Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:45:15
Lượt xem: 0
Chú thốt ra câu này chẳng ngại miệng chút nào, chỉ có tôi là đỏ cả mặt, nhưng sẵn tiện tôi cũng có chút nghi ngờ nên nhìn chú rồi mạnh dạn hỏi
--Chuyện đó tôi biết rồi, tôi có muốn không đồng ý cũng có được đâu nên chú yên tâm lúc nào chú muốn tôi sẽ cùng chú thực hiện, chỉ là tôi thắc mắc tại sao biết mẹ tôi có ý giành công ty của nTùng chú mà chú vẫn đồng ý là sao?
Lần này Chú tự động khom mặt chú sát vào tai tôi ra vẻ bí mật lắm, làm tôi cũng tò mò đứng im thinh thích cố vểnh tai ra.
Thế mà khi tôi trông đợi câu trả lời thì chú lại khẽ nháy mắt với tôi rồi mỉm cười nói nhỏ
--Bí mật, nếu cô muốn biết vậy đến lúc cô có thai tôi sẽ cho cô biết.
Nói rồi chú hất vai tôi rồi bước thẳng vào phòng tắm..tôi cứ thế đứng im tại chỗ với những câu hỏi tự đặt ra cho chính mình, cả người ôm một bụng tức tối vì chẳng có câu trả lời.
...
Tiếng nước được người bên trong vặn xối xả một lúc chợt dừng lại.
Cạch…
tiếng cánh cửa mở ra ,tôi ngoái đầu quay lại nhìn chú, từ phòng tắm bước ra, khuôn n.g.ự.c trần ập vào mắt tôi trông cực kỳ quyến rũ, bên ngoài được khoác cái áo choàng màu trắng hờ hững, mỗi bước chú đi mang theo đó là mùi hương nước hoa Dior vừa tạo cảm giác nhẹ nTùngng lại nam tính.
Dưới ánh đèn vàng mờ nhạt bóng dáng chú thẳng tắp với mái tóc đen dày còn đang ướt rũ xuống vầng trán càng tô thêm sự quyến rũ, càng nhìn tôi càng thấy chú lúc này đẹp trai hơn bao giờ hết
Giống kiểu vẻ đẹp ấy hớp hồn tôi cứ đứng im nhìn chằm chằm vào chú ,chẳng còn biết ngượng ngùng hay xấu hổ gì cả cho đến khi chú đứng trước mặt, mùi hương ập vào mũi tôi thoang thoảng tôi mới giật mình tỏ ra lúng túng nên liền cúi đầu nhìn xuống. Hai tay vô thức cứ cấu xé vạt áo đang mặc trên người bởi vì xấu hổ
--Sao? mới thấy tôi tắm đi ra mà đã mất hồn tới vậy rồi à?
Chú lên tiếng xóa tan bầu không khí im lặng, khuôn n.g.ự.c trần ẩn sau lớp áo choàng cứ nhấp nhô lên xuống trước mặt tôi đầy trêu ghẹo. Đứng trước chú, dù đã cố không nhìn trực tiếp thế nhưng không hiểu sao tôi lại không thể Tùng tĩnh nổi.
--Tôi... đâu ..làm gì có chứ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-dia-nguc/chuong-59.html.]
--Còn nói không có?
Vừa nói chú vừa tiến lại gần tôi hơn, chú tiến một bước, tôi lo sợ lùi một bước cho đến khi tôi thụt lùi sát vào bức tường chú mới chịu dừng lại. Rồi ép tôi đứng im trong đó, chú với gương mặt giễu cợt nhìn về phía tôi
--Nghe nói cô đã trải qua một đời chồng rồi vậy mà vẫn còn mắc cỡ à? Đáng lẽ phải sành sỏi lắm chứ
Tôi biết chú đang mỉa mai mình,.nên chỉ nhẹ gật đầu thay cho câu trả lời.
Còn chú, chú không thấy tôi đáp lại mà chỉ lộ ra vẻ sợ sệt lúng túng nên chú không vòng vo nữa mà nói vào vấn đề luôn
--Cô đừng trưng ra bộ mặt sợ sệt tôi như vậy nữa ,cứ yên tâm nếu cô không bán đứng tôi tôi sẽ không làm gì cô đâu. Mà thời gian đã không còn nhiều nữa, cô và tôi nên mau chóng bắt đầu đi
Trong phút chốc vì bất ngờ với lời này của chú mà quên bén đi mất chuyện mà mẹ tôi giao cho tôi làm nên nghe chú nói tôi liền trưng ra bộ mặt ngơ ngác hỏi lại
--Bắt..bắt đầu chuyện gì chứ?
-- Nếu cô mau quên vậy thì để tôi nhắc cho cô nhớ
Lúc này tôi với bộ mặt lúng túng như gà mổ thóc chưa biết chú đang muốn làm gì thì nhanh chóng chú đã áp mặt mình sát vào mặt tôi rồi tự tiện đặt môi chú vào môi tôi, một nụ hôn bất ngờ đầy ngấu nghiến diễn ra trong tích tắt.
Tôi ngẩn người vì quá đỗi hoang mang, cơ thể bỗng chốc co rúm lại. Hơi thở của chú nhân cơ hội xong vào mũi ,chiếc lưỡi điêu luyện và gian manh cứ đung đưa càn quét hết lần này đến lần khác dây dưa trong miệng tôi không ngừng.
Tôi ú ớ mở hai mắt to nhìn chú, .hai tay yếu ớt chống cự, tôi thở dốc cố lấy hơi nói
--Không được,--ưm---ưm-- chú buông tôi ra đi mà...
Tôi càng đẫy bàn tay chú Dũng càng lạnh lùng xiếc chặt eo tôi lại, chú nhìn tôi hôn sâu vào miệng tôi lần nữa rồi nhã ra, khuôn miệng cười như không cười ra lệnh
--Cô biết mình nên làm gì rồi chứ, im đi nếu muốn bên ngoài có người nghe thấy, tốt nhất khi ở trong hoàn cảnh này, cô nên nghe tôi đi