Hôm Nay Lại Lại Lại Vẫn Chưa Ly Hôn [Xuyên Thư] - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-12-04 08:07:28
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bác sĩ thản nhiên đẩy gọng kính mũi. “Cũng như vấn đề , dựa tính cách của cô, lẽ cô cảm thấy điền điền cũng quan trọng, hoặc là cô thông qua bảng hỏi để chứng minh tâm lý vấn đề. chuyện trong lòng cô khiến cô đổi quyết định, đúng ?”
Thẩm Huyên đàn ông hơn bốn mươi tuổi với vẻ ngoài bình thường đối diện, chỉ thấy lòng lạnh toát. Ông năng lực đặc biệt gì ?
Bốn mắt , bác sĩ mỉm đưa lên một tấm danh . “Có lẽ cô từng thật sự thẳng lời giới thiệu của . tên là Trịnh Thông, từng là giáo sư thỉnh giảng tâm lý học tại hơn mười trường đại học trong và ngoài nước.”
Nuốt nước bọt, Thẩm Huyên nhớ một chuyện: Người là do Anh tìm đến. Chắc chắn chuyện ông đều sẽ cho Anh . Điều chẳng nghĩa Anh cũng đang tìm hiểu những biến đổi tâm lý của Cô ?
“Ông đúng, ai cũng sẽ ít nhiều bệnh tâm lý, nhưng ai cũng ít nhiều bí mật riêng. Cái ông cho là ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, trong mắt khác . Chẳng hạn như một nam sinh thầm yêu một nữ sinh, mà vì thế bắt đầu lấy lòng bạn bè của cô gái đó, trong khi quan hệ của với họ vốn . Đây cũng là vì một chuyện mà đổi quyết định của , chẳng lẽ đây cũng là bệnh ?” Thẩm Huyên hỏi ngược .
Nghe , bác sĩ thong thả một tiếng. “Đó là một sự đổi trong quan hệ giữa với , giống với điều chúng đang . Nếu đoán sai, bí mật trong lòng Thẩm tiểu thư hẳn là chuyện ai , hơn nữa cô lo lắng, sợ chạm bí mật , đúng ?”
Thẩm Huyên cảm thấy cần thêm gì nữa. Cô thể thắng một bác sĩ tâm lý? Hơn nữa, nhiều thêm, đối phương sẽ thấu hết. Mấy bác sĩ tâm lý thật sự quá đáng sợ.
“Ông đều đúng, nhưng trong các mối quan hệ xã hội hiện tại, cần ông trị liệu, ông cũng thể cưỡng ép . Sau sẽ điều trị nữa, và sẽ giải thích rõ điểm với Mục tổng của các ông. Cảm ơn ông trị liệu cho suốt thời gian qua, cũng khiến nghĩ thông suốt nhiều chuyện. Con quả thực hành động theo bản tâm, cần tự lo lắng vì những chuyện xảy . Mọi chuyện thành bại là do con , chỉ cần còn xảy thì thứ đều khả năng.” Cô mang theo vẻ thản nhiên.
Bác sĩ gì thêm, rời . Thẩm Huyên kỳ thật cũng hoảng. Cô thề, Cô sẽ bao giờ gặp bác sĩ tâm lý nữa!
đối phương lợi hại như , nếu để Anh xem thì sẽ thế nào. Cũng Anh mỗi ngày đều đang suy nghĩ gì.
Phát hiện tờ giấy bàn đối phương mang , Thẩm Huyên đột nhiên cất nó , quyết định tối nay sẽ trắc nghiệm cho Anh.
Buổi tối Mục Đình về khá muộn, nhưng Thẩm Huyên chuẩn sẵn. Chờ đối phương trở về, Cô cầm mấy tập tài liệu theo thư phòng, chậm rãi đẩy tài liệu về phía Anh.
“Cái … Anh xem thế nào?”
Người đàn ông dường như tắm xong, đồ ngủ thoải mái. Nghe , Anh cũng ngẩng đầu lên. “Xem cái gì?”
Thẩm Huyên: “…”
“Không Anh bảo những thứ cần quản ? Hơn nữa… cũng nha.” Cô gục mặt xuống bàn, ủ rũ đối diện.
Người hề nhấc mí mắt, giọng trong trẻo, “Loại văn kiện cần Cô ký tên mới hiệu lực.”
“Vậy nên ký ?” Cô lập tức hỏi.
