Hôm Nay Lại Lại Lại Vẫn Chưa Ly Hôn [Xuyên Thư] - Chương 39
Cập nhật lúc: 2025-12-04 08:57:57
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những góc khuất đen tối của giới hào môn , nhiều chuyện đều khiến tưởng tượng .
Thẩm Huyên gãi gãi tóc, thỉnh thoảng tới lui. Lúc , cả đầu óc Cô đều rối loạn. Từ hôm qua đến giờ vẫn mất liên lạc, hơn nữa còn ở biển. Cô hiện tại dám suy nghĩ sâu xa nữa.
“Trước đó công ty việc, rốt cuộc là chuyện gì?” Cô đột nhiên hỏi.
Dứt lời, Trợ lý Chung cũng do dự một chút, mới nghiêm túc : “Là công ty xuất hiện nội gián, suýt chút nữa hỏng một dự án lớn của chúng . Lần Mục tổng ngoài cũng là để giải quyết lỗ hổng đó.”
Thẩm Huyên gì, hai tay nắm lấy lan can, ánh mắt thẳng tắp xuống lầu. Không khí đột nhiên trở nên nặng nề. Tay Cô nắm lan can cũng ngày càng chặt hơn.
“Cậu , chuyện gì nhớ rõ báo cho ngay. Ngoài , biểu hiện tự nhiên một chút, đừng để khác manh mối.”
Nghe , Trợ lý Chung gật đầu theo. Hắn mấy thôi, cuối cùng vẫn chậm rãi xuống lầu. Kỳ thật còn chuyện khác, bất quá trông vẻ phu nhân cũng tính toán để ý đến chuyện khác.
Ở những đại gia tộc , một khi xảy chuyện, mỗi nghĩ đến đều là lợi ích của bản . Hắn cũng với Cô về những tính toán tệ nhất, nhưng ngờ đối phương hề quan tâm đến những lợi ích dễ dàng . Có lẽ, là do thành kiến với phu nhân. Hành động của phu nhân đây tuy phần cực đoan, nhưng thật lòng vì Mục tổng. Tình cảm quả thực đáng quý.
Nhìn dần dần khỏi cửa lớn, Thẩm Huyên cuối cùng nhịn chậm rãi xổm xuống, phiền muộn xoa mặt. Cô vẫn luôn cho rằng chỉ là ở bên Mục Đình vì Anh tiền và trai. Giờ đối phương xảy chuyện, liền thể nhận một khoản di sản khổng lồ. tại trong lòng Cô căng thẳng, sốt ruột đến .
Trước mặc kệ xảy chuyện gì, Cô đều thể tìm Mục Đình bàn bạc, bởi vì bất kể xảy chuyện gì, Anh đều thể giải quyết. Thế nhưng hiện tại, cả đầu Cô đều rối loạn, tìm nào thể bàn bạc cùng.
Hít sâu một , Cô toilet dội nước lạnh lên mặt. Đợi đến khi đầu óc tỉnh táo hơn một chút, Cô mới giường suy nghĩ. Tuy rằng hào quang nam chủ còn tác dụng , nhưng mắt đó là hy vọng duy nhất Cô thể ký thác. Cô dám tưởng tượng Mục Đình sẽ xảy chuyện, bởi vì nghĩ đến điều , trong lòng Cô liền đặc biệt khó chịu. Từ khi trở thành nữ phụ, mặc dù nam chủ luôn lạnh nhạt với Cô, nhưng bao giờ khắc nghiệt với Cô. Cho rằng Cô tiền, Anh còn luôn biến tướng đưa tiền cho Cô. Sau tuy chút thủ đoạn trong chuyện ly hôn, nhưng Cô cũng từng thiệt thòi. Cảm giác an Cô , đối phương đều cho, thậm chí còn dùng bộ gia sản để ký bản hợp đồng với Cô.
Trước Thẩm Huyên luôn cảm thấy đối xử với , dỗ dành , lãng mạn, cũng sẽ chủ động ở bên Cô. hiện tại nghĩ , kỳ thật chỉ là vẫn luôn phát hiện mà thôi. Đã từng nam chủ thường xuyên công tác, một tháng một nửa đều ở bên ngoài, nhưng hiện tại cơ bản đều ít công tác. Anh khẳng định là vì ở bên Cô, chỉ là nay .
