Hôm Nay Lại Lại Lại Vẫn Chưa Ly Hôn [Xuyên Thư] - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-12-04 08:59:20
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa, Anh cũng chút tư tâm riêng.

Không hiểu mũi Cô cay xè. Thẩm Huyên tránh tay Anh , Anh thật sâu một cái, lên lầu. Trông vẻ ngay cả Trợ lý Chung cũng , mà trong lòng Anh bằng một trợ lý. Cho dù là bí mật thương mại, Anh cũng giấu Cô. Điều đó cho thấy độ tin cậy của Cô trong lòng Anh còn bằng một trợ lý.

Tắm rửa xong, Thẩm Huyên khóa trái cửa, hơn nữa còn thêm một cái khóa sắt. Không thể phủ nhận, Cô cảm thấy đối với Mục Đình hình như thêm một chút tình cảm khác, nhưng Cô thừa nhận. Cô chỉ thể bực bội giường ngủ. Hai ngày nay Cô ngủ ngon, nên nhanh liền ngủ . trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, Cô chỉ cảm thấy trong chăn bỗng nhiên ấm áp lên.

Không cần nghĩ cũng là chuyện gì xảy . Cô mơ mơ màng màng hé mắt, cảm nhận một cái đầu đột nhiên vùi cổ . Cô nhịn cúi đầu liền c.ắ.n một miếng vai Anh. Cô thêm cả khóa sắt , tên cư nhiên cũng ?!

“Chung Toàn .”

Trong bóng đêm, giọng trầm thấp của Anh vang lên bên tai. Thẩm Huyên chút tin, buồn ngủ mơ màng, lập tức chỉ là trở , rên rỉ một tiếng, “Anh nghĩ sẽ tin Anh ?”

Miệng đàn ông, lời ma quỷ.

Ôm lấy nhỏ nhắn, Mục Đình khẽ nhếch môi, đột nhiên cúi đầu ghé tai Cô nhỏ vài câu. Người trong lòng bỗng nhiên đẩy Anh một phen.

Thẩm Huyên đỏ mặt dịch xa một chút, bất cứ lời đường mật nào nữa. lúc , bên hông đột nhiên thêm một bàn tay, bên tai vang lên một giọng nam thuần hậu, “ dặn dò luật sư, cho dù chuyện gì xảy , Chung Toàn sẽ Cô xử lý chuyện cổ phần.”

Mi mắt Cô nhấc lên, khóe môi nhếch một cái, nhưng vẫn gì. Bất quá, đối với việc đàn ông đến gần, Cô cũng còn kháng cự nữa.

Trong bóng đêm, Cô bắt lấy cánh tay Anh, nữa ngủ say. Chỉ còn đàn ông ý vị thâm trường trong lòng. Anh Trợ lý Chung , Cô lo lắng cho Anh.

Ngày hôm ngủ một mạch đến giữa trưa. Chờ Thẩm Huyên xuống lầu ăn cơm, phát hiện Mục Đình quả nhiên ở đây. Cô cũng chỉ thể bệnh viện. Bạch Tư cũng ở đó, bất quá với Cô một chuyện thú vị.

“Hôm nay tin tức truyền , bên Mục thị đạt thành hợp tác với Quốc Đạt và Hoa Mỹ. Buổi họp báo mới kết thúc.”

Thẩm Huyên đang gọt táo cho Gia gia, khỏi lấy di động tra tin tức. Cho dù hiểu chuyện thương trường, Cô cũng hợp tác đại biểu cho điều gì. Cô nghĩ thầm, chẳng lẽ xảy chuyện chính là đàm phán hợp tác?

“Bất quá Phương thị sợ là thiệt hại lớn . Nghe để đạt thành hợp tác, dường như còn bỏ cả vốn gốc. Hình như ông chủ Phương gia sáng nay đột nhiên nhập viện, nhưng qua khỏi.” Bạch Tư giống như đang kể một chuyện liên quan gì đến .

Nghe , Thẩm Huyên trở nên hoạt bát. Cô hình như hiểu điều gì đó. Mục Dịch kỳ thật chính là tiết lộ tin tức cho Phương Khâm, ngờ vẫn còn kém một chút. Khó trách Mục Đình thần bí như .

“Ha ha ha.” Ông lão giường bệnh đột nhiên bật , tất cả nếp nhăn tức khắc dồn cùng , còn quăng tờ báo tay xuống, “Xem vẫn là cái bộ xương già của mệnh cứng.”