Dứt lời, Mục Đình đột nhiên ngẩng đầu Cô một cái, đuôi lông mày khẽ nhếch. “ .”
“!!!”
Nín thở, Cô dám tin mặt, năm ngón tay nắm chặt. Cô đắc tội Anh ở điểm nào nữa?
Không nghĩ đến cái gì, Cô đột nhiên cứng đờ, kéo khóe miệng. “Sau mỗi ngày đều dậy sớm chạy bộ cùng Anh.”
Chốc lát, tập tài liệu mặt đột nhiên một bàn tay lớn cầm lấy. Thẩm Huyên tức giận thật sự, nắm c.h.ặ.t t.a.y đến lưng Anh, hận thể đ.ấ.m một quyền lên đó. Nhớ đến tờ bảng hỏi tâm lý của , Cô lập tức về phòng lấy. Cô xem thử rốt cuộc trong lòng đang suy nghĩ gì!
Vừa hai bước, cánh tay đột nhiên giữ chặt, khiến cả Cô lảo đảo mấy bước, ngã một lồng n.g.ự.c tràn đầy thở nam tính. Thẩm Huyên sợ đến mức lập tức đầu , chợt đối diện với đôi con ngươi sâu thấy đáy.
“Anh… Anh gì…” Sắc mặt Cô khẽ biến.
Nhìn khuôn mặt nhỏ căng thẳng , đàn ông cúi đầu, đỉnh mày khẽ nhúc nhích. “Ký tên.”
Cắn răng, Thẩm Huyên lập tức cầm bút bàn ký tên lên. Lại phát hiện eo đột nhiên thêm một bàn tay, nhất thời sắc mặt chút .
“… ký …” Vành tai Cô dần dần bắt đầu đỏ lên.
ngay đó, bên tai bỗng nhiên truyền đến một giọng nam trầm thấp. “Không xem phim ?”
Hơi thở nóng rực phả bên cổ, khiến từng trận rùng nổi lên. Thẩm Huyên nắm chặt tay, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng một mảng. “… mệt , hôm nay xem.”
Cảm nhận cơ thể căng cứng , ánh mắt Mục Đình khẽ nhúc nhích. Lúc dụ dỗ Anh cũng như , hóa chỉ là một con hổ giấy.
Giơ tay nhéo vành tai trắng nõn của Cô, đàn ông ghé tai Cô thì thầm: “Không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng ?”
🫂 Chương 35: Kiểm Tra
Hơi thở nam tính nóng bỏng bao trùm xung quanh. Thẩm Huyên đỏ mặt cố bẻ tay Anh đang đặt ở hông Cô, giả vờ bình tĩnh : “Anh… , đương nhiên sẽ khó khác.”
Dứt lời, Cô chỉ cảm thấy bàn tay ở bên hông đột nhiên siết chặt, khiến cả Cô cứng đờ, hô hấp càng khỏi nhanh hơn.
“ khi nào ?” Ánh mắt Anh tối sầm .
Hô hấp Thẩm Huyên nhảy dựng. Cô chỉ cảm thấy bên tai đột nhiên vang lên một giọng nam khàn khàn. “ chỉ là thích động.”
Trong khoảnh khắc, Cô chỉ cảm thấy một bàn tay đột nhiên chống lấy eo Cô, lưng Cô chợt áp mép bàn cứng rắn. Chưa kịp hồn, đôi môi mềm mại đột nhiên lấp kín. Cô trừng lớn mắt, hai tay gắt gao đặt vai đối phương, thậm chí bắt đầu đập đánh.
“Ưm… Anh…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hom-nay-lai-lai-lai-van-chua-ly-hon-xuyen-thu/chuong-28.html.]
Vòng eo mảnh khảnh chịu sự nắm chặt. Khi bàn tay lớn vô tình dừng làn da trơn trượt đó, yết hầu đàn ông căng thẳng, bàn tay lớn đột nhiên dọc theo mép áo dần dần hướng lên tự do, chui trong chiếc áo ngủ màu xanh lam.
Ánh sáng quá chói bao phủ bộ thư phòng, tràn ngập một vẻ mờ ảo, ám . Thẩm Huyên chỉ cảm thấy trong đầu như một sợi dây nào đó đứt phựt. Bàn tay nhỏ bé của Cô liều mạng đập vai Anh, nhưng như đập một tấm ván sắt, bất kỳ phản ứng nào.
