Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 71

Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:06:43
Lượt xem: 823

Thiên tử bị bệnh, Phương Thuỵ vừa phải chăm sóc thân thể của hắn, vừa phải lo liệu mọi việc lớn nhỏ trong cung, quả thật là bận tối mắt tối mũi. Công chúa bằng lòng chủ động giúp đỡ, hắn cũng không khách sáo nữa, chỉ đơn giản dạy nàng cách phân loại, chỉ cần chọn ra những văn thư tấu chương khẩn cấp trình lên là được, những nội dung thông thường không cần trình.

Phó Tri Ngu học rất nhanh, Phương Thuỵ cũng yên tâm giao cho nàng, bưng bát thuốc ra ngoài làm việc khác.

Tấu chương trên bàn Phương Thuỵ đã sắp xếp được phần lớn, không lâu sau Phó Tri Ngu đã theo lời hắn, đem tấu chương đã phân loại xong vào gian trong.

Phó Toại Chi ngẩng lên, thấy là nàng, khẽ nheo mắt.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn lại quay đầu, chuyên tâm xử lý chính sự.

Phó Tri Ngu chống cằm buồn chán, nghĩ đến thái độ kỳ quái của Thư Ngũ Nương, lại nghĩ đến cuộc đối thoại giữa nàng ta và thuộc quan Khâm Thiên Giám, không biết vị quan kia có làm việc hay không.

Ánh mắt nàng liếc thấy bình hoa ở góc phòng, bên trong cắm một cành mai đang nở dở, đột nhiên thu hút sự chú ý của nàng.

Cách cắm cành mai rất quen mắt, có thể thấy là cùng một người cắm với cành trong điện của nàng.

Ánh mắt nàng đảo qua đảo lại giữa Phó Toại Chi và bình hoa.

Đối phương rất tập trung, dường như không nhận ra ánh mắt của nàng.

Một lúc sau, Phó Tri Ngu rốt cuộc nhịn không được mở miệng: "Hoàng huynh, huynh có cung nhân nào rất giỏi cắm hoa sao?"

Phó Toại Chi ngẩng lên, nhìn theo ánh mắt nàng đến bình hoa, đáp: "Không có."

Phó Tri Ngu chớp chớp mắt, thất vọng ồ một tiếng.

Mãi đến khi trời tối, Phương Thuỵ đến hỏi chuyện bữa tối, Phó Toại Chi mới buông bút son xuống.

Phó Tri Ngu không biết từ lúc nào đã gục xuống ngủ thiếp đi.

Phương Thuỵ mấp máy môi, Phó Toại Chi liếc nhìn tiểu cô nương đang ngủ say, thở đều đều, thấp giọng nói: "Nói."

"Thái hậu bên kia hình như đã biết... là công chúa, hôm nay để Thư nương tử đến đây, lấy danh nghĩa thăm bệnh, kỳ thực là đến thăm dò." Phương Thuỵ hạ thấp giọng.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Phó Toại Chi cau mày: "Chỉ có vậy thôi?" Ngay cả Phó Tri Ngu cũng nghe ra được, Thư Ngũ Nương hôm nay nói năng ẩn ý, bóng gió ám chỉ quan hệ bất chính giữa huynh muội.

"Còn có Trương đại nhân bên kia đến báo, lời tiên tri từ thiên tượng của Khâm Thiên Giám có biến đổi..." Giọng Phương Thuỵ càng lúc càng nhỏ, "Nói công chúa mới là tai họa của cung cấm... Nếu công chúa ở lại đây, sẽ xung khắc với Thái hậu và Thiên tử..."

Phó Toại Chi cười lạnh một tiếng.

Phương Thuỵ lạnh sống lưng.

Cung nhân bưng bữa tối lên, ngửi thấy mùi thức ăn, ngón tay Phó Tri Ngu khẽ động đậy, chậm rãi ngẩng đầu lên.

Mặt bị đè đến hơi ửng đỏ, trong mắt còn mang theo vẻ mơ màng vừa tỉnh ngủ, sương mù m.ô.n.g lung.

