Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 69

Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:06:39
Lượt xem: 693

Nàng mơ hồ nhớ hình như mình chưa đọc xong sách đã ngủ thiếp đi, nhắm mắt mò mẫm muốn tìm cuốn sách dưới thân mình ra cất đi.

Đầu ngón tay chạm vào một vật mềm mại ấm áp, trượt qua lòng bàn tay, cũng giống như chất liệu lụa mềm mại mịn màng.

Vật thể dưới lòng bàn tay vẫn đang phập phồng, Phó Tri Ngu có dự cảm không lành, từ từ mở hé mắt.

"Tỉnh rồi?" Giọng nói của Phó Toại Chi vang lên từ trên đỉnh đầu.

Phó Tri Ngu cứng đờ người, phát hiện thứ ấm áp mà mình vừa chạm vào, chính là vạt áo ngủ đang mở hờ của Phó Toại Chi.

"Ta..." Nàng nhất thời nghẹn lời, vội vàng ngồi dậy khỏi giường, "Ta tối qua không phải..."

"Tối qua không phải ngủ ở giường nhỏ gian ngoài sao?" Phó Toại Chi tiếp lời, "Lúc ta nhìn thấy, nửa người của muội sắp rơi xuống giường rồi."

Hắn đã tỉnh dậy, tựa vào gối mềm ngồi dậy, ngoại trừ sắc mặt hơi tái nhợt, đã không còn bộ dạng suy yếu khó chịu như hôm qua nữa.

Phó Tri Ngu nóng bừng mặt: "Ta không cẩn thận ngủ quên, còn không phải là vì chăm sóc huynh sao."

Nàng đang biện minh, ánh mắt rơi vào cuốn sách trong tay hắn đang lật xem, hai má ửng đỏ vì lời nói dối bị vạch trần - cuốn sách hắn đang xem, chính là cuốn sách Phó Tri Ngu đọc dở tối qua.

Phó Toại Chi thong thả nhìn nàng.

Phó Tri Ngu muốn giật lấy cuốn sách đó, chống khuỷu tay, đưa tay ra với lấy.

Mái tóc đen dài như mực buông xõa hai bên vai, lướt qua người hắn. Hương thơm thoang thoảng trên người nàng len lỏi vào cánh mũi.

Nàng cầm lấy cuốn sách, cả người cũng dựa gần vào Phó Toại Chi.

Đợi đến khi Phó Tri Ngu kịp phản ứng, tay Phó Toại Chi đã đặt lên thắt lưng nàng. Nàng không nói rõ được là do thân nhiệt Phó Toại Chi lúc này cao hơn người thường, hay là do lò sưởi dưới đất trong phòng, hoặc là cả hai, khiến hai má nàng nóng bừng như sắp bốc cháy.

Nàng theo bản năng muốn cúi đầu, hàng mi khẽ run rẩy. Khuôn mặt tuấn tú của Thiên tử ở ngay trước mắt, hơi thở nóng bỏng phả vào vành tai và cổ nàng, có thể ngửi thấy mùi thuốc đắng.

Khóe môi Phó Toại Chi ngậm ý cười, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ trêu chọc không che giấu.

"Hoàng... Hoàng huynh." Phó Tri Ngu vội vàng nghĩ ra cách, đưa tay che mặt hắn, đồng thời chắn đi ánh mắt nóng bỏng của hắn, "Hôm nay đã không còn nóng như hôm qua, ta sẽ gọi Vương thái y đến xem lại."

Tiểu cô nương giật lấy cuốn sách, nhanh chóng xuống giường, cơn buồn ngủ còn sót lại cũng tan biến hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-69.html.]

Phó Toại Chi không ngăn cản nàng.

Rửa mặt xong, Phó Tri Ngu vẫn cảm thấy mặt nóng bừng, soi gương nhìn trái nhìn phải hồi lâu.

Vương Viện Phán đang bắt mạch cho Thiên tử ở gian trong, Phó Tri Ngu chống cằm, đôi mắt hạnh đầy vẻ buồn bực.

Nàng vừa ăn sáng xong thì có cung nữ đến gõ cửa, nói: "Điện hạ, Thư nương tử đến thăm."

Sáng sớm, cung nhân bận rộn, Thư Ngũ Nương đứng chờ ở phía trước. So với không khí c.h.ế.t chóc trong cung Thái hậu, nàng ta rất thích cảnh tượng trong Thái Cực Điện.

Nghe thấy tiếng sột soạt của xiêm y, Thư Ngũ Nương bày ra vẻ mặt đoan trang, chậm rãi quay người lại.

Nhìn rõ dung mạo của người tới, nụ cười của nàng ta cứng đờ trên mặt.

Lông mày thanh tú, váy áo thướt tha.

Thư Ngũ Nương kinh ngạc nhìn nàng, một lúc sau mới tìm lại được giọng nói của mình: "Công chúa, dân nữ Thư Ngũ Nương, đã từng gặp ở cửa Quỳnh Phương Điện."

"Ta biết." Ánh mắt Phó Tri Ngu không dừng lại trên mặt nàng ta quá lâu.

Theo Thư Ngũ Nương thấy, công chúa chỉ gặp nàng ta một lần mà còn nhớ tên nàng ta, lẽ ra là chuyện đáng mừng. Nhưng hiện tại trong lòng nàng ta đang cất giấu bí mật, nhất là sau khi nhìn ra mối quan hệ giữa Thiên tử và công chúa, càng không dám nhìn thẳng vào việc công chúa ở trong Thái Cực Điện.

Ánh mắt nàng ta nhìn Phó Tri Ngu đầy vẻ suy diễn, hận không thể dùng ánh mắt mà thiêu ra một lỗ trên thân nàng.

Cung nữ ho khan vài tiếng, nàng ta mới thu hồi ánh mắt.

"Dân nữ phụng chỉ Thái hậu, đến thăm hỏi sức khỏe Bệ hạ."

Phó Tri Ngu nghiêng người, Thư Ngũ Nương không hiểu ý nàng.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

"Hoàng huynh đang ở trong tẩm điện, nếu ngươi muốn thăm bệnh thì cứ vào thẳng."

Phó Tri Ngu thần sắc thản nhiên, Thư Ngũ Nương thấy không giống giả vờ. Nhưng Thiên tử ở bên trong, sao nàng ta có thể tùy tiện đi vào, dù trong lòng ngứa ngáy, cũng phải kiềm chế, giả vờ ngoan ngoãn: "Dân nữ thân phận hèn mọn, sao dám tùy tiện vào tẩm điện của Thiên tử, không giống công chúa kim chi ngọc diệp, tự do ra vào, không bị ràng buộc. Hiện giờ Khâm Thiên Giám còn phát hiện thiên tượng có dị thường, kết quả Bệ hạ và Thái hậu đều đổ bệnh, công chúa cũng nên cẩn thận, chú ý đến mỹ nhân bên cạnh Bệ hạ nhiều hơn..." Nàng ta ngẩng mắt lên, lời nói ẩn ý, gần như không hề che giấu, "Công chúa và Bệ hạ quan hệ tốt như vậy, hẳn là cũng đã gặp qua vị mỹ nhân kia rồi."

Nếu là Phó Tri Ngu còn ở đạo quan, chắc chắn sẽ tức giận ngay tại chỗ. Còn nàng bây giờ chỉ liếc nhìn Thư Ngũ Nương, trên mặt không hề có ý tức giận.

"Đó là chuyện của Khâm Thiên Giám, ngược lại là Thư nương tử, đã nhận thánh chỉ của Thái hậu, không vào xem sao? Nếu Thái hậu hỏi, e là không dễ trả lời."

Loading...