Căn tin trong trường có rất nhiều, tìm mãi mới tìm thấy Lục Diệc Từ ở căn tin Liễu Viên.
Căn tin này đều là đồ ăn cơ bản, khẩu vị rất bình thường, nhưng hơn ở chỗ giá rẻ, bình thường lượng người rất lớn.
Tầng một là dùng món Âu, cậu  đang dùng bữa cùng mấy người nữa, nói nói cười cười, rất là náo nhiệt.
 bưng khay đồ ăn qua đó.
"Ô, chị Nhan đến rồi, mau qua đây ngồi."
Tạ Dương là người đầu tiên chú ý thấy , mấy nam sinh bên cạnh cũng chào hỏi.
"Tại  lại đột nhiên ăn cơm ở bên này?"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Haizz, đều ̣i  Từ nói ăn chán ngấy bên  rồi, muốn qua bên này  đổi khẩu vị."
Tạ Dương nhường chỗ cho , vừa vặn đối mặt Lục Diệc Từ.
Vị đối diện  thong thả nâng mắt,  nặng  nhẹ liếc một cái.
"Phải , cũng  biết là ai muốn đổi khẩu vị."
Tạ Dương mất tự nhiên sờ sờ mũi, cười cười.
Lục Diệc Từ đặt đũa xuống, mười ngón tay đan vào  đặt ở  bụng, lười biếng tựa vào ghế.
"Nhan đại tiểu thư hạ cố tới tìm , có chuyện gì?"
"Chuyện lớn."
Đúng lúc  chuẩn bị mở miệng, lầu một đột nhiên xảy  rối loạn, cách đó xa xa có thể nhìn thấy hình như có một nam sinh đụng ngã một nữ sinh  mặt đất, canh nóng vương đầy đất, nam sinh xoa đầu gối hùng hùng hổ hổ đứng lên.
Bạn học xung quanh đều dồn qua đó, che mất cảnh tượng xôn xao .
"Nữ sinh  có chút quen mắt." Tạ Dương duỗi cổ nhìn qua đó.
"Anh Từ, hình như là lớp chúng ."
Cậu   đầu hỏi Lục Diệc Từ: "Đi xem ?"
Lục Diệc Từ  mặn  nhạt nói: "Không nhàn rỗi như cậu, cái gì cũng phải chen một chân vào."
Một nam sinh khác trêu chọc: "Anh Dương muốn  thì  , đúng lúc nhân cơ hội này  Dương của chúng  xuất hiện làm  hùng cứu mỹ nhân."
Một trận cười vang, Tạ Dương cũng cười theo, đạp nam sinh  một cái. Sau đó đứng dậy, cầm lấy một túi sữa bò ngậm trong miệng, thong thả tiến về phía bên .
Có nhân viên công ́c của căn tin duy trì trật tự, ồn ào ngắn ngủi rất nhanh ổn ̣nh lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hom-nay-trum-truong-da-do-danh-ban-gai-chua/chuong-5.html.]
 cúi đầu ăn cơm, nghĩ xem nên sắp xếp ngôn ngữ như nào mới tốt.
Lục Diệc Từ cũng  vội, thờ ơ bấm điện thoại, ngồi ở bên đó đợi .
Mãi đến khi  bàn ăn chỉ còn lại  và Lục Diệc Từ,  mới bắt đầu cất giọng đều đều tường thuật:
"Buổi sáng hôm nay nhìn thấy một nữ sinh của lớp chúng  bị lớp khác bắt nạt."
" đúng lúc  ngang qua, liền tiện tay kéo cô ấy lại. Kết quả đám người  tuyên bố muốn đánh , còn nói thi toán chiều nay sẽ tìm  gây sự."
"Ồ?" Lục Diệc Từ vô cùng hứng thú nhếch mày, khóe môi cong lên hả hê nhìn .
"Không ngờ tới đường đường là Nhan đại tiểu thư lại  xử lý được chuyện này, chậc,  phải cậu rất lợi hại ?"
 biết điều gật gù:
"Ừm, cho nên  lập tức báo tên cậu."
"Kết quả  khi  xong bọn họ liền cười to, nói Lục Diệc Từ là cái rắm gì, thấy bọn họ đều phải  đường vòng."
Không đợi cậu  nói,  lại tiếp tục:
"Đường đường là Lục thiếu gia lại sợ bọn họ ,  nói trưa hôm nay Lục Diệc Từ sẽ ở cây đào số sáu trong rừng cây nhỏ đợi, có bản lĩnh thì đến."
Người đối diện khóe miệng co rút một chút:
"Sau đó thì ?"
"Sau đó cậu  nói được, ai  đến thì là chó."
 bình tĩnh lấy giấy ăn lau lau miệng.
"...."
Không khí yên lặng hai giây.
" nói này, Nhan Khinh Nguyệt, cậu nghĩ thế nào vậy?" Lục Diệc Từ vẻ mặt  thể tin được.
"Chẳng lẽ cậu    bọn họ đang khoa môi múa mép ? Bình thường người trông có vẻ rất thông minh, chả lẽ trong đầu chứa toàn là tương hồ ?"
 tự nhiên tiếp lời: "Không, là shit."
" đơn phương hạ chiến thư, cậu có thể  ."
Bưng khay ăn đứng dậy,  được nửa bước,  lại  đầu bổ sung thêm một câu:
"Những lời bọn họ nói cậu nhớ đừng để trong lòng."
Xem nhẹ khuôn mặt đen giống như đáy nồi của cậu ,  cong môi xoay người rời .