Vương Viện Phán đến, nhìn thấy chồng nhỏ tấu chương bên giường, lộ vẻ bất đắc dĩ.

Phó Tri Ngu tưởng hắn lại muốn lải nhải chuyện Phó Toại Chi bị bệnh còn xử lý chính sự, không ngờ Vương Viện Phán lại nói ra những lời khiến nàng không thể ngờ tới.

"Dù sao lời vi thần nói cũng không có tác dụng, Bệ hạ hôm nay vậy mà chịu tạm thời buông chính sự xuống, đúng là mặt trời mọc đằng tây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-71.html.]

Hắn đổi lại phương thuốc, giao cho Phương Thuỵ, lại nói: "Uống thêm vài thang nữa là khỏi thôi, Bệ hạ sau này đừng Dựa vào thân thể tráng kiện mà hành sự bừa bãi, đứng ngoài gió lạnh lâu như vậy, thân thể sắt đá cũng phải chịu không nổi."

Đứng ngoài gió lạnh lâu như vậy?

Phó Tri Ngu nghe vậy cảm thấy khó hiểu.

Ngày hôm sau, vẫn là tiểu thái giám bê một chồng lớn tấu chương đến.

Lần này số lượng cần phân loại nhiều hơn hôm qua rất nhiều, Phó Tri Ngu ôn tồn bảo bọn họ đi làm việc khác.

Tiểu thái giám khó có được cơ hội nói chuyện với công chúa, cảm động vô cùng vì sự chu đáo của công chúa.

Phó Tri Ngu vừa thu dọn thư án, vừa lắng nghe động tĩnh bên trong.

Yên tĩnh không một tiếng động.

Nàng do dự hồi lâu, chậm rãi mở tấu chương ra, liếc mắt lướt qua nội dung bên trong.

Quyển trên tay đang nói về nạn tuyết lở ở địa phương, quyển tiếp theo lại là đàn hặc một vị đại thần nào đó, quyển tiếp nữa là chuyện biên ải...

Liên tiếp mười mấy quyển sau, Phó Tri Ngu rốt cuộc tìm thấy nội dung mà nàng muốn xem.

Về việc thiên tượng dị thường, tấu xin đưa công chúa ra khỏi cung, giống như Thẩm tu nghi năm xưa.

Tất cả những tấu chương có nội dung như vậy, nàng đều chọn ra, xáo trộn thứ tự rồi đặt vào chồng không quan trọng.

Qua kinh nghiệm hôm qua, nàng đã biết những tấu chương Phó Toại Chi chưa xem sẽ được đưa đi đâu. Lúc đó những tấu chương này sẽ được coi như Thiên tử đã ngầm đồng ý, được các Hàn lâm xử lý.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra... những tấu chương này cũng sẽ được coi như ngầm đồng ý.

Chuyện Thiên tử đã đồng ý, muốn thu hồi lại rất khó.

Phó Tri Ngu hít sâu một hơi, đầu ngón tay khẽ run rẩy.

Phó Toại Chi chú ý đến sự khác thường của nàng, nắm lấy tay nàng.

Lòng bàn tay hơi ẩm ướt, đầu ngón tay lạnh lẽo.

Hắn dò xét mạch đập trên cổ tay nàng, ngẩng mắt lên, hỏi: "Tim đập nhanh vậy?"

Phó Tri Ngu sợ hắn phát hiện ra sự chột dạ của mình, lấy hết can đảm nhìn thẳng vào mắt hắn.

Nụ cười trong mắt Phó Toại Chi càng sâu, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve làn da nàng: "Là vì ta?"

Quan chân thành cảm ơn cmt của các nàng nha, truyện nhà Quan lúc hot lúc flop, nhưng cmt của các nàng vẫn luôn là động lực to lớn của Quan.

Các nàng đọc xong rùi có thể vào page Huyện Lệnh 94 cmt để tiếp thêm năng lượng cho Quan được khum, năn nỉ mờ.

Link page: https://www.facebook.com/huyen.lenh.94.oai.phong.qua?mibextid=ZbWKwL

Loading...