Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 40

Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:05:52
Lượt xem: 1,021

Phó Toại Chi tưởng tượng ra cảnh đó, nhịn không được nhếch môi.

Quả nhiên là chuyện nàng sẽ làm.

Phương Thuỵ kể tỉ mỉ hành trình hôm nay của công chúa, nói đến Diêu Hành, động tác thay quần áo của Phó Toại Chi chợt dừng lại.

"Diêu Hành?" Hắn nhai đi nhai lại cái tên này trong miệng.

"Vâng, rất ân cần với công chúa, còn muốn dạy công chúa cưỡi ngựa, nhưng Trương đại nhân không cho hắn cơ hội."

Phó Toại Chi khẽ cười lạnh một tiếng, nghe có vẻ không để tâm, nhưng trong mắt đã tích tụ cơn bão u ám.

Hắn xoay chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay, đột nhiên ra lệnh cho Phương Thuỵ: "Bữa tiệc tối nay, sắp xếp chỗ ngồi của hắn gần một chút, ta muốn xem Diêu Hành có thể ân cần đến mức nào."

Ở ngoài không giống như trong cung cấm ăn uống tinh tế, rất nhiều nguyên liệu được xử lý ngay ngoài trời, mùi thịt nướng thơm phức, thu hút không ít người thúc giục.

Nhiều người đi cùng tham gia săn b.ắ.n là thanh niên tài tuấn, chứng kiến tài năng cưỡi ngựa b.ắ.n cung của tân hoàng, lòng hiếu thắng nổi lên liền không kìm nén được, quên mất lời dặn dò của các bậc trưởng bối, mới nửa ngày mà người hầu đã sắp không bê nổi con mồi nữa. Bọn họ trò chuyện về cảnh tượng lúc săn bắn, tuy bị trưởng bối trách mắng vài câu, nhưng không ai để tâm.

Dù sao đây cũng là bãi săn hoàng gia, sẽ không xuất hiện mãnh thú và rắn độc, bắt được cũng đa phần là thỏ rừng và hoẵng, trò chuyện một hồi không tránh khỏi nhắc đến tài b.ắ.n cung của bệ hạ.

Nghe thấy bọn họ nhắc đến Phó Toại Chi, Phó Tri Ngu theo bản năng vểnh tai lên, phản ứng lại liền hối hận sao mình lại quan tâm đến chuyện này.

Nhấp một ngụm trà, do dự một hồi, vẫn dịch chuyển về phía bọn họ, muốn nghe rõ hơn một chút.

Nói là yến tiệc buổi tối, thực ra không có quá nhiều quy củ ràng buộc.

Phó Tri Ngu không uống rượu, thị nữ rót cho nàng toàn là trà xanh.

Nàng ngồi trước bàn, len lén ngước mắt nhìn lên phía trên, Phó Toại Chi như cảm nhận được ánh mắt của nàng, cúi đầu nhìn xuống.

Phó Tri Ngu giật thót tim, nhìn rõ ý cười mờ ám trên khoé môi hắn, lập tức quay mặt đi không nhìn hắn nữa.

Một lát sau, người hầu bưng thịt đã thái đến bàn Phó Tri Ngu, nàng còn chưa động đũa, Ngụy Hân đã nhích lại gần ngửi ngửi: "Thơm quá!" Nàng ấy hỏi người hầu: "Sao chỉ có nàng có, ta có không?"

Người hầu cười gượng gạo: "Nếu Vương phi muốn ăn thịt nướng, nô tỳ sẽ đi lấy cho người, phần này là thịt hoẵng do bệ hạ đích thân săn được, chỉ dành cho công chúa thôi."

Tay Phó Tri Ngu cầm đũa cứng đờ, nhớ đến nụ cười của Phó Toại Chi lúc nãy, lại lặng lẽ đặt đũa xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-40.html.]

"Thiên vị quá nha." Ngụy Hân bĩu môi, vừa lúc bị Phó Khải Chi đi tìm nàng ấy nhìn thấy.

Phó Khải Chi cong cong khoé môi: "Chỗ ta cũng có thịt hoẵng, nàng đừng tranh đồ ăn với tiểu muội."

Đợi Phó Khải Chi ôm Ngụy Hân đi xa, Diêu Hành mới chậm rãi đi đến bên bàn Phó Tri Ngu.

Hắn không có chức quan gì, lẽ ra nên ngồi ở cuối mới đúng, vậy mà nội thị lại dẫn hắn vào chủ trướng, ngồi ở vị trí gần với vương tôn quý tộc.

Có người nhận ra hắn là người ban ngày đã cùng công chúa cưỡi ngựa, tiến lên chào hỏi vài câu, Diêu Hành thụ động bất ngờ.

Vài chén rượu xuống bụng, hắn bỗng dâng lên vài phần can đảm, cảm thấy có lẽ là công chúa đối xử đặc biệt với hắn, mới cố ý sắp xếp hắn ngồi ở đây.

Nếu không tại sao lúc ăn cơm, bệ hạ cứ nhìn về phía này, nói không chừng là công chúa đã nói gì đó với bệ hạ, mới sắp xếp như vậy.

"Công chúa." Diêu Hành gọi một tiếng, thấy nàng không có vẻ phản cảm, mới ngồi xuống.

Hắn chưa bao giờ ở khoảng cách gần như thế này mặt đối mặt với công chúa, rõ ràng đến mức có thể nhìn thấy từng biểu cảm nhỏ nhặt của nàng.

"Công chúa, là người sắp xếp cho ta ngồi trong chủ trướng sao?"

Phó Tri Ngu hơi sững sờ.

Ai? Nàng chưa từng nói những lời này, chắc chắn là nội thị nào đó tự ý làm.

Nàng không nói gì, Diêu Hành cho rằng nàng đang thẹn thùng không chịu thừa nhận, hiểu ý nhếch môi, chuyển sang chủ đề khác.

Phó Tri Ngu nhấp một ngụm trà, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, nhìn Diêu Hành lòng nóng như lửa đốt, cầm chén rượu bên cạnh uống một hơi, quên mất bên trong là rượu, trượt vào bụng chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.

Ánh mắt hắn có chút trực tiếp, Phó Tri Ngu không quen lắm, khẽ nghiêng đầu.

Nàng mặc áo khoác hở cổ, lộ ra chiếc cổ thon dài và xương quai xanh tinh xảo, Diêu Hành nhìn đến ngẩn người, ánh mắt rơi vào đôi khuyên tai đang đung đưa.

Sao công chúa lại đeo khuyên tai đơn giản như vậy?

Diêu Hành nghĩ ngợi, nói: "Điện hạ có yêu thích gì đối với trang sức không? Ta quen biết chưởng quầy của một tiệm trang sức ở kinh thành, rất nhiều tiểu thư khuê các đều thích chọn trang sức ở tiệm của hắn. Tuy không sánh được với đồ vật trong cung cao quý tao nhã, nhưng lại có một vẻ độc đáo riêng."

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Phó Tri Ngu không hiểu ý hắn, chỉ đành gật đầu tiếp nhận ý tốt của hắn: "Ngày thường đều là thị nữ giúp ta chọn."

Diêu Hành thầm nghĩ công chúa mười mấy năm qua đều ở trong đạo quán, không tiếp xúc được với những y phục trang sức này, cũng không thể nào hiểu rõ về chúng như các tiểu thư khuê các ở kinh thành.

Loading...