Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 43
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:43:15
Lượt xem: 0
Chú ấy nghe tôi nói liền bật cười lớn rồi tự nhiên trả lời
-Cái gì, cô gọi tôi là gì?
-Dạ là là chú.
-Chú? Tôi già thế à?
-Dạ...dạ chú không già, nhưng chắc chú lớn tuổi hơn con. Ở quê con, ai lớn tuổi hơn con con cũng gọi là chú ạ?
-Tôi 40 thôi.
-Dạ 40 cũng lớn hơn con nhiều rồi ạ?
-Sao cô không gọi tôi là cậu như Ngọc, gọi chú tôi không quen.
-Dạ gọi cậu thì chú giống như em ruột của (......)
(tôi định nói là gọi cậu giống như đây là em ruột của mẹ mình, nhưng tự dưng nghĩ lại mẹ, tôi sợ lỡ lời nên liền dừng lại rồi nói sang chuyện khác.
Dạ thôi để con gọi chú cho thuận miệng ạ.
-Cô?
Tự nhiên chú ấy có hơi bực mình nhìn tôi, rồi lại lạnh giọng nói.
-Tắm đi.
Tôi nhìn chú hỏi lại
--Là con tắm cho Chú đấy hả?
--Hỏi thừa
Tôi tiếp tục
--Vậy giờ con làm nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-dia-nguc/chuong-43.html.]
-Ừ con!
Chú ấy im lặng không đáp nửa,tôi từ từ đi lại đưa tay lên cởi từng cái nút áo trên người chú ra mà cơ thể tôi cũng tự nhiên cứng đơ lại,lúng túng như gà mắc thóc,mồ hôi cứ tuôn xuống đầm đìa ,tới nỗi có mấy giọt mồ hôi vô tình rơi xuống khuôn n.g.ự.c của chú.
Chỉ là vô tình và tuy là cơ thể tôi tiết ra tôi không tự chủ được nhưng đột nhiên lúc đó tôi thấy chú liền trưng ra gương mặt tức giận đôi tay dùng một lực mạnh đẩy tôi ngã 1 phát đập vào cạnh tường.
Mặt chú sa sầm lại rồi quát lên thật lớn
--Mau biến cho khuất mắt tôi, loại người không sạch sẽ như cô đừng mong động vào người tôi nữa. CúT
Cũng may lần này bị chú ta xô ngã cơ thể tôi không bị chấn thương ở chỗ nào nữa,nhưng thật sự là tôi không thể nào nể nang chú được nửa rồi. Người chi mà hung dữ, cứ gặp mặt là lại động tay động chân. Cũng may là chú bị liệt, chớ nếu không liệt chắc giờ này tôi bị liệt rồi..
Tôi bực mình nhìn lại chú, từ đó giờ tôi nghe nói đàn ông luôn luôn che chở và dịu dàng với phái nữ mà,còn số ít cũng độc ác,nhưng ác như chú và Tùng thì tôi chưa từng thấy. Nhưng nếu như Tùng vì ghét tôi mà ra tay ác độc thì tôi không nói đi, vì đó cũng có lý do, còn đằng này tôi với chú mới gặp lần đầu lý do gì lại ra tay với tôi cơ chứ? thật đúng là chú khó hiểu mà.
Tôi mệt mỏi chống tay đứng lên,giữ tâm mình Tùng tĩnh lại rồi can đảm nhìn chú lên tiếng
--Nè chú đừng có quá đáng nha hôn,tôi có cố tình đâu mà chú phản ứng ghê vậy..Nhìn mặt cũng đẹp trai sáng sủa mà Tùngnh động giống mấy tên côn đồ quá? Thiệt tình chú làm sao đó?
Chú Dũng nghe tôi lớn giọng chửi mình, ngay lập tức liền trừng mắt lên nhìn tôi rồi cất giọng
--Tôi bảo cô cút ra ngoài có nghe không? Đứng đây lảm nhảm thì đừng trách
Tôi bĩu môi ngang bướng đáp lại
--Không đó rồi chú tính sao???
Chú giận đến đỏ mặt , cánh tay quơ mạnh về phiá bàn xong liền lập tức một cái ly thuỷ tinh bay sượt về phía tôi,cũng may là lần này tôi nhanh trí nên né được không chắc cái đầu tôi cũng bể luôn rồi.
Đứng mà tôi hú hồn đưa tay vỗ vỗ n.g.ự.c mấy cái nhìn lại góc tường nơi cái cái ly va chạm rồi vỡ nát,âm thanh mấy mảnh thủy tinh bị bễ vang lên văng tứ tung khiến tôi hơi rùng mình.
Chưa kịp hoàn hồn thì bên ngoài tôi nghe tiếng gõ cửa mạnh,tiếng Ngọc vội vã vang lên
--có chuyện gì vậy,chị Trang chị làm gì cậu hai rồi. Cậu hai mà có mệnh hệ gì chị không sống yên ổn đâu nha. Cậu hai ơi cậu cho em vào nhé
Tôi lúng túng với những lời con Ngọc vừa nói nên đưa mắt nhìn chú Dũng,thật ra đâu phải tôi làm. Nhưng cái tội tôi dám chọc giận chú ,bà chủ mà biết chắc đưa tôi ra côn đảo sớm mất.
Định bụng đưa tay mở cửa cho Ngọc vào rồi giải thích cho cô ấy nghe rằng tôi không làm gì chú ấy cả nhưng khi cánh tay tôi vừa chạm đến chốt cửa, chú đã đã lên tiếng ngăn tôi lại
--Không được mở?