Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 71
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:45:37
Lượt xem: 0
Chú giải bày xong liền gục đầu vào vai tôi,nước mắt chú lăn dài ướt cả vai áo tôi đang mặc.Tôi lúng túng không nghĩ chú lại yếu đuối đến thế này, Yếu đuối đến mức tôi đau lòng thay.
Lúc này tôi chẳng còn ngại ngùng với chú nữa, mà là tôi thấy thương cho chú nhiều hơn, đàn ông họ mạnh mẽ bao nhiêu thì đến khi họ yếu đuối họ lại cứ như một đứa trẻ cần người an ủi, thế nên ngay bây giờ tôi lại muốn làm một điều gì đó cho chú, để cho chú vơi bớt nỗi buồn, cho dù sau đó tôi biết được chắc chắn chính chú sẽ là người gây hại cho mẹ của tôi.
Nước mắt tôi lăn dài khi nghĩ đến điều đó, nhưng rồi tôi đưa tay lên lau đi, bởi vì tôi lo lắng cho an toan của mẹ tôi thì chắc chắn chú đã phải đau đớn gấp ngàn lần khi chứng kiến cái c.h.ế.t tức tưởi của mẹ chú, cùng với nỗi đau gia đình bị phá nát, nghĩ đến thôi tôi đã hiểu chú phải chịu đựng đến từng nào rồi…
Mạnh dạn vòng tay ôm lấy tấm lưng của chú, tôi vỗ vỗ mấy cái như để an ủi cho chú lấy lại Tùng tĩnh rồi tôi dịu giọng .
--Mới hồi sáng chú còn cứng lắm mà sao bây giờ chú lại ỉu xìu vậy nè...nói trước nha, tôi không biết quan tâm người khác đâu nên thấy chú yếu đuối như vầy tôi không có quen đâu đó nha! Chú ơi mạnh mẽ lên nào. Tôi chẳng biết an ủi chú ra sau nên chỉ nói bừa một câu thế thôi. Ai ngờ vừa nghe tôi thốt ra lời chú lập tức có phản ứng liền, chú đẩy nhẹ tôi ra,dù cho lúc này đôi mắt chú còn đỏ ngầu,nước mắt còn vương nơi khóe mắt nhưng chú lại nhìn tôi ,đôi môi hơi khẽ cười gượng, chú đưa tay véo má tôi một cái rõ đau làm tôi phải đưa tay lên mà xoa xoa lấy bên má.
-Đau nha!
Chú khẽ khom sát mặt tôi chú nói.
--Mai mốt nếu có rảnh em nên lên mạng học hỏi cách an ủi người khác đi nha. An ủi gì chẳng có chút tTùngnh ý nào cả, lại còn cái gì cứng với xìu nữa..Bộ vừa an ủi anh vừa nhớ cái đó à?
Trời thiệt tôi không biết chú có còn liêm sỉ không nữa, mới vừa chưa dứt cơn tội nghiệp chú thì chú ta lại cố ý trêu ghẹo tôi rồi.
Tôi đỏ cả mặt liền xô mạnh chú ra rồi nói lớn
--Nè tôi an ủi chú thế mà chú còn chưa cảm ơn tôi câu nào đó, lại còn mai mỉa tôi nữa. Cái đó là cái gì chứ, tôi không có biết... cái... gì à nghen. Đúng là tin chú là một cái tội,yêu vội là một cái ngu mà
Chú vẫn thế, vẫn trưng bộ mặt trơ trơ ra và chưa tém cái miệng lại, vẩn điệu cười đẹp muốn lừa tình người ta cứ phô ra cho tôi xem hoài à, dù rất chi là không ưa chú vào lúc này, nhưng phải nói là nụ cười đó làm tim tôi đập lỗi cả mấy nhịp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-dia-nguc/chuong-71.html.]
Chú nTùngn nhạt bắt lấy vai tôi, hai tay chú vịn hai bên bả vai và bấu nhẹ rồi thủng thẳng lên tiếng
--Gì mà yêu vội lại ngu hả. Vậy thôi anh không bắt buộc em yêu anh liền bây giờ đâu. bây giờ thì để anh yêu em trước thôi nhé.
Rồi,.. Chú lại cứ thả thính, ngôn tình ngọt lùi lụi làm tim tôi tan chảy nữa rồi.Tôi đỏ mặt lấm lét nhìn chú, cái tảng băng di động đó hôm nay bị chạm mạch rồi à sao mà cứ mỗi lần chú mở lời là y như có thêm chút đường vậy đó. Ngọt đến nao nức lòng tôi
Tôi nhắm mắt lại hít một hơi sâu xuống tận cùng của đường thở rồi thở hắt ra cứ sợ mình đang nằm mơ thì lại tiếc nhưng khi tôi mở mắt gương mặt tuấn tú ấy một lần nữa đập vào mắt tôi, tôi mới biết là mình ko hề mơ và lời chú vừa nói ra là sự thật..Chú bây giờ không tạo ra khoảng cách với tôi nữa,cũng chẳng lạnh lùng kiệm lời. chú xóa tan rào cản với tôi bằng cách thay đổi cách xưng hô rồi, mà dù gì đi nữa tôi thấy chú dễ thương như này thật sự tôi lại thấy dễ gần hơn.
Tôi ngại ngùng, im lặng không dám trả lời chú ,mãi một lúc sau sực nhớ ra một chuyện mới tiếp tục mở lời
--Thôi chú đừng có nhắc lại chuyện đó nữa được không, có ai tỏ tình mà lặp lại hoài như chú vậy đâu, bộ chú tính làm tôi xấu hổ hả...Mà thôi bỏ qua đi? tôi hỏi chuyện này đã. Ở lầu trên nTùng chú bộ có điều gì bí mật hả?
Chú nghe tôi hỏi lập tức liền nhíu mày,rồi hai đầu lông mày cau lại ,chú nhìn tôi khó hiểu trả lời
--Sao em lại hỏi vậy? lâu rồi anh không lên đó nên cũng không biết được!
--À, tôi. em.. tôi…( tôi thoáng ngập ngừng chẳng biết xưng hô với chú lúc này ra sau cả. Tại tự dưng chú đổi cách nói chuyện cứ xưng anh em với tôi nên tôi cũng lúng túng theo.)
Chú thấy tôi ấp úng thế này nên nói luôn
--Xưng anh em đi cho để,tôi tôi hoài em không thấy mệt à?
(Đoạn này trở về sau giữa hai nhân vật đã đi vào mối quan hệ mới nên cách xưng hô tác giả đổi lại là anh em luôn nha)