Biết Gia gia Cô và ông nội Phương Khâm xích mích, Thẩm Huyên cũng gì. Bất quá Cô dường như hiểu rõ một chuyện. Mục Đình khẳng định mất tích, Anh là cố ý che chắn tất cả tín hiệu xung quanh, chính là để tránh xảy những ngoài ý khác. Giống như Bạch Tư , hai bên giằng co căng thẳng như , trong lúc đàm phán hợp tác nếu để lộ một chút tin tức, hậu quả thể tưởng tượng .

Cô vẫn còn rõ. Đó là Mục Đình nội gián đây là Mục Dịch ?

“Cái tên nhóc Phương gia lúc còn ngang ngược cướp sinh ý nhà chúng . Hiện tại phong thủy luân phiên xoay chứ. Không , cái hạng mục chúng hợp tác với Phương thị thế nào ?” Thẩm lão gia t.ử đột nhiên nghiêm túc về phía Bạch Tư.

Người chút khó xử, nhưng Thẩm Huyên cau mày vui : “Gia gia, bây giờ Ngài chỉ cần dưỡng bệnh cho , chờ Ngài hết bệnh gì cũng .”

Thẩm Huyên cũng bội phục tinh lực của Gia gia , nhưng nhanh đối phương chuyển sang chuyện con cái. Nói chỉ cần Cô sớm sinh cho Ông một đứa cháu ngoại, thì Ông khẳng định liền rảnh rỗi.

Ads by tpmds

Thẩm Huyên bất đắc dĩ chỉ thể tìm cớ chuồn . Cũng may bác sĩ độc tố trong cơ thể Gia gia Cô dần dần bài xuất . điều Cô lo lắng hơn là, hiện tại Thẩm Tất bọn họ đều bắt , Gia gia Cô sẽ ở một , khẳng định sẽ cô đơn.

Cô thì cùng Gia gia ở chung, nhưng Mục Đình khẳng định cho phép. Nghĩ đến Mục Đình, chờ Thẩm Huyên trở về thì vặn là 7 rưỡi tối. Dì Vương xong đồ ăn. Cô lên lầu tắm rửa một cái , chỉ thấy Trợ lý Chung từ thư phòng , trong tay còn cầm mấy tập văn kiện.

Hôm nay buổi họp báo thanh thế lớn như , cái tên Phương Khâm khẳng định tức điên .

“Cái đó… Ngài đừng hiểu lầm, thật sự .”

Đột nhiên đụng Thẩm Huyên, Trợ lý Chung vội vàng nghiêm trang giải thích. Chuyện từ đầu đến cuối chỉ Mục tổng một . Hắn là thật sự gì. Bất quá thì cũng đoán một chút, nhưng cũng dám bậy. Lần hợp tác bọn họ chuẩn lâu. Một khi thất bại, thì lỗ lớn . Bất quá hiện tại bên Phương thị khẳng định tổn thất càng thêm nghiêm trọng, hơn nữa ông lão Phương gia c.h.ế.t, một đám loạn cả lên. Cái tên Phương Khâm lên nắm quyền còn . Hắn thấy Mục tổng cùng chú hai Phương Khâm liên hệ nhiều, rõ ràng là duy trì đối phương lên nắm quyền, bất quá cái tên Phương Khâm đích xác đê tiện.

“Cậu khẩn trương như gì.” Thẩm Huyên đ.á.n.h giá , bỗng nhiên hạ giọng : “Nội gián điều tra ?”

Cô quyết định, chuyện Mục Dịch cho Mục Đình , nếu chính là dung túng tiếp tục điên cuồng.

Nghe , thần sắc Trợ lý Chung vẫn lộ vẻ nghiêm cẩn. Nửa ngày, mới gật đầu, “Là Mục Dịch.”

Không ngờ bọn họ cư nhiên thật sự tra xét , tâm tình Thẩm Huyên ngược phức tạp. Cũng Mục Đình sẽ gì.

“Được , cũng đừng luôn cả ngày chạy tới chạy lui nữa, sớm tìm bạn gái .” Thẩm Huyên liếc đối phương một cái, về phía thư phòng.

Trợ lý Chung ở phía khỏi khổ một tiếng. Mỗi ngày theo Mục tổng, thời gian tìm bạn gái.

Đẩy cửa , chỉ thấy ở bàn việc đang gọi điện thoại. Thẩm Huyên đến bên cạnh bàn Anh vài , phần lớn đều là những báo cáo liệu. Vừa thấy những thứ Cô liền đau đầu.

Cắt đứt điện thoại, đàn ông khỏi dừng ánh mắt Cô, môi mỏng hé mở, “Gia gia sức khỏe thế nào?”

