Hôm Nay Lại Lại Lại Vẫn Chưa Ly Hôn [Xuyên Thư] - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-12-04 08:46:36
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy đối phương lập tức uống nước , Thẩm Huyên cảm thấy chút bất lực. Cua rõ ràng hề cay mà chịu đựng .
Ăn no xong, cô cắt một đĩa trái cây sô pha. Mục Đình vẫn gõ gõ lách cách máy tính xách tay, còn Trợ lý Chung từ lúc nào đến, đang đó báo cáo công việc.
Thẩm Huyên chỉ cầm một cuốn tạp chí xem. Không nghĩ đến điều gì, cô nhịn nghiêm túc hỏi: “Thẩm Tất bọn họ bắt hết ?”
Nghĩ đến tên súc sinh ghê tởm , Thẩm Huyên hận thể đ.á.n.h c.h.ế.t . Còn mấy gã đàn ông nữa, dù , nhưng trong lòng cô vẫn thấy vô cùng kinh tởm!
“Cô yên tâm, bọn họ đều bắt . Hơn nữa, tội danh âm mưu g.i.ế.c , bắt cóc đủ bằng chứng xác thực. Lần xe của Mục tổng gặp sự cố cũng là do Thẩm Tất , trong thời gian ngắn chắc chắn .” Trợ lý Chung .
Không chỉ trong thời gian ngắn, còn là một vấn đề.
Nghe , Thẩm Huyên chút kinh ngạc. Không ngờ Thẩm Tất lớn gan đến , dám tay với Mục Đình. Cái gan thể so với cả vai ác luôn.
“ cần gắn thiết định vị , còn đổi mấy bảo vệ ý thức cảnh giác cao mới . cảm thấy chỉ một lấy mạng .” Cô nhịn lầm bầm vài câu.
Còn cả những thích bên nhà họ Mục nữa, ai nấy cũng đều nhăm nhe hại c.h.ế.t cô và Mục Đình. Những đúng là nhặt sẵn phòng (đồ hời) .
“Cái là chắc chắn , đổi cho cô một nhóm bảo vệ mới. Họ đều là bộ đội xuất ngũ, chắc chắn cảnh giác hơn nhiều.” Trợ lý Chung nghiêm túc .
Dứt lời, Thẩm Huyên cũng gì thêm, chỉ một đó xoa dưa lưới ăn. Đợi đến khi Trợ lý Chung báo cáo xong công việc và rời , cô mới xoa một miếng dưa lưới đưa đến miệng đàn ông. Hắn thuận thế c.ắ.n lấy ăn.
“Chuyện ông nội chứ?” Cô ghé sát hỏi.
nghĩ , Mục Đình chắc cũng ngốc đến mức cơ thể ông nội khỏe mà còn kể chuyện cô bắt cóc cho ông .
Người đàn ông ngước mắt cô, lời nào, chỉ tiếp tục gõ bàn phím máy tính xách tay. Năm ngón tay khớp xương rõ ràng nhanh đến mức khiến khó mà rõ .
Cắn miếng dưa lưới, Thẩm Huyên đột nhiên ghé sát tai thì thầm: “Trước đây chúng dùng biện pháp bảo vệ, nhỡ t.h.a.i thì ?”
Dứt lời, Mục Đình đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt từ mặt cô dần dần dừng ở cái bụng phẳng lì của cô, ánh mắt dần trở nên tập trung.
Bị chằm chằm khiến lưng cô tê dại, Thẩm Huyên nhịn xích một chút, “Anh... cái gì.”
Chương 43 Nghiêm Khắc Với Chồng
Nhìn cô một lúc, đàn ông bỗng nhiên giơ tay ôm lấy eo cô, cúi đầu, ánh mắt sáng như đuốc : “Không vội.”
Bốn mắt , Thẩm Huyên lập tức trừng lớn mắt, “Anh ý gì? Chẳng lẽ thích con nít?!”
Tuy Thẩm Huyên cũng nghĩ đến chuyện xa xôi như , nhưng cô ngờ Mục Đình còn vội vàng hơn cả cô! Giới nhà giàu chẳng đều coi trọng chuyện nối dõi tông đường ?
“Anh là thích con nít, là thích sinh con?” Thẩm Huyên đột nhiên nhíu mày.
