Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 99
Cập nhật lúc: 2024-12-29 07:08:47
Lượt xem: 438
"Ở đây bụi đất nhiều, lại không thích hợp cho trẻ con chơi, vi thần chỉ có thể nghĩ cách dùng vật liệu tại chỗ làm vài món đồ chơi nhỏ, mới khiến Niệm Niệm chịu rời đi. Chỉ là chút tài mọn, không đáng nhắc tới, để công chúa chê cười rồi."
Phó Tri Ngu cong môi: "Rất đẹp."
Trong ấn tượng của Triệu Như Chương, Phó Tri Ngu vẫn là dáng vẻ cười nói vui vẻ bên hồ Kim Minh, chưa từng nghĩ tới cũng có ngày giữa hàng mày lộ vẻ phiền muộn.
Phó Tri Ngu do dự hỏi hắn: "Lời ngài nói hôm đó... là thật sao?"
Triệu Như Chương hơi khựng lại, sau đó trịnh trọng gật đầu.
"Ngài đây là khi quân phạm thượng, không sợ bị phát hiện sẽ..." Phó Tri Ngu lộ vẻ khó hiểu, không hiểu sao Triệu Như Chương lại sẵn sàng làm chuyện tốn công vô ích, còn có thể mất mạng này.
Tai Triệu Như Chương nóng bừng, há miệng lại không nói nên lời. Hắn không thể nói ra những lời trong lòng cho công chúa nghe, may mà Phó Tri Ngu cũng không định truy hỏi, chỉ muốn hỏi hắn lời hứa còn có hiệu lực hay không.
"Đương nhiên là có hiệu lực." Triệu Như Chương đáp.
Nhìn quanh, không ai chú ý đến cuộc trò chuyện của họ, Triệu Như Chương dẫn nàng đi vài bước vào góc, rút từ trong tay áo ra một tấm bản đồ hành cung.
Chỉ vẽ vài con đường và cung điện chính, mật đạo ở ngay trong phối điện.
Phối điện đó vốn dĩ là để cho phi tần tiền triều ở, Phó Toại Chi không có hậu phi, tự nhiên cũng bỏ trống ở đó, chưa từng đến.
Phó Tri Ngu âm thầm ghi nhớ lộ trình và vị trí, trả lại bản đồ cho Triệu Như Chương: "Hoàng huynh nhất định sẽ nghi ngờ ngài."
"Không phải nghi ngờ, mà nhất định cho rằng là ta." Triệu Như Chương cười khổ, "Vi thần có cách tự bảo vệ mình, công chúa không cần lo lắng."
Tự bảo vệ?
Hắn đưa ra một câu trả lời ngoài dự kiến, khiến Phó Tri Ngu tin tưởng có hơi tùy tiện.
Trước đây nhất cử nhất động của nàng Phó Toại Chi đều biết, ngay cả bây giờ, nàng cũng không dám nói xung quanh có người của Phó Toại Chi hay không.
"Nếu công chúa không muốn, vi thần cũng sẽ không tiết lộ một chữ ra ngoài."
Phó Tri Ngu lắc đầu: "Ta suy nghĩ thêm đã."
Triệu Như Chương chỉ cho nàng một con đường nhỏ khác, có thể khiến cung nhân tưởng rằng nàng đã đi sang phía bên kia.
Phó Tri Ngu nửa tin nửa ngờ thử một lần, cung nhân hoàn toàn không phát hiện ra nàng vừa đi đâu.
Nàng lại nhớ tới lời Triệu Như Chương nói, có cách tự bảo vệ mình.
Mỗi cấu trúc của hành cung hắn đều thuộc nằm lòng, thậm chí có thể lừa được cung nhân phục vụ trong hành cung.
Lời nói của hắn trong lòng Phó Tri Ngu đột nhiên đáng tin hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-99.html.]
