Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:05:12
Lượt xem: 1,040
Hà Nguyệt gần đây bận rộn sắp xếp các cung nữ mới, cũng không có nhiều thời gian để nhìn nàng uống hết thuốc, bị đôi mắt hạnh long lanh của nàng nhìn đến d.a.o động, mới đồng ý.
Phó Tri Ngu miệng thì đáp ứng, đợi Hà Nguyệt vừa đi, nàng liền nhăn mặt nhấp một ngụm nhỏ, rồi đổ hết phần còn lại ra bụi cỏ dưới cửa sổ.
Chỉ trong chốc lát, Hà Nguyệt quay lại, ánh mắt lướt qua vết màu nâu nhạt trên môi nàng, không hề nghi ngờ, dọn dẹp bàn xong liền tạm thời lui xuống.
Buổi trưa hiếm khi không buồn ngủ, Phó Tri Ngu chọn một quyển truyện, tựa vào giường mỹ nhân đọc.
Hà Nguyệt đi vào, hơi sững sờ: "Điện hạ không ngủ trưa sao?"
Phó Tri Ngu lật sang trang, ngẩng đầu nhìn nàng, hơi khó hiểu tại sao nhất định phải bắt nàng ngủ trưa.
"Bị bệnh phải nghỉ ngơi nhiều." Hà Nguyệt nói, "Điện hạ chịu đựng thêm hai ngày nữa, sẽ không phải nằm suốt ngày như vậy."
Phó Tri Ngu tuy không tình nguyện, nhưng cũng sợ thật sự sẽ trì hoãn quá trình dưỡng bệnh khiến mình bị nhốt thêm mấy ngày.
Trước đó đầu nàng vừa chạm vào gối sứ là sẽ ngủ thiếp đi, hôm nay rõ ràng không dễ ngủ như mọi ngày. Nàng ủ ấm một nửa chiếc gối, lại lật người đổi mặt ủ, lật đi lật lại mấy lần mới miễn cưỡng nhắm mắt lại.
Bên ngoài dường như luôn có tiếng ồn ào, len lỏi qua lớp giấy cửa sổ và khe cửa, liên tục chui vào tai nàng. Phó Tri Ngu không quen có người hầu hạ bên cạnh, các cung nữ ở điện phụ cũng hiểu rõ điều này, lúc nàng nghỉ ngơi chỉ để người canh gác ở cửa để tiện bề sai bảo, sẽ không túc trực bên cạnh nàng.
Vừa hay nàng cũng không buồn ngủ lắm, khoác áo ngoài dậy, lúc đứng dậy còn nghĩ hôm nay sao lại kỳ lạ như vậy.
Cánh cửa hé mở một khe hở, phát ra tiếng động nhỏ.
Tiếng động này có vẻ hơi lạc lõng, các cung nữ ở hành lang đều sững người, tiểu cung nữ bị họ lôi kéo không biết lấy đâu ra sức lực, nhân cơ hội này vùng ra, quỳ sụp xuống chân công chúa, liều mạng trốn ra sau nàng.
"Công chúa, xin người cứu nô tỳ!"
"Lá gan nào của ngươi dám mạo phạm công chúa!" Những người khác quát mắng nàng ta, nhưng lại không dám mạnh tay lôi kéo, sợ làm công chúa bị thương.
Phó Tri Ngu sững sờ, người túm lấy vạt áo nàng chính là tiểu cung nữ được nàng sai đi chăm sóc thỏ.
Nàng ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn những cung nữ muốn bắt nàng ta đi: "Đây là có chuyện gì?"
Các cung nữ cúi đầu không nói.
Phó Tri Ngu ngược lại nắm lấy tay tiểu cung nữ, tay nàng ta xanh tím, rõ ràng là vừa rồi chống cự quá mạnh, chịu không ít đau đớn.
"Công chúa là kim chi ngọc diệp, đừng để những chuyện ti tiện này làm bẩn tai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-32.html.]