Nhìn khuôn mặt nhỏ đầy vẻ chất vấn , khóe môi Mục Đình mang theo một nụ bất lực. Hắn cúi đầu đối diện với đôi mắt sáng của cô, giọng trầm thấp, “Cả con nít và em, đều thích.”
“...”
Quay đầu , Thẩm Huyên đỏ mặt khỏi khẽ hừ một tiếng, “Lời ngon tiếng ngọt!”
Cô sẽ mê hoặc !
Cô đầu , những vết đỏ lấm tấm cổ liền phơi bày trong tầm mắt đàn ông. Ánh mắt Mục Đình khẽ động, bàn tay lớn đột nhiên nhẹ nhàng xoa vòng eo mềm mại, cúi đầu áp lên bờ môi hồng phấn , dần dần dây dưa sâu hơn.
Nghĩ đến dì Vương thể khỏi bếp bất cứ lúc nào, Thẩm Huyên lập tức đưa tay đẩy vai , nhưng lưng cô chợt ấn chặt sô pha thể lùi . Cô định đầu, cằm đột nhiên nâng lên, chỉ cảm thấy tất cả thở đều sắp biến mất.
Nhẹ nhàng xoa eo cô, đàn ông hôn lên vành tai cô, ánh mắt dừng khuôn mặt nhỏ ửng hồng, giọng đè thấp, “Cái váy đó ?”
Thẩm Huyên: “...”
Đỏ mặt đẩy cái tên biến thái , nhưng thế nào cũng đẩy . Cô chỉ thể ‘hung hăng’ trừng mắt , “Không thích cái kiểu đó ?”
Cô vẫn luôn cho rằng nam chính thích phong cách thuần khiết, kết quả bây giờ với cô câu ?
“ thích khi nào?” Lông mày khẽ nhướng lên.
Người khác mặc và vợ mặc chắc chắn là giống . Đương nhiên, chỉ thể cho xem.
“Đồ vô liêm sỉ!”
Thẩm Huyên đỏ mặt cuối cùng cũng đẩy mặt , nhanh như chớp nhảy khỏi sô pha, bất chấp cơ thể đau nhức, chạy vội lên lầu.
Cô cất hết mấy cái váy đó phòng tạp vụ ngay mới !
Cô từng nghĩ rằng lầm! Sự thật chứng minh, tất cả đàn ông đều là một loại.
Hỏi dì Vương, hóa hôm nay cả ngày đều công ty, như đây mưa gió thế nào cũng . Thẩm Huyên phát hiện dường như thấy bản chất của đối phương.
Buổi tối, cô trở về phòng , ngủ cùng nữa. Cứ tiếp tục như , cơ thể cô sớm muộn gì cũng suy sụp mất. Tuy nhiên, cô lo lắng cho ai , dù nam chính trong truyện Tổng Tài là sức khỏe nhất trong tất cả các nam chính, ai sánh bằng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hom-nay-lai-lai-lai-van-chua-ly-hon-xuyen-thu/chuong-34.html.]
Khóa cửa một đêm bình yên vô sự. Đến ngày hôm , cô mới đến bệnh viện thăm ông nội. Tuy nhiên, bác sĩ vẫn đang nghiên cứu phương án, chỉ là cơ thể ông nội , nhiều phương pháp thể dùng, chỉ thể dùng cách điều trị bảo thủ nhất. Quan trọng nhất là thể chịu kích thích.
tâm lý ông nội cô khá , luôn hỏi han chuyện của cô và Mục Đình. Thấy quan hệ của họ tệ, ông cũng vui mừng. Tuy nhiên, ông dường như gì về việc cô bắt cóc. Thẩm Huyên cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ tin đồn lọt đến tai ông nội cô.
Điều Thẩm Huyên lo lắng nhất vẫn là Mục Dịch. Người điên cuồng lên chuyện gì cũng , nhưng thể lý với . Tuy nhiên, cô một tin tức về nữ chính: cô đính hôn với nam phụ!
Mặc dù cảm thấy khó hiểu, nhưng cô cố ý hỏi thăm. Tuy nhiên, lẽ oan gia ngõ hẹp, điều gì nên đến cũng sẽ đến.