Cho đến khi khí trong lành một nữa tiến thở, bên tai cũng chợt vang lên một giọng nam khàn khàn. “Được ?”
Khi đối diện với đôi mắt tràn ngập d.ụ.c vọng , Thẩm Huyên chỉ cảm thấy trong lòng nhảy dựng, vô thức rụt về phía , nhưng phía chỉ mép bàn lạnh băng, thể lùi.
Đương nhiên là thể…
đợi Cô lấy tinh thần, chỉ cảm thấy cả đột nhiên ôm ngang lên, tất cả đồ đạc trong phòng đều lùi , thẳng đến khi khỏi thư phòng, bao lâu liền một căn phòng tối đen. Không đèn, chỉ ánh trăng mỏng manh ngoài cửa sổ. Cô đặt chính xác lên chiếc giường lớn mềm mại. Chưa kịp bò dậy, cổ chân đột nhiên một bàn tay lớn siết chặt lấy.
Cô kinh hô một tiếng, chỉ cảm thấy đầu hình như chạm thứ gì đó. Còn kịp xoa hai cái, một thở nóng rực đang chậm rãi phả cổ Cô, khiến cảm giác của Cô đều phóng đại vô hạn.
“ bắt đầu từ đầu chỉ là suông.”
Trong bóng đêm, giọng của Anh mang theo ý vị khác, khiến trái tim tự chủ mà đập nhanh hơn. Thẩm Huyên nín thở, trừng mắt trong bóng đêm.
“Cô bồi thường gì, đều sẽ cho Cô.”
Anh vùi cổ Cô, chậm rãi nhắm mắt . “Cái gì cũng .”
Anh hề che giấu d.ụ.c vọng trong lòng . Có lẽ ngay cả bản Anh cũng , từ khi nào quen với sự tồn tại của đối phương.
Trong bóng đêm, giác quan đều phóng đại. Đầu óc Thẩm Huyên giống như một đống hồ dán, nên gì bây giờ. Không thể phủ nhận, nếu đây một quyển sách, nam chính tiền trai ngoài ong bướm, quả thực là vô cùng . Lời của vị bác sĩ tâm lý còn rõ ràng mắt, Cô quả thật thể vì một chuyện rõ mà ở đây lo lắng vô cớ. Dù cốt truyện đổi nhiều, càng quan trọng hơn là, Cô phát hiện từ lúc nào hình như ỷ đối phương. Có chuyện gì Cô nghĩ đến đầu tiên là ông nội Cô, ngược là Mục Đình.
Cảm giác cổ đột nhiên c.ắ.n một cái, Cô kêu lên một tiếng. Chỉ thấy một bàn tay đang siết chặt eo Cô, như thể ngay đó sẽ bẻ gãy Cô , hợp với áo ngủ của Cô vén lên một chút. Sợ đến mức Thẩm Huyên cảm thấy vươn tay đẩy .
“Không… … … cái đó… tới …” Cô đỏ mặt, cả đều căng cứng.
Trong bóng đêm, hai bốn mắt , lông mày đàn ông nhíu . Ngay trong tầm mắt kinh hoảng của Thẩm Huyên, một lớp chăn mỏng đột nhiên đắp lên Cô, nhưng cánh tay Cô vẫn lộ ngoài.
Theo bộ phòng lâm một mảnh yên tĩnh, Thẩm Huyên nuốt nước bọt, nhịn liếc đang bên cạnh. Đầu Cô vẫn còn gối khuỷu tay Anh. Nháy mắt mấy cái, Cô nhanh chóng đặt đầu lên gối, đó kéo chăn xoay lưng với Anh.
Thẩm Huyên đương nhiên tới cái đó, chỉ là nếu như , Cô chắc chắn sẽ cái đó. Hiện tại Cô còn nghĩ kỹ đối mặt với cốt truyện như thế nào, đương nhiên thể dễ dàng ở bên nam chính như .
Hít sâu mấy , Cô đột nhiên lật , chậm rãi vén chăn lên. Giọng nhẹ nhàng, “… về phòng , ngủ ngon.”
Dứt lời, còn đợi Cô dậy, cả ôm trở . Bên tai vang lên một giọng đè thấp. “Sau ngủ cùng .”
Thẩm Huyên: “…”
Đây là trốn mùng một thoát khỏi rằm đây mà!
