Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 90
Cập nhật lúc: 2024-12-29 07:08:31
Lượt xem: 403
Hắn đi theo tiểu thái giám dẫn đường, có chút nghi hoặc: "Đây là đường đi đến Văn Hoa Điện sao?"
Là hắn ở hành cung lâu quá, đã quên mất đường trong cung đi như thế nào rồi sao?
Tiểu thái giám giải thích: "Đại nhân có điều không biết, Bệ hạ gần đây đều xử lý chính vụ ở Thái Cực Điện, đây là đường đi đến Thái Cực Điện."
Xung quanh trồng hoa mai, Triệu Như Chương trong lúc chờ đợi không khỏi nhìn thêm mấy lần.
Thấp thoáng truyền đến tiếng nói chuyện của nữ nhân, Triệu Như Chương cúi đầu, sau khi nghe rõ giọng nói, kinh ngạc không thôi.
Triệu Như Chương tin chắc mình không nghe nhầm, hai giọng nữ, một người đang phân phó thị nữ làm việc, người kia là tiếng thị nữ đáp lại.
Hắn lặng lẽ ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy thị nữ đi ra ngoài.
Lúc này, tiểu thái giám từ trong điện đi ra, cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn: "Bệ hạ triệu ngài vào."
Có lẽ là vị nữ nhân kia cũng nghe thấy tiếng người bên bọn họ, lập tức im bặt, Triệu Như Chương chỉ nghe thấy tiếng chuông lanh lảnh rất nhỏ, còn lại cũng không thể nghĩ nhiều, bước vào trong điện trước.
Phó Toại Chi đối với việc là hắn đến mà không phải Lý Hướng Thái cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Đợi Triệu Như Chương báo cáo xong, bước ra khỏi Thái Cực Điện, lại không nhịn được nhìn về phía rừng mai mấy lần.
Lần này hắn nhìn thấy, trên mặt đất phủ đầy tuyết mỏng, vẫn còn lưu lại mấy chuỗi dấu chân chưa bị che phủ, đủ để chứng minh vừa rồi hắn không phải ảo giác.
Triệu Như Chương cũng từng nghe nói Bệ hạ dường như có sở thích giấu người đẹp trong lòng son, có một nữ nhân được sủng ái nhưng không chịu lộ mặt thật, đại thần trong triều từng gặp nhiều nhất cũng chỉ nhìn thấy một góc váy, những thứ khác không thể nói ra được.
Triệu Như Chương nhớ lại dung mạo của vị thị nữ kia, cảm thấy có chút quen mắt.
Hắn ở kinh thành tiếp xúc qua nữ tử không nhiều, qua lại có ấn tượng càng ít ỏi.
Hồi lâu, hắn dừng bước, rốt cuộc nhớ ra thân phận của thị nữ kia - đó không phải là thị nữ thân cận của công chúa sao?
Ở bãi săn thu, ở bên hồ Kim Minh, Triệu Như Chương đã từng gặp nàng đi theo bên cạnh công chúa.
Nhưng công chúa chẳng phải đã...
Hắn bất an siết chặt vạt áo, mơ hồ nhận ra vị nữ nhân bị giấu kia, có lẽ thân phận không bình thường.
Nếu là cung nhân bình thường, cho dù có được sủng ái đến đâu cũng không cần phải giấu giếm, quang minh chính đại sủng hạnh là được, nếu là thiên kim quan gia cũng có thể hạ chỉ cho nhà mẹ đẻ của nàng tuyên triệu phong phi phong tần, danh chính ngôn thuận nạp vào cung.
Trở về hành cung, Lý Hướng Thái đang đợi ở cửa, vừa thấy người liền tiến lên hỏi hắn có thuận lợi hay không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-90.html.]
Triệu Như Chương gật đầu, nói ngắn gọn, rồi đi thẳng vào trong phòng.
Bước chân vừa nhanh vừa gấp, Lý Hướng Thái suýt chút nữa không theo kịp, còn chưa kịp hỏi hắn có muốn ăn khuya hay không, cánh cửa đã bị đóng lại "rầm" một tiếng.
Lý Hướng Thái bị cho ăn một quả bế môn, cũng không giận, chỉ sờ sờ mũi, lẩm bẩm: "Chuyện gì vậy... không lẽ bị bệ hạ quở trách nhưng ngại không dám nói..."
Sáng sớm hôm sau, Triệu Như Chương xuất hiện trước mặt Lý Hướng Thái với vẻ mặt bình thường, giống như hai người khác nhau so với tối qua.
"Không nghỉ ngơi thêm chút nữa sao? Hôm qua bôn ba cả ngày, hôm nay ngươi xin nghỉ cũng không sao." Lý Hướng Thái nhét một cái bánh bao vào miệng, nói không rõ ràng.
"Không cần đâu." Triệu Như Chương nói, "Trên bản đồ có vài chỗ ta còn thắc mắc, phải đích thân đi xem mới được."
"Cái gì?" Lý Hướng Thái vội vơ lấy áo đuổi theo, nhắm mắt hắn cũng có thể đi hết, còn có chỗ nào thắc mắc chứ?
Đợi hắn theo Triệu Như Chương đến nơi, mới há hốc mồm kinh ngạc.
"Đây là..."
"Là một mật đạo." Triệu Như Chương đối chiếu một chút, xác nhận không đi nhầm, nhấc chân định đi vào trong.
Lý Hướng Thái vội vàng kéo hắn lại: "Ngươi vào đó làm gì? Không sợ đi được nửa đường mật đạo sập sao?"
Triệu Như Chương trầm ngâm một lát, nói: "Tuy có hơi cũ nát, nhưng không đến mức sẽ sập." Hắn chỉ vào kết cấu xung quanh, "Mật đạo này khi xây dựng là để dùng cho việc trốn thoát, cho dù có động đất cũng không thể sập hoàn toàn."
Lý Hướng Thái theo hướng ngón tay hắn quan sát, mặt đỏ bừng - đúng như Triệu Như Chương nói, ngược lại là hắn không quan sát kỹ, bị hậu bối chỉ ra sai lầm.
Triệu Như Chương cầm đèn đi vào trong, mật đạo chật hẹp, mùi ẩm mốc nhàn nhạt tràn ngập trong khoang mũi.
Lý Hướng Thái nuốt nước bọt, thấp thỏm không yên, đành phải đi theo sau hắn.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
May mắn thay, hắn chỉ đi một đoạn ngắn rồi dừng lại, không đi tiếp nữa.
"Mật đạo này, ta muốn cho thợ sửa chữa lại." Triệu Như Chương nói.
Lý Hướng Thái không cần suy nghĩ đáp: "Đây là di vật của tiền triều, không ổn lắm đâu?"
"Nếu bệ hạ thật sự để tâm đến chuyện tiền triều, sẽ không phái người đến sửa sang lại hành cung này."
Lý Hướng Thái cảm thấy hắn nói có lý, dù sao sửa mật đạo này cũng không tốn nhiều công sức, nếu bệ hạ thật sự để ý, lấp lại mật đạo là được.
Triệu Như Chương được hắn ngầm cho phép, cũng không nói thêm nữa, bắt đầu suy nghĩ xem nên sửa chữa như thế nào.
Cứ như vậy, Lý Hướng Thái chỉ cảm thấy bữa sáng vừa ăn xong coi như uổng phí, đợi hắn quay lại thì cháo đã nguội lạnh.