Phó Tri Ngu nhíu mày: "Nàng ta là cung nữ của ta, phạm lỗi gì chẳng lẽ ta không thể nghe sao? Nàng ta chỉ là tiểu cung nữ nuôi thỏ, có thể phạm tội gì lớn chứ."
Các cung nữ nhìn nhau.
"Nô tỳ không làm gì cả, chỉ là đang cho thỏ ăn... Bọn họ đột nhiên xông vào muốn bắt nô tỳ..." Tiểu cung nữ run lẩy bẩy, "Mấy tỷ tỷ ở cùng phòng với nô tỳ đều bị đưa vào nội điện như vậy, sau đó không thấy trở về nữa, chắc chắn là... chắc chắn là bị bọn họ..."
Nghe vậy, Phó Tri Ngu nhìn lướt qua mặt bọn họ, không có gương mặt nào nàng gọi được tên.
Những cung nữ thái giám trước đây hầu hạ nàng ở điện phụ, bất kể là cung nữ hay thái giám, đều bị thay thế bằng những gương mặt mới.
...
Đợi Thủy bộ lang trung tâu xong việc, người ngồi trên không đáp lại.
Ông ta gọi một tiếng "Bệ hạ", mới thấy đối phương gập quyển sổ trên tay lại, ngẩng đầu nhìn qua.
Thủy bộ lang trung do dự có nên nhắc lại những lời vừa rồi hay không, liền nghe thấy hoàng đế bình thản đồng ý với đề nghị của ông ta. Ông ta mơ hồ cảm thấy bệ hạ mấy ngày nay tâm tư đều đặt ở chuyện khác, kết hợp với những lời đồn đại úp úp mở mở trong triều, đại khái là liên quan đến công chúa.
Chỉ liếc nhìn thoáng qua, dung mạo của vị tiểu công chúa đã khiến ông ta khó quên, những công tử nhà giàu từng tiếp xúc gần với công chúa e rằng còn kinh diễm hơn, gần đây có không ít người muốn cầu hôn công chúa, cộng thêm lời đồn đại về thân thế thật giả lẫn lộn, bọn họ đại khái là không muốn cưới một kim chi ngọc diệp lai lịch không rõ ràng về nhà.
Phó Toại Chi ngẩng đầu, liếc thấy Phương Thụy ở cửa đang do dự.
Ánh mắt lạnh lẽo lướt qua, Phương Thụy vẫn nói: "Công chúa ở bên ngoài..." Hắn suy nghĩ xem có nên thuật lại nguyên văn "ồn ào muốn gặp ngài" hay không, cuối cùng vẫn đổi thành "Công chúa điện hạ cầu kiến".
Sắc mặt Phó Toại Chi không đổi, giơ tay bảo Thủy bộ lang trung lui xuống trước.
Vừa bước qua cửa, Phương Thụy đột nhiên lên tiếng gọi ông ta lại: "Đại nhân đi đường bên kia đi."
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Thủy bộ lang trung hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn vui vẻ đồng ý.
...
Dưới sự ép hỏi của công chúa, bọn họ cuối cùng cũng nói ra là có người sai khiến bọn họ làm vậy, bỏ thêm thuốc an thần vào bát thuốc của nàng mỗi ngày.
Phó Tri Ngu đứng trước Văn Hoa điện, hốc mắt đỏ hoe, nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Phó Toại Chi, nước mắt lại càng trực trào ra.
Ánh mắt lướt qua những cung nhân đang cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng lên, Phó Toại Chi liền hiểu là vì chuyện gì. Hắn thậm chí không hề kiêng dè Phó Tri Ngu đang ở đó, trực tiếp hỏi cung nhân: "Tại sao không cản nàng ta lại?"
Các cung nhân chỉ biết quỳ xuống đất dập đầu xin tha, trán lấm tấm máu.