Vì chuyện bắt cóc đó, Thẩm Huyên ít khi ngoài, cùng lắm là bệnh viện. Cô luôn mang theo thiết định vị, bảo vệ cũng rời nửa bước. Mãi cho đến khi Mục Đình dẫn cô tham dự một buổi tiệc mừng thọ. Cũng may là vết tích cổ cô hết, nếu mà ngoài .
Người thể khiến Mục Đình tham dự chắc chắn nhân vật tầm thường. Nghe đối phương khi truyền thông mới phát triển là ông trùm kinh doanh một. Mặc dù doanh nghiệp phát triển lý tưởng lắm, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa, vẫn một doanh nghiệp thể sánh bằng.
Khách sạn dường như bao trọn, bên ngoài đều bảo an canh gác, thỉnh thoảng những mặc vest giày da . Khi Thẩm Huyên kéo tay Mục Đình bước đại sảnh tầng ba, lập tức ít vây quanh.
“Lâu lắm gặp Mục tổng, hôm nay nhất định uống một chén cho mới !”
“Người Mục tổng là bận rộn, thời gian uống với . Người bận với vợ ? là chút tinh mắt nào!”
Mọi trêu ghẹo ha hả. Khoảng thời gian , chuyện động thái lớn giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Mục chắc chắn ai cũng . Còn chuyện Thẩm Dục Dân trực tiếp gặp chuyện, họ thể cảm thán thủ đoạn của Mục tổng quả thật nhanh, tàn nhẫn và chuẩn xác, nhanh như thu Thẩm thị túi.
“Hôm nay thể uống rượu, vợ sẽ vui , xin thứ .” Mục Đình nhạt.
Dứt lời, những khác vang một tiếng, ngờ đối phương đùa. Trong lúc nhất thời, họ tự chủ dồn ánh mắt về phía Thẩm Huyên. Chỉ nhà họ Thẩm và nhà họ Mục là liên hôn thương nghiệp, quan hệ của hai cho lắm, nhưng xem như . Thẩm Huyên khỏi trừng mắt , “Anh uống thì liên quan gì đến .”
Nói , cô buông tay đang kéo cánh tay , một tránh . Cô thích xã giao, chẳng qua chỉ là một đám dò xét lẫn mà thôi. Đương nhiên, nếu Mục Đình thực sự uống rượu, cô chắc chắn sẽ vui, bởi vì uống nhiều quá sẽ đau nửa đầu, đương nhiên thể uống.
Mọi thấy cô bỏ , hơn nữa lời giữa họ vô cùng tự nhiên, thể thấy quan hệ của hai là . Ai nấy đều ngờ Mục tổng là một nghiêm khắc với chồng (chồng sợ vợ).
Tiệc tối vẫn bắt đầu, đều đang trò chuyện. Thẩm Huyên theo phục vụ đến bàn thứ hai xuống. Không hiểu vì duyên phận gì, cô thấy nữ chính!
Một thời gian gặp, đối phương dường như sống cũng như ý. Dù trang điểm tinh xảo, nhưng vẫn che giấu vẻ u sầu khuôn mặt. Không nghi ngờ gì, chắc chắn là nam phụ dẫn cô đến.
“Thẩm tiểu thư.”
Nhìn thấy cô, Tô Họa chút kinh ngạc, đó quanh, cố ý chỗ bên cạnh cô, hạ giọng : “Lần ... thực sự xin .”
Thẩm Huyên ba từ từ miệng nữ chính nhiều nhất. Cô chỉ thản nhiên : “ nhớ rõ.”
Cô những bạn của nữ chính, sẽ vì chút chuyện nhỏ mà cứ mãi chấp nhặt. Không, đúng, cô chỉ chấp nhặt với những kẻ ghê tởm như nam phụ thôi.
Vẫn luôn cô loại dai dẳng, trong lòng Tô Họa lúc càng thêm áy náy.
“ , em đính hôn với Phương tổng, chúc mừng nhé.” Thẩm Huyên đột nhiên .
Dứt lời, thần sắc Tô Họa khẽ biến, vẻ vui. Mục Đình ở đây, Thẩm Huyên cũng dám một uống đồ uống bàn, dứt khoát lười biếng trò chuyện với đối phương.
“ thấy Phương tổng đối với em khá mà, chẳng lẽ em thích ?”
