng đụng vết thương, vệ sinh cũng đừng cử động mạnh quá. Lỡ mà bục chỉ, là khâu đấy. À, dạo đừng đụng nước."

 

Dán gạc xong, chú móc hai lọ t.h.u.ố.c và ít bông băng đưa cho Lôi Hồng Hoa. Vừa dọn dẹp đồ nghề, chú : "Một lọ uống, một lọ bôi. Tổng cộng 11 đồng 7 xu. Của Kiến Quốc là 10 đồng 6 mao, của Hữu Tài là 1 đồng 1 mao."

 

Lôi Hồng Hoa lườm Kiều Hữu Tài, về phòng móc 10 đồng 6 mao đưa cho chú Hải Mậu: "Ai dùng t.h.u.ố.c thì tìm đó mà đòi. Thằng Kiến Quốc nhà suýt nữa chúng nó lấy mạng, còn trả tiền t.h.u.ố.c cho nó ? Tưởng là Quan Âm Bồ Tát chắc?"

 

Kiều Hữu Phúc sang Kiều Cửu Vượng: "Ba, tiền của hai em con đều ở chỗ . Tiền trả."

 

Lôi Hồng Hoa cứng cổ: "Chúng mày kiếm bao nhiêu? Chúng mày ăn uống ? Chúng mày bản lĩnh lớn mà? Cánh cứng mà? Có một đồng bạc mà cũng tìm tao ? Tao cho , đừng hòng tao móc một xu!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-18-menh-can-cua-loi-hong-hoa.html.]

 

Thấy đám đông hóng chuyện, Lôi Hồng Hoa gân cổ lên: "Mọi cũng , lúc gả về nhà , hai em nó mới mười mấy tuổi. Bao nhiêu năm nay, ăn mặc, thứ gì đến tay ? Kết quả thì , nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà. Bưng bát lên ăn cơm, đặt bát xuống c.h.ử.i ."

 

"Người ngoài còn tưởng bà gì chúng nó. nỗi khổ bên trong, chỉ . Huhu... nghĩ đều là một nhà, đắng cay cũng nuốt bụng..."

 

Nhớ mấy ngày nay, Lôi Hồng Hoa thật sự. Hôm qua mất một con gà, bà còn ông già đánh. Sáng nay mất một con nữa, bà suýt Kiều Giang Tâm cắt cổ. Sáng sớm, hai con gà còn cũng g.i.ế.c. Thằng Tư thì đ.á.n.h cho tím mặt.

 

Tưởng ông già về sẽ chủ, ai ngờ con trai cưng khâu mười một mũi. "Huhu, cũng vạch áo cho xem lưng..."

 

Kiều Cửu Vượng ngắt lời: "Lải nhải cái gì? Tụ tập ở đây gì? Tan hết ! Có gì mà xem? Lúa ngoài đồng thu về hết ?" Ông ngoài chuyện nhà . Dù Lôi Hồng Hoa em Kiều Hữu Phúc lý, thì cũng chỉ mặt ông , ông uy.

 

Lôi Hồng Hoa đang sụt sịt kể khổ với một bà thím. Kiều Giang Tâm mất kiên nhẫn, với Kiều Cửu Vượng: "Ông nội, tiền t.h.u.ố.c của ba con, ông cũng thấy là nên trả ?"

 

Lôi Hồng Hoa nín bặt, vểnh tai . Tiền quyết trả. Trước đây tiền t.h.u.ố.c còn ghi nợ, cuối năm trừ công điểm. Giờ còn công điểm, mấy nhà ghi nợ chây ì trả. Nên bây giờ khám bệnh trả tiền mặt. Không tiền thì mà vay, chứ thiếu chú Hải Mậu. Bà cố tình , để xem ai dám cho hai thằng súc sinh vay tiền. Bà dẫm đạp hai thằng bạch nhãn lang xuống bùn đen.

 

Kiều Cửu Vượng đuổi đám đông , đóng sầm cửa . Ông cũng chèn ép hai đứa con . Dám lên trời ? Ông cho chúng , cái nhà , Kiều Cửu Vượng ông mới là quyết định.

 

"Giờ thì gọi ông nội ? Vô dụng! Chúng mày tiền thì chữa, tiền thì thôi. Có bệnh nặng gì , xước tí da mà cũng đòi khám. Tưởng tiền nhà là lá mít ?"

 

Lôi Hồng Hoa nhếch mép đắc ý, thì Kiều Giang Tâm : "Được! Tự trả thì tự trả! Chú Hải Mậu, chúng cháu dùng thứ khác để gán nợ!"

 

Nói , Kiều Giang Tâm lao bếp, lập tức vác con d.a.o chặt xương. Lôi Hồng Hoa nhớ cảnh tượng buổi sáng, sợ đến mức suýt nhảy dựng lên.

 

Kiều Giang Tâm về phía bà , mà rẽ thẳng chuồng lợn. Trong chuồng hai con lợn, là tài sản quý giá nhất nhà, cả năm trông tiền bán lợn cuối năm. Lợn bắt từ đầu năm, giờ cũng hơn trăm cân, đều do Kiều Giang Tâm và Lưu A Phương chăm. Đây cũng là mệnh căn của Lôi Hồng Hoa.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Lợn thấy Kiều Giang Tâm, tưởng cho ăn, vội vây . Bên ngoài, Lôi Hồng Hoa như hiểu điều gì, gào lên: "Aaaaaa! Mau cản nó ! Cản nó !"

 

Kiều Giang Tâm mặc kệ tiếng gào xé họng của Lôi Hồng Hoa, vung d.a.o về phía con lợn.

 

"Aaaaaaaaa!" Tiếng la hét của Lôi Hồng Hoa át cả tiếng lợn kêu. Sau đó, "Bịch" một tiếng, Kiều Giang Tâm đầu , Lôi Hồng Hoa ngã thẳng cẳng đất.

 

 

Loading...