…
Bị triều chính làm chậm trễ đã lâu, bước chân Phó Toại Chi trở về tẩm điện không khỏi nhanh hơn, thầm nghĩ nàng đừng trách mình đến muộn mới tốt.
Hắn dự tính mọi thứ đều đang tiến triển, đại quyền trong tay, dù hắn lập tức công bố tin tức Phó Tri Ngu còn sống, cũng có thể khống chế được hướng gió trong triều, chuyện còn lại đều là thuận nước đẩy thuyền.
Phó Toại Chi hơi nhíu mày.
Những ngày qua hắn có thể cảm nhận được Phó Tri Ngu ngoan ngoãn hơn nhiều, có lẽ là do làm loạn lâu như vậy cũng không có tác dụng gì, chính nàng cũng nhận mệnh rồi. Nhưng Phó Toại Chi vẫn có cảm giác hư ảo không chân thực, dù Phó Tri Ngu nguyện ý chủ động hôn hắn, cũng khác xa dáng vẻ nàng thân cận hắn lúc đầu.
Hắn còn chưa bước vào tẩm điện, thiếu nữ đã nhào vào lòng trước.
Tóc đen búi lên hơn phân nửa, phần tóc còn lại cọ vào da thịt, mang theo từng trận ngứa ngáy.
Phó Toại Chi rũ mắt, vừa vặn chạm phải nàng ngẩng mặt lên, mắt hạnh cong cong, quét sạch u ám trong lòng hắn.
Thôi vậy, chỉ cần nàng nguyện ý ở bên cạnh hắn...
Phó Toại Chi thầm nghĩ.
Rrồi sẽ có ngày nàng hiểu được nỗi khổ tâm của mình, đây đều là vì tốt cho nàng.
Phó Toại Chi bóp cằm nàng, cúi người hôn xuống.
Tóc mai bị mồ hôi mỏng làm ướt dính vào thái dương, Phó Toại Chi kiên nhẫn thay nàng vuốt lại tóc dài, ôm nàng đi vào bồn tắm.
Phó Tri Ngu mệt mỏi rã rời, nằm sấp trên mép bồn, mặc cho dòng nước ấm áp chảy qua da thịt.
Phó Toại Chi nói gì đó bên tai nàng, Phó Tri Ngu qua loa đáp lại vài tiếng.
Bàn tay từ sau eo nàng di chuyển đến bụng dưới, Phó Toại Chi đột nhiên lên tiếng: "Nếu A Ngu có thai, không biết là nam hay nữ."
Phó Tri Ngu hơi rùng mình, không trả lời hắn.
Hắn không để ý Phó Tri Ngu đang giả vờ ngủ, tự nói: "Nếu là nam thì phong làm thái tử, nếu là nữ... phong làm thái nữ cũng không khó."
Hơi thở bên tai kích thích một trận run rẩy, Phó Tri Ngu hất tay hắn ra: "Huynh có thôi đi không, mau tắm xong rồi đi ngủ."
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Phó Toại Chi vừa mới thỏa mãn, tâm trạng thoải mái, quả nhiên không nói tiếp nữa.
Chăn mềm giường êm, Phó Tri Ngu cũng không có chút buồn ngủ nào, nhìn chằm chằm vào xà nhà trên đỉnh đầu, trong đầu không ngừng hiện lên lời nói của Phó Toại Chi.
Rất lâu sau, nàng dời bàn tay đặt trên bụng dưới, như đã hạ quyết tâm.
Phó Toại Chi thường tỉnh dậy đúng giờ, theo bản năng liền muốn ôm lấy người bên cạnh, tay hắn vừa sờ soạng, giường đệm lại trống không, chỉ có mùi hương thanh khiết như hoa lan vương vấn trên chăn gối.
Dù dạo gần đây nàng đã ngày càng ngoan ngoãn, nhưng Phó Toại Chi vẫn cảm thấy hoảng hốt, lập tức khoác áo đứng dậy đi tìm Phó Tri Ngu.