“Yên tâm.” Tay Anh đột nhiên phủ lên mặt bên của Cô.
Mím chặt môi, Thẩm Huyên gì nữa. Cô thể cảm nhận ý của đối phương. Không chừng suy nghĩ hiện tại của Cô, cũng rõ như lòng bàn tay. Bất quá như , thì đừng trách Cô mỗi ngày dụ dỗ Anh.
Nghiêng vẫn lưng với đàn ông, nhưng tay đối phương vẫn đặt eo Cô, như là một nhát là thể nhấc Cô lên , là kiểm soát cực mạnh. Nghĩ đến “dì cả” hiện tại của , Thẩm Huyên đột nhiên đảo mắt, lật , ánh mắt quỷ dị mặt, lặng lẽ vươn tay, dọc theo quần áo Anh sờ soạng chui .
Vừa Anh còn chiếm tiện nghi của Cô, Cô cũng chiếm mới . Đừng , xúc cảm quả thực tồi. Nếu đèn thì , vóc dáng đối phương chắc chắn .
Đột nhiên đè cánh tay đó, lông mày Mục Đình nhíu chặt. “Làm gì?”
Đột nhiên rụt tay về, Thẩm Huyên khỏi đỏ mặt. “Anh… Anh bồi thường ? Bây giờ ngay cả sờ một chút cũng cho, đàn ông các Anh chỉ miệng thôi, hơn nữa Anh còn chiếm tiện nghi của , đồ ích kỷ!”
Hừ lạnh một tiếng, Cô ôm chăn ngủ xa một chút. Trước Cô dụ dỗ Anh, thờ ơ, thấy Anh tiếp tục hòa thượng? Rõ ràng thanh tâm quả d.ụ.c đến mà!
Nhìn chiếc chăn kéo , Mục Đình đột nhiên dán lưng đối phương, bàn tay lớn bẻ qua khuôn mặt nhỏ . “Vậy Cô nghĩ kỹ .”
“…”
Đối diện với đôi con ngươi sâu thẳm , Thẩm Huyên lập tức chụp bay tay Anh, cả đều co rúm trong chăn ngủ. Cô cảm thấy dường như Cô tới dì cả .
Trong bóng đêm, căn phòng rộng lớn yên tĩnh một tiếng động, ngay cả ánh trăng bên ngoài cũng dần dần mờ nhạt. Nhìn cuộn tròn thành một cục, ánh mắt Mục Đình chút phức tạp, theo giơ tay phủ lên đầu Cô.
Gió đêm mùa thu lạnh, nhưng giấc ngủ của Thẩm Huyên cực kỳ an , sợ bên cạnh gì. cũng may Cô chỉ là lo lắng vô cớ, chờ đến ngày hôm tỉnh thì giữa trưa . Vì thế Cô nhanh chóng dậy vệ sinh cá nhân xuống lầu.
Buổi chiều một cuộc họp hội đồng quản trị, Cô đến tham dự. Kỳ thật cũng , nhưng Bạch Tư ích cho Cô hiểu rõ công ty. Thật Thẩm Huyên hiểu rõ năng lực của , hiểu rõ đến mấy Cô cũng thể đảm đương vai trò quản lý .
Chỉ là kịp đến công ty, điện thoại của Bạch Tư gọi đến, còn báo một tin tức lớn.
Nghe xong, Cô vội vàng chạy đến bệnh viện. Chờ đến bên ngoài phòng bệnh, thấy Bạch Tư vặn từ bên trong. Nhìn thấy Cô, cũng lập tức nghênh đón.
“Chủ tịch chỉ là huyết áp cao thôi. Bác sĩ kiểm tra cho ông, nhưng cô cũng , những thiết kiểm tra một chắc chắn ông chịu nổi, cho nên họ đang trưng cầu ý kiến của Chủ tịch.”
Nghe , Thẩm Huyên hành lang , trầm mặc một lát, cuối cùng mới nghiêm túc : “Chuyện đó là thật ?”
Dứt lời, đương nhiên gật đầu. “Chính là xong chuyện , Chủ tịch mới đột nhiên tăng huyết áp. Hiện tại Phó chủ tịch cảnh sát mang , là tố cáo tham ô khoản tài chính khổng lồ của công ty, hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực. Bất quá may mắn là sáng sớm Mục tổng qua một chuyến, hiện tại tin tức chặn , cũng ảnh hưởng đến hoạt động của công ty.”