8.
Trên bàn ăn, bát của và Cố Thác Bạch chất đầy thức ăn.
Bạn cho rằng là bọn gắp cho hả?
Không .
Mẹ cứ gắp đồ ăn cho Cố Thác Bạch lia lịa.
Còn dì Thẩm mặt mày trìu mến gắp cho .
“Kiều Kiều gầy quá , ăn nhiều một chút.”
“Hồi bé gặp con, con lùn lùn mũm mĩm, còn thường xuyên cõng Thác Bạch nhà dì nữa, con quên ?”
nghẹn , bối rối mở to mắt, đang , chẳng tí ấn tượng nào nhể.
Dì Thẩm tiếp tục gắp cho một miếng thịt, câu tiếp theo tí thì khiến sặc:
“Thác Bạch nhà dì hồi nhỏ còn lớn lên cưới Kiều Kiều đấy, sính lễ dì cũng chuẩn đủ cả .”
"Mẹ! Con nhờ thăm dò ý của Kiều Kiều!! Chứ nhờ hỏi cưới!!!"
[Hu hu hu hu! Dọa vợ sợ thì bây giờ?!]
cúi đầu, mặt đỏ bừng, dám thở mạnh.
Dì Thẩm tưởng là ngại.
Dì nắm tay lắc lắc và bảo:
“Nhân Nhân, đồng ý gả Kiều Kiều cho thằng nhóc nhà ! Hai nhà chúng thông gia quá là thích hợp!”
Mẹ phấn khích đáp :
“Được chứ! Được chứ! Kiều Kiều và Thác Bạch, quả đúng là xứng đôi!”
“Nguyện vọng lúc trẻ của cuối cùng cũng thực hiện !”
[Mẹ! Con nhờ thăm dò ý của Kiều Kiều!! Chứ nhờ hỏi cưới!!!]
[Hu hu hu hu! Dọa vợ sợ thì bây giờ?!]
Con nai con đ.â.m bình bịch lung tung trong lòng , giương mắt về phía đối diện, trùng hợp chạm mắt với Cố Thác Bạch.
Đôi mắt lấp lánh của Cố Thác Bạch mới va tầm mắt cúi đầu.
Hớ?
Học sinh giỏi lạnh lùng cũng ngày ngại .
lúc , dì Thẩm bỗng dưng dậy, tháo chiếc vòng tay dì xuống nhanh chóng nhét tay .
cũng lên theo, dì nắm tay , đeo chiếc vòng ngọc bích lên tay .
Cười tủm tỉm :
“Này nhé, đây là vật gia truyền của nhà họ Cố, dành cho nàng dâu chọn, Kiều Kiều, về con chính là con dâu của nhà họ Cố dì .”
Tiến độ nhanh đến mức hề ngờ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoc-ba-gao-thet-trong-dau-toi-ebjh/8.html.]
Học sinh giỏi lạnh lùng cứ thế nắm trong tay hả?
nghiêng tai, thử Cố Thác Bạch nghĩ trong lòng thế nào,
Ai ngờ, ngay đó giọng Cố Thác Bạch liền vang lên:
“Mẹ, con với Kiều... Tô Dư Kiều giờ hẵng còn nhỏ, cũng còn hỏi ý , nhỡ thích thì . Có tiến độ của chúng nhanh quá ?”
Cố Thác Bạch đấy xong, tầm mắt dừng , mang theo sự cháy bỏng.
Đầu trống rỗng, ngày nào cũng thích ở trong lòng ?
Sao nào? Còn thiệt thòi ?
định lạnh mặt tháo chiếc vòng xuống.
Tiếng lòng vang lên.
Động tác của khựng , dựng tai lên :
[Vợ đừng từ chối mà!!! Mình dẫn dắt thế nào để giải thích cho vợ tình yêu sâu kín của dành cho cổ đây!]
[Mình kích động quá!!! Hu hu hu cái gì .]
[Không thì? Vớt vát tí.]
[Anh đây trai như , lẽ Kiều Kiều cũng ý với cũng nên ~]
[Kiều Kiều, ý của tớ là, nếu thích tớ, tớ sẽ khiến thích tớ. Á! Không , ý tớ là tớ cho cơ hội để thích tớ, , tớ cho thời gian để thích tớ.]
Giọng Cố Thác Bạch gấp tức, gương mặt trắng nõn lời cho ửng đỏ.
[Có khi nào vợ cho rằng là biến thái a a a a!]
Tyi thầm than đáng yêu quá, thích cái vẻ ngoài lạnh lùng khớp với bên trong của .
khẽ mở miệng:
“Được ạ ~”
Cố Thác Bạch nhất thời ngây , ngay đó vội vội vàng vàng xuống, chọc chọc dì Thẩm đang trộm với .
Cậu căng thẳng , phát giọng khác hẳn với chất giọng lạnh lùng trong trẻo ngày, đè thấp giọng :
“Mẹ, Kiều Kiều đồng ý hả?"
Dì Thẩm lớn giọng chế nhạo:
“Kiều Kiều, Cố Thác Bạch hỏi con đồng ý hả?"
Mặt hiện rặng hồng, giả vờ bình tĩnh gật đầu.
Ai mà thích bạn từ thời thơ ấu chứ!
Thiếu niên tự đem theo gió, liều lĩnh dũng cảm! Xông cõi lòng hoảng loạn của thiếu nữ.
Trong lòng Cố Thác Bạch giờ phút năng lộn xộn:
[Kiều Kiều cũng thích ! A a a a a hạnh phúc quá hú!!]