Chớp chớp mắt, Thẩm Huyên dựa bên cạnh bàn nhướng mày, “Rất nha. còn hôm nay Anh thành công một phi vụ lớn đấy. Thật là chúc mừng chúc mừng nha.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hom-nay-lai-lai-lai-van-chua-ly-hon-xuyen-thu/chuong-40.html.]

Có thể là trải qua sự phong vân quỷ quyệt thương trường, Cô thể cảm nhận những chuyện đổi trong chớp mắt , nhưng vẫn thích lừa gạt như .

Như là nhận thấy sự khó chịu trong lời của Cô, Mục Đình bỗng nhiên kéo Cô xuống, vẻ mặt lạnh lùng mang theo chút dịu dàng, “Giữa chừng đích xác xảy chút ngoài ý , cho nên thể cho Cô.”

Chuyện đều qua , hơn nữa cũng là nguyên nhân. Thẩm Huyên đương nhiên sẽ cứ thế mà bỏ qua, cũng chỉ là qua miệng mà thôi. Cô lập tức giơ tay xoa vành tai Anh, nhẹ giọng : “ . Đây là đang chúc mừng Anh . Còn nữa, quà ngày hôm qua Anh mang về ?”

Cô còn mở xem một chút nào.

Bốn mắt , mặt Mục Đình mang theo một nụ nhạt, từ trong ngăn kéo lấy một cái hộp màu đỏ.

Thẩm Huyên mở xem, bên trong là một sợi dây chuyền kim cương, còn là kim cương hồng. Kim cương hồng lớn như nhiều lắm thấy.

Cô khẽ nhếch môi , đưa hộp cho Anh. Người dừng , vén sợi tóc bên tai Cô lên, lấy dây chuyền đeo cho Cô.

Cái cổ trắng nõn , từng tấc da thịt đều bóng loáng tinh tế, ánh mắt đàn ông khỏi tối sầm .

cũng quà cho Anh, bất quá chúng hiện tại xuống lầu ăn cơm.” Cô ôm lấy eo Anh, một đôi mắt sáng lấp lánh đều là hình ảnh phản chiếu của Anh.

Bộ vest Cô thiết kế Anh thích .

Bàn tay to nắm lấy gáy Cô, đàn ông cúi đầu đối diện với hai tròng mắt Cô, đuôi lông mày khẽ nhúc nhích, “ hiện tại ăn cơm.”

Chương 51: Khẩn cầu

Nhìn ánh phản chiếu của trong mắt Anh, Thẩm Huyên như là nghĩ đến cái gì, vành tai lập tức ửng đỏ. Cô theo liền gỡ tay Anh đang ôm eo , nhưng vô luận Cô dùng sức thế nào cũng gỡ .

“Anh là loại …” Cô đỏ mặt khỏi lầm bầm một tiếng.

Đặt ở , Cô tuyệt đối tưởng tượng nam chủ sẽ loại lời , nhưng hiện tại Cô thấy rõ bộ mặt thật của đối phương!

là loại nào?”

Mục Đình hạ giọng, yết hầu chuyển động, cúi đầu chậm rãi phủ lên cái cánh môi hồng . Sự dịu dàng đến cực hạn lướt qua mỗi một tấc mềm mại. Thẩm Huyên nửa mở mắt ngửa , thẳng đến khi lưng Cô tựa mép bàn cứng rắn, Cô mới chậm rãi lấy tinh thần. Hai tay Cô đặt vai đàn ông, dùng sức đẩy .

“Muốn… ăn cơm…………” Cô hiện tại học cách hô hấp, chỉ là thở vẫn chút xong. vô luận Cô tránh né thế nào, đối phương vẫn dính lấy Cô buông.

Từ vành tai đến cổ, những nụ hôn dày đặc đó một đường xuống. Mặt Thẩm Huyên đỏ bừng, vẫn ngừng đẩy đối phương , giọng mang theo chút thở dốc, “ thật sự đói bụng…”

Hơi thở ái quanh quẩn khắp phòng, cùng với ánh đèn dịu dàng cũng mang theo màu sắc kích tình. Bàn tay to của đàn ông dọc theo vòng eo thon một đường xuống, nắm chặt cái đùi trắng nõn căng tròn . Thẩm Huyên đỏ mặt chỉ còn thiếu nước đẩy cái đầu mặt .

Mục Đình hít sâu một ở giữa cổ Cô. Rất lâu , mới vỗ nhẹ eo Cô.

Thẩm Huyên trừng mắt Anh một cái, vội vàng liền rời khỏi Anh. Người cũng tiện tay sửa sang nếp nhăn tồn tại quần áo, nắm lấy tay Cô xuống lầu.

