Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:06:28
Lượt xem: 917

Người được Phó Uyển Hòa để mắt đến dung mạo tuyệt đối không tệ, môi hồng răng trắng, giọng nói êm ái như gió xuân.

Không phải khuất phục trước dung mạo của chàng ta, mà là vì chàng ta nói muốn vẽ tranh.

Phó Tri Ngu hơi động lòng, ngẩng đầu nhìn sắc trời, đã gần hoàng hôn, lại có chút do dự.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Vị họa sĩ xinh đẹp kia kéo tay áo Phó Uyển Hòa, vẻ mặt mong đợi: "Điện hạ, người giúp ta khuyên công chúa đi."

Chàng ta là người mới được Phó Uyển Hòa sủng ái, bày ra dáng vẻ đáng thương như vậy, Phó Uyển Hòa đương nhiên không thể từ chối: "Hắn tự xưng chỉ vẽ mỹ nhân, phàm là người không lọt vào mắt hắn, cho bao nhiêu tiền cũng không vẽ, bình thường rất nhiều nữ tử bỏ tiền ra cầu xin hắn ta vẽ tranh cũng không được, hôm nay chủ động nói muốn vẽ tranh cho muội, nói ra ngoài cũng đủ khiến đám người kia ghen tị chết."

Nửa đẩy nửa kéo ngồi lên chiếc giường nhỏ, Phó Tri Ngu vẫn còn hơi choáng váng, đối phương đã vội vàng trải giấy mài mực.

Chàng ta vẽ rất chăm chú, Phó Tri Ngu không tiện ngắt lời, thỉnh thoảng còn bảo nàng ngẩng đầu cao hơn, lưng thẳng hơn.

Phó Tri Ngu đều làm theo.

Phó Uyển Hòa ngồi bên cạnh xem rất chăm chú, nhưng không phải đang xem bức tranh trên giấy, mà là nhìn chằm chằm vào mặt vị họa sĩ.

Đến khi thị nữ thắp đèn, tiếng người bên ngoài càng lúc càng nhỏ, màn đêm dần buông xuống, Phó Tri Ngu buồn ngủ đến mức sắp không chống đỡ nổi, cuối cùng cũng nghe thấy vị họa sư nói một câu "Vẽ xong rồi".

Phó Tri Ngu nhận lấy bức tranh, bỗng nhiên hiểu ra tại sao các nữ tử lại bỏ tiền ra cầu xin chàng ta vẽ tranh.

Chàng ta không phải vẽ từng nét một theo khuôn mẫu, vẽ ra vẻ ngoài cứng nhắc vô hồn, sự linh động của người trong tranh khiến Phó Tri Ngu cũng không dám nhận là chính mình.

"Dung mạo của điện hạ không phải là thứ mà kỹ năng vụng về của ta có thể vẽ ra được." Chàng ta ngại ngùng nói, "Điện hạ, có thể cho phép tại hạ cất giữ bức tranh này không, nếu công chúa thích, ngày sau ta sẽ vẽ cho người một bức khác."

Phó Tri Ngu đồng ý, nhìn ra ngoài trời đã tối đen, những ngôi sao lấm tấm điểm xuyết trên bầu trời đêm.

Xe ngựa dừng lại trước cửa phủ đệ, Phó Tri Ngu dựa vào đệm mềm, có chút bất an.

Nàng đã đáp ứng Phó Toại Chi sẽ quay lại trước khi trời tối, nhưng giờ đã đến giờ này rồi... E là khi trở lại cung cấm cũng đã đến giờ Tuất.

Trước Phi Hương Điện tối om, Phó Tri Ngu cũng không dám bảo người thắp đèn, nàng xách váy, cẩn thận bước đi.