Càng nghĩ càng phiền muộn, Thẩm Huyên bảo cần suy nghĩ nữa, nhưng chuyện Cô cảm thấy đáng ngờ. Vai ác trong cốt truyện vì trả thù nam chủ, cố ý bán tình báo công ty. Không là ?
Gọi điện thoại qua, di động Mục Đình vẫn tắt máy. Cô gọi điện thoại cho Mục Dịch. Bất quá, thì nhanh bắt máy.
“Huyên Huyên?”
Đối phương vẻ tương đối bình tĩnh. Thẩm Huyên dừng , đột nhiên : “ chút việc hỏi Anh, ngày mai Anh qua đây.”
Cô hiện tại dám ngoài. Nói một câu dễ , nếu Mục Đình thật sự xảy chuyện, gặp bất trắc gì, công ty sẽ rơi tay ngoài. Có những vì mấy trăm vạn thôi cũng thể chuyện mưu tài hại , gì đến tài sản kếch xù . Cô tuyệt đối thể để âm mưu của những đó thành công.
Người ở đầu dây bên thật do dự, như thể Mục Đình ở đây. Hắn cực kỳ sảng khoái đồng ý. Chỉ cần là Thẩm Huyên yêu cầu, nay đều sẽ cự tuyệt, nhưng rời xa Cô thì ngoại lệ.
Cắt đứt điện thoại, Thẩm Huyên ôm chăn ngây ngốc trần nhà, đột nhiên cảm thấy căn nhà to lớn trống vắng đến đáng sợ. Hốc mắt Cô bỗng nóng lên, Cô nhắm mắt bảo ngủ . Nói chừng ngày mai ngủ dậy Mục Đình trở về . Dù Anh xe tông cũng c.h.ế.t, khẳng định cũng sẽ xảy chuyện gì.
Vẫn trằn trọc khó ngủ. Cô ôm di động sợ bỏ lỡ bất cứ tin tức nào. Trong giấc ngủ nông cho đến sáng ngày hôm , Cô còn ngủ nữa. Việc đầu tiên là xem di động, bất quá đó bất kỳ cuộc gọi nhỡ nào, cũng tin tức của Trợ lý Chung. Trong lòng Cô cũng dâng lên một tia mất mát.
Ads by tpmds
Bởi vì gặp Mục Dịch, cho nên hôm nay Thẩm Huyên liền bệnh viện. Hơn nữa, Cô cũng dám chuyện cho Gia gia, chỉ sợ Ông lo lắng. Hiện tại Ông tuyệt đối thể chịu bất kỳ kích thích nào nữa.
Buổi chiều một giờ Mục Dịch mới tới. Bởi vì ăn ngon, buổi trưa Thẩm Huyên ăn gì. Dì Vương cho rằng Cô giảm béo, liền cắt cho Cô một đĩa trái cây. Bất quá, khi thấy Mục Dịch đến, Cô sợ tới mức gọi bảo an. Dù chuyện vẫn còn rõ mồn một. Thẩm Huyên lập tức ngăn cản dì , hơn nữa bảo đối phương xuống nghỉ ngơi.
Sợ Cô một ở đây sẽ nguy hiểm, Dì Vương mấy thôi, cuối cùng vẫn xuống.
Khi cả đại sảnh chỉ còn hai , Mục Dịch vô cùng tự nhiên đối diện Cô, bất quá trong mắt thêm chút phức tạp.
“Anh nay đều sẽ gạt .” Mắt Cô sáng như đuốc.
Người ở đó thỉnh thoảng dùng đầu ngón tay gõ mặt bàn, thần sắc đổi. Nửa ngày, mặt mới dần dần nở nụ , “Đương nhiên.”
Trên gương mặt tuấn mỹ của đàn ông mang theo chút phức tạp khiến hiểu, còn kiêu ngạo cố chấp như ngày , ngược thâm trầm hơn nhiều.
Thẩm Huyên nắm lấy gối ôm, thanh âm bình tĩnh, “Vậy Anh cho , cái nội gián trong công ty là Anh ?”
Cô chuyện gì cũng đổ lên đầu , nhưng trực giác cho Cô , chính là Mục Dịch.
Người đàn ông đối diện với ánh mắt chất vấn của Cô, giữa mày nhíu chặt. Nửa ngày, mới nhạo một tiếng, “Nếu Cô cảm thấy là , thì chính là .”
“Mục Dịch!” Thẩm Huyên sắc mặt trầm xuống, “ cần chính miệng Anh thừa nhận!”