Không thể nổi bộ dáng quần áo chỉnh tề của đối phương, Thẩm Huyên vòng phía Anh một phát liền nhào tới. Người đàn ông chỉ thể thuận thế một tay ôm Cô lên, hệt như ôm một đứa trẻ. Thẩm Huyên nhanh chóng bảo Anh thả xuống.

Một đường ôm xuống lầu, Thẩm Huyên căn bản dám ánh mắt trêu ghẹo của Dì Vương, nhanh chóng tự lấy một chén cơm. Có lẽ là mấy ngày nay đều ăn uống , cũng đói quá mức , những món ăn ngày thường thích ăn Cô ngược hết ăn, chỉ thể tùy tiện ăn chút rau xanh, đó bảo Dì Vương nấu cho ít cháo trắng.

Buổi tối Cô ngủ một , cũng Mục Đình bận tới khi nào. Dù ngày hôm Cô tỉnh thì bên cạnh còn bóng . Hiện tại thời tiết trở lạnh, buổi sáng Cô cũng quá thức dậy nổi. Cũng may đối phương cũng bắt buộc Cô nhất định chạy bộ buổi sáng. Có lẽ là gần đây đặc biệt bận, mấy ngày Thẩm Huyên cũng chỉ thấy Anh lúc ăn cơm.

Bởi vì thành phẩm, Thẩm Huyên liền gọi Lục Tố Tố đến nhà lấy bản thiết kế, còn cố ý lừa cô Mục Đình ở nhà, bằng đối phương khẳng định dám tới.

Giống như những , Lục Tố Tố thò đầu rụt cổ quét vài trong đại sảnh, phát hiện chỉ Thẩm Huyên một lúc mới dám . Cô tháo khăn lụa đến sô pha xuống, còn quen thuộc bảo Dì Vương rót cho ly cà phê.

Thẩm Huyên ở đó sách đều sắp ngủ . Nhìn thấy cô đến, Cô mới từ bàn lấy bản thiết kế đưa cho cô , “Mau chóng giúp .”

Nhận lấy bản thiết kế xem một chút, Lục Tố Tố nhướng mày, “Không tồi, gần đây đầu óc lanh lẹ đấy, cư nhiên nghĩ đến thiết kế quần áo cho Mục tổng, liền lãng mạn.”

Thẩm Huyên ngáp một cái. Cô còn cho Mục Đình xem, mặc kệ, chờ quần áo Anh thế nào cũng mặc một ngày mới .

, cái cô Tô Họa bảo cảm ơn . Cái tên Phương Khâm quả nhiên còn quấn lấy cô nữa.” Lục Tố Tố như là nhớ tới cái gì đó .

Nghe , Thẩm Huyên chút kinh ngạc, ngờ nhanh như nữ chủ liền sắp kết hôn. Bất quá, cái tên Phương Khâm gần đây ngay cả việc của cũng lo xuể, nào còn thời gian dây dưa nữ chủ.

“Còn nữa, ghi kích cỡ lên, bằng bảo cho ?” Lục Tố Tố đột nhiên liếc Cô một cái.

Thẩm Huyên cũng sững sờ ở đó, đột nhiên nhớ tới hình như đích xác đo của Mục Đình…

“Bất quá hiện tại Anh ở nhà, thể lên phòng Anh xem thử kích… cỡ… của quần áo khác…”

Lục Tố Tố ngơ ngác đàn ông đang từ lầu xuống. Trong chốc lát, cả đều , cùng với thần sắc cũng lộ vẻ kỳ quái. Cô trừng lớn mắt Thẩm Huyên. Rõ ràng Cô Mục tổng ở nhà, tại nào đó vẫn còn ở đây!

sợ Mục Đình, đó là bởi vì từng Cô đến đây. Tuy rằng đối phương chuyện với Cô , cũng chỉ là một cách mặn nhạt, nhưng Lục Tố Tố vẫn thể cảm nhận sự lạnh nhạt của đối phương. Nghĩ đến lời cảnh cáo của ba , cho nên từ đó về bao giờ dám đến nữa.

Thẩm Huyên lưng, phát hiện Mục Đình thể là xuống pha . Hôm nay là cuối tuần, cho nên Anh mới công ty, bất quá cả ngày cũng đều bận rộn. Lại Lục Tố Tố vẻ mặt căng thẳng , Cô lập tức suýt nữa bật thành tiếng. Kỳ thật nam chủ đôi khi thật sự đáng sợ.

Loading...