Phi Hương Điện ban đêm vô cùng yên tĩnh, tĩnh đến mức ngoài tiếng bước chân của nàng, không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào khác. Phó Tri Ngu cũng không nghĩ nhiều, nàng chỉ muốn quay về tắm rửa nghỉ ngơi, tốt nhất là khi tỉnh dậy có thể đi hỏi Phó Toại Chi, khi nào thì để nàng cũng được chuyển đến công chúa phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-62.html.]

Đẩy cửa ra, bên trong vẫn tối om.

Phó Tri Ngu kinh ngạc, lẽ ra cung nhân trực đêm phải thắp đèn mới đúng.

Cho đến khi bước vào tẩm điện, Phó Tri Ngu nhìn thấy người đang dựa vào ghế bành, nàng kinh ngạc che miệng.

Ánh sáng lờ mờ khiến Phó Tri Ngu nhìn rõ đôi mắt lạnh lùng như băng giá của đối phương.

"Hoàng huynh..."

Phó Tri Ngu lạnh sống lưng, vô thức lùi lại một bước.

[Tác giả có lời muốn nói]

Đếm ngược đến lúc ca ca phát điên…

Thư Ngũ Nương hoàn toàn không ngờ người xuất hiện lại là thiên tử, thái độ vừa rồi còn rất chắc chắn giờ đã giảm đi hơn nửa. Nếu nàng phát hiện thiếu chương thì đúng rồi nhé, liên hệ p@ge để vào nhóm đọc chương đã mất (nhắn tin vào p@ge để được hỗ trợ nhanh hơn nà). Tên p@ge là: huy3n l3nh 94. Để tránh bị web trộm truyện xóa mất dòng này nên tên page bị viết sai vài kí tự, nàng chỉ cần gõ lại đúng chính tả là search ra p@ge Qu@n nha. Do gần đây Qu@n phát hiện nhiều nơi ăn cắp bản edit nhà Qu@n, thậm chí không ghi cả nguồn nên chỉ còn cách này để ngăn chặn phần nào. Qu@n xin gửi lời xin lỗi đến nàng nếu làm nàng mất thêm thời gian để tìm nơi đọc và cũng cảm ơn nàng đã ủng hộ Qu@n nhiều nha.

Cung nhân cũng sợ bị tra hỏi, vội vàng đổ hết cho Thư Ngũ Nương: "Thư nương tử, ngài nói công chúa đi về phía này..."

Nhưng bọn họ chỉ nhìn thấy Bệ hạ, bóng dáng công chúa đâu?

"Là ta tận mắt nhìn thấy..."

Ánh mắt sắc bén của thiên tử như có thể nhìn thấu nội tâm nàng, Thư Ngũ Nương cắn răng nói tiếp.

Nàng rõ ràng nhìn thấy công chúa đi về phía này, xung quanh chỉ có hòn giả sơn này là chỗ có thể trốn.

"Ban đêm tối tăm, có lẽ Thư nương tử nhìn nhầm cũng nên." Phương Thuỵ tiếp lời, Bệ hạ vừa rồi không cho hắn đi theo, một mình đi về phía sau hòn giả sơn, lại còn gặp phải chuyện này, trong lòng hắn hiểu rõ là vì công chúa.

Sự đã đến nước này, Thư Ngũ Nương biết mình không thể lọt vào mắt xanh của thiên tử nữa, nói sang chuyện khác, muốn lấp l.i.ế.m cho qua, thuận theo lời Phương Thuỵ: "Có lẽ là thần nữ nhìn nhầm... Thần nữ cũng là nghe cung nhân nói công chúa một mình đi về phía này..."

Nàng vừa thoái lui, phía sau đột nhiên có một cung nữ hô lên: "Thư nương tử, ngài không thể nói như vậy được, chẳng phải là ngài nói công chúa ở đây tư thông với người khác sao?"

Thư Ngũ Nương kinh ngạc quay đầu nhìn cung nữ đó, trông rất xa lạ, hình như chỉ là người vừa rồi đi cùng nàng tìm người, lúc này lại ra sức đổ hết lên đầu nàng, chặn đường lui của nàng triệt để.

Loading...