Cả đại sảnh đều tràn ngập bầu khí ngưng trọng. Người đàn ông cúi đầu, lòng bàn tay căng thẳng, “Là .”
Nói thật, Thẩm Huyên vô cùng hy vọng là , bởi vì Cô thấy đối phương vì mà tiếp tục lầm đường lạc lối. một khi cố chấp trở nên điên cuồng, há là Cô ba câu hai lời thể thuyết phục .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hom-nay-lai-lai-lai-van-chua-ly-hon-xuyen-thu/chuong-39.html.]
Hít sâu một , Cô cúi đầu nắm chặt gối ôm, thẳng đến khớp xương trắng bệch. Rất lâu , Cô đột nhiên từ phía lấy một cái máy ghi âm, ánh mắt còn bất kỳ độ ấm nào, “Trước đây Anh lái xe đ.â.m Mục Đình, nếu còn tuyệt đối sẽ nhịn nữa. hy vọng Anh sai lầm. Những chuyện Anh , cũng đều sẽ cho Mục Đình. Mặc kệ kết cục cuối cùng thế nào, đều cho Anh cơ hội. sẽ mãi dung túng Anh nữa, cho dù Anh lấy danh nghĩa yêu , nhưng Anh nghĩ tới, tình yêu của Anh thể nào thừa nhận.”
Trước đây Cô , chỉ là còn chút đành lòng, chỉ cảm thấy đối phương cũng là một đáng thương. tại khác trả giá cho sự cố chấp của . Một quyết định của , sẽ mang đến cho khác bao nhiêu phiền phức. Nếu , Mục Đình nước ngoài, chừng cũng sẽ xảy chuyện.
Bốn mắt . Nhìn sự oán hận chợt lóe lên trong mắt Cô, Mục Dịch đột nhiên thành tiếng, “Vậy Cô cảm thấy Anh về ?”
Hô hấp nghẹn , Thẩm Huyên dám tin đối diện, mặt dần dần tràn ngập phẫn nộ, “Anh ý gì? Chẳng lẽ chuyện Mục Đình là Anh ?!”
Cô cũng nghĩ tới chuyện cũng là Mục Dịch. nghĩ đến đối phương ở trong sách còn dám đặt b.o.m trong xe nam chủ, thì còn chuyện gì là !
“Nếu Cô cho rằng đều là , mặc kệ gì cũng đều vô dụng.”
Mục Dịch tự giễu , thần sắc đột nhiên cô đơn, “ suy nghĩ nhiều, thậm chí nghĩ tới Mục Đình c.h.ế.t Cô sẽ ở bên . phát hiện cũng vui vẻ như . hỏi đây là vì . yêu Cô, đây là điều thể nghi ngờ. Trong thời gian vẫn luôn tự hỏi vì , thẳng đến gần đây mới tìm đáp án.”
Thẩm Huyên lòng bàn tay nắm chặt, thấy đối phương đang chuyện, chỉ hận thể tìm bắt .
“Cô đúng, Cô vì Anh đổi quá nhiều. phát hiện ký ức của vẫn còn dừng ở ba năm đây. Hiện tại, Cô sẽ còn mắng cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, cũng sẽ còn bảo cút thật xa, ngược bắt đầu sợ hãi sự tồn tại của …”
Ánh mắt bỗng nhiên biến đổi, “Giống như ánh mắt Cô hiện tại, thật lâu thấy qua. Kỳ thật thích ánh mắt như , ít nhất Cô còn nhớ rõ .”
“Anh cái tên thần kinh !” Thẩm Huyên cuối cùng nhịn mắng một câu, đặc biệt là nghĩ đến chính còn sẽ dây dưa cả đời.
Như là một chút cũng để bụng sự chán ghét của Cô, Mục Dịch ngược hưởng thụ. Hắn Cô bằng ánh mắt đầy ẩn ý : “Cô nhớ kỹ, tất cả những gì đều là vì Cô, chứ vì Anh .”
Để một câu, liền tự khỏi biệt thự. Nếu ngày thường đối phương nguyện ý bình tĩnh chuyện như , Thẩm Huyên nhất định sẽ vui mừng, nhưng mắt Cô chỉ căm hận. Nếu Mục Đình về , Cô nhất định đưa nhà giam!
Còn vì Cô? Thẩm Huyên ghét nhất những kẻ lấy danh nghĩa yêu Cô để những chuyện hại hại !