Xung quanh qua , bàn cũng bao nhiêu xuống. Tô Họa cũng tại , xuất phát từ một sự tin tưởng tên, đột nhiên thổ lộ hết tâm tư với cô, cuối cùng hốc mắt cũng đỏ hoe.
Chuyện trong dự đoán, nhưng ngoài ý . Thẩm Huyên thể cảm thán cốt truyện m.á.u ch.ó . , nữ chính đương nhiên thích nam phụ. Cô chịu đính hôn là vì bà nội phẫu thuật cần tiền, mà chỉ Phương Khâm mới nhiều tiền như , còn mối quan hệ để tìm chuyên gia. Thế nên, nữ chính cảm thấy mắc nợ , vì đồng ý đính hôn.
Nhớ rõ trong nguyên tác, trả tiền nữ chính là nam chính, nhưng bây giờ đổi thành nam phụ. trong lòng Thẩm Huyên vẫn chút thoải mái. Cô chính là cho tên nam phụ đó lốp xe dự phòng cả đời!
“Thật cũng gì to tát. Chẳng chỉ là một trăm vạn ? cho em vay hai trăm vạn, thế nào?” Cô bỗng nhiên lộ vẻ mặt tươi hiền hòa dễ gần.
Tô Họa đột nhiên ngẩn , hiển nhiên ngờ cô như .
“Thật bạn loại em, cũng xin . thưởng thức tài hoa của em. Tiền coi như cho em vay, nhưng em cần việc trong phòng việc của . Đợi đến khi giá trị em tạo đủ để xóa nợ hai trăm vạn , em sẽ tự do. Em cân nhắc ?”
Thẩm Huyên xoa vòng ngọc cổ tay. , cô chính là chia rẽ nam phụ và nữ chính. Cho dù nam chính, cô cũng cho nam phụ lên ngôi. Để tên cặn bã đó lốp xe dự phòng cả đời .
Nghe , lòng Tô Họa đột nhiên trào dâng xúc động. Cô đương nhiên dựa dẫm Phương Khâm, mà đề nghị của Thẩm Huyên chỉ cho cô cơ hội học tập, mà còn giữ chút tôn nghiêm ít ỏi của cô. Cô thiếu chút nữa đồng ý ngay lập tức.
“Thẩm tiểu thư giúp như , thật sự nên báo đáp cô thế nào.” Hốc mắt Tô Họa tức khắc đỏ lên.
Nghe , Thẩm Huyên đột nhiên , “Không dám giấu giếm, em hẳn là Phương Khâm từng một vị hôn thê đó. Đó chính là bạn của . Nếu em thích , thì để họ với . như cũng là vì bạn thôi.”
Cảm giác mở to mắt dối vô cùng tự nhiên. Thẩm Huyên hề chớp mắt, còn Tô Họa như chạm điểm mấu chốt nào đó. Điều cô ghét nhất chính là xen chuyện của khác. Cô lập tức dùng sức gật đầu, “Cô yên tâm, nhất định sẽ giữ cách với Phương tổng, chuyện hôn ước cũng sẽ rút lui.”
“Thế mới đúng. thấy bác sĩ Lâm , cảm thấy hai hợp.” Thẩm Huyên đột nhiên nhớ đến nam ba.
Mà Tô Họa cũng đỏ mặt cúi đầu. Kỳ thật cô tâm tư của Lâm ca ca (Từ Mộc Lâm), chỉ là vì bệnh của bà nội nên mới liên lụy đối phương mà thôi.
Không những gọi là “bạn bè” của nữ chính bên cạnh, Thẩm Huyên cảm thấy cuộc trò chuyện của họ vẫn bình thường, gì khó chịu. Đương nhiên, cô vẫn để một danh , bảo đối phương tìm Bạch Tư. Hai trăm vạn đối với cô bây giờ chỉ là giá của một chiếc váy hội, nhưng nếu thể khiến nam phụ vui, cô tự nhiên sẽ vui vẻ.
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến. Không lâu , Phương Khâm vây quanh tới, ánh mắt vẫn cảnh giác Thẩm Huyên, cứ như thể sợ cô sẽ ăn thịt nữ chính .
“Sao thấy Mục tổng cùng Thẩm tiểu thư?” Hắn tự nhiên xuống bên cạnh Tô Họa.