Càng nghĩ càng giận, Cô càng ngày càng liên hệ Trợ lý Chung đưa đoạn ghi âm cho . Tiết lộ cơ mật công ty cũng là phạm pháp, cái tên Mục Dịch điên !
Chỉ cần nghĩ đến Mục Đình là bởi vì chính mới xảy chuyện, Thẩm Huyên trong lòng càng thêm khó chịu, từng hy vọng hào quang nam chủ của Anh thể cường đại hơn một chút như lúc .
Không bao lâu, Bạch Tư đến, hỏi Cô ngày hôm qua văn kiện ký xong . Thẩm Huyên quên đưa cho Mục Đình xem, bảo cô chờ một chút. Cô cũng dám chân tướng cho cô , chuyện càng ít càng .
Buổi tối như cũ gì ăn uống, Cô sớm giường, nắm chặt di động chờ đợi điện thoại của Trợ lý Chung. Gần đến 10 giờ tối, Dì Vương mới gọi Cô xuống ăn một chút gì, là giảm béo quá mức sẽ phản tác dụng.
Thẩm Huyên , nhưng lúc cũng chỉ thể khổ. Cẩn thận tính , Mục Đình mất liên lạc trọn ba ngày.
Trong lòng chua xót, Cô vẫn là lấy tinh thần xuống ăn một chút gì. Chỉ là khi Cô xuống lầu, phát hiện bàn ăn còn một đàn ông mặc đồ thường, hiển nhiên trở về một lúc, còn tắm rửa một cái.
Xoa xoa hốc mắt, xác định lầm , Cô lập tức như bay chạy xuống. Đến gần bóng dáng đàn ông ánh đèn, nhịn ôm chặt đối phương, ngữ khí tràn ngập nôn nóng, “Anh chứ?”
Gương mặt là thật sự tồn tại, cũng ảo giác của Cô!
Dì Vương trở về phòng bếp. Người đàn ông buông ly nước, bỗng nhiên phía : “Quan tâm như ?”
Thẩm Huyên vốn dĩ nhiều lời , hốc mắt đều nóng lên, nhưng ngay đó tức khắc trừng mắt giận dữ đá cái ghế của Anh, “ đương nhiên quan tâm, Anh c.h.ế.t là thể phát tài!”
Dưới ánh đèn, đôi mắt to chút ướt át, khóe mắt cũng phảng phất chút màu xanh thâm, thể thấy hai ngày nay Cô cũng nghỉ ngơi . Khóe môi Mục Đình cong, giơ tay nhéo khuôn mặt nhỏ của Cô, bỗng nhiên từ bên cạnh lấy một cái hộp màu đỏ.
“Đây là cái gì?” Thẩm Huyên hồ nghi quét Anh, phát hiện đối phương một chút vết thương cũng . Hoá lo lắng như , hào quang nam chủ bảo vệ.
Mục Đình Cô một cái, “Không công tác bao giờ sẽ mang quà về cho Cô .”
Trái tim rung động, Thẩm Huyên khỏi ôm cổ Anh lẩm bẩm : “Anh vì điện thoại của , còn tưởng rằng Anh xảy chuyện .”
Chương 50: Chân Tướng
Nếu tận mắt thấy, Thẩm Huyên đều thể tin đối phương trở về là trở về, ở giữa chút tin tức nào, cũng gọi điện thoại thông báo cho Cô. Cách giải thích duy nhất chính là Anh cũng cho Cô .
Nghĩ đến lo lắng như , kết quả đối phương chuyện gì, Thẩm Huyên liền cảm thấy đầu khẳng định là cửa kẹp . Lần bắt cóc, đối phương đều thể cần manh mối tìm , thể mất liên lạc lâu như . Hơn nữa, trông Trợ lý Chung một chút cũng sốt ruột, khẳng định là hết chuyện .
“Xảy chút ngoài ý .” Mục Đình nhanh chậm giải thích một câu.
Thẩm Huyên là kéo cái ghế xuống, cứ như ánh mắt sáng quắc dò xét đối diện, càng thêm cảm thấy Anh đang lén lút cái gì chuyện thể cho ai .
“Chỉ là ngoài ý ?” Cô nhíu mày, trong lòng vô cùng thoải mái.
Kéo tay Cô, Mục Đình sờ đầu Cô, ánh mắt sâu kín : “Chuyện xảy đột ngột, cho nên thể cho Cô.”