Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-01-04 07:50:02
Lượt xem: 57

"Con... con không biết..." Nàng nhỏ giọng nói, "Người chẳng phải đã nói con còn nhỏ, không cần vội vàng chuyện này sao..."

Phó phu nhân che miệng cười khẽ: "Đúng là còn nhỏ, nói đến chuyện này còn biết đỏ mặt."

Nàng len lén liếc nhìn Phó Toại Chi, phát hiện đối phương đã dời tầm mắt, không nhìn nàng nữa.

Từ sau khi nói chuyện hôn nhân tương lai của A Ngu trên bàn ăn, lúc rảnh rỗi Phó Toại Chi luôn nhịn không được nghĩ đến phương diện đó. Ngay cả khi đọc sách nhìn những người xung quanh, cũng không nhịn được nghĩ nếu bọn họ mở lời, A Ngu có đồng ý không?

Hắn nhìn quanh bốn phía, học sinh Sùng Văn Viện đương nhiên là xuất thân quyền quý, thiên tử gật đầu mới có thể vào đây đọc sách.

Nếu trong nhà bọn họ mở miệng cầu hôn, e rằng A Ngu cũng không có lý do gì để từ chối.

Hắn cũng không hiểu sao mình lại để ý chuyện hôn nhân của A Ngu như vậy.

Có lẽ là xuất phát từ sự quan tâm của ca ca đối với muội muội.

Nào có ca ca nào không hy vọng muội muội tìm được lang quân tốt?

Tan học, Phó Toại Chi nhìn thấy xe ngựa của Phó gia ở cửa.

Phu xe nói mấy câu với người trong xe, rèm xe liền được vén lên, lộ ra một gương mặt trắng nõn xinh đẹp.

"Toại Chi ca ca!" Thẩm Tri Ngu gọi một tiếng, vén váy nhảy xuống xe, chạy về phía hắn.

Phó Toại Chi hơi ngạc nhiên.

"Phó phu nhân nói mấy ngày nữa phải đi tham gia thọ yến của Quốc công phu nhân, phải đi chọn chút vải cắt quần áo mới, đặc biệt đến đợi huynh tan học." Thẩm Tri Ngu cong mày, "Ca ca cũng phải đi."

Phó Toại Chi nhìn về phía sau nàng, Phó phu nhân đang nhìn ra từ cửa sổ, mỉm cười nhìn hai người bọn họ.

Hắn theo Thẩm Tri Ngu lên xe, hỏi: "Ta còn hai bộ quần áo mới cất trong tủ, sao cũng phải đi theo?"

Phó phu nhân trách hắn: "Nghe nói năm nay có bệ hạ ban thưởng, tổ chức long trọng, kinh thành phàm là người có gia thế đều sẽ đi, sao có thể so với bình thường."

Nói đến nước này, ý là hắn không thể tìm cớ trốn tiệc, thọ yến này nhất định phải đi.

"Trước kia con không chịu đi dự tiệc với ta, lần này không thể tùy hứng." Phó phu nhân phe phẩy quạt, "Thiệp mời của Quốc công phu nhân là quản gia của họ đích thân đưa đến, chỉ đích danh hai đứa các con phải đi."

Phó Toại Chi không ngờ còn có chuyện này: "... Đã biết."

"Con ấy, giống hệt phụ thân con lúc trẻ, một lòng chỉ nghĩ đến đọc sách." Phó phu nhân dùng cán quạt gõ nhẹ mấy cái lên trán hắn, "Cũng phải học nhân tình thế thái, đừng luôn nói năng khó nghe, sau này bị các cô nương ghét bỏ."

Phó Toại Chi đang định phản bác, thân xe lắc lư, dừng lại trước một cửa hàng.

Phó phu nhân đưa Thẩm Tri Ngu xuống xe trước, cửa hàng này chỉ nhìn mặt tiền đã khác với những cửa hàng khác.

Tiểu nhị nhận ra Phó phu nhân, quen đường quen nẻo tiến cử vải vóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-238.html.]

Phó phu nhân chọn mấy kiện màu sắc tươi sáng, ý bảo Thẩm Tri Ngu qua thử.

Tiểu cô nương cười nói vui vẻ, tiếng nói chuyện với Phó phu nhân loáng thoáng truyền đến tai Phó Toại Chi.

Hắn không có tâm trạng chọn kiểu dáng vải vóc, nhịn không được lắng tai nghe xem bọn họ đang nói chuyện gì.

... Bên trái một tiếng "lang quân" bên phải một tiếng "công tử", không cần nghĩ kỹ cũng biết lại là Phó phu nhân đang nói chuyện hôn nhân với nàng.

Phó phu nhân ướm từng kiện vải lên người Thẩm Tri Ngu, chọn mấy kiện bà ấy cảm thấy thích hợp nhất.

Đợi đến khi bọn họ chọn xong, bà ấy mới nhớ ra còn chưa chọn cho Phó Toại Chi.

Cũng không phải Phó phu nhân cố ý lạnh nhạt, sự xuất hiện của Thẩm Tri Ngu đã thỏa mãn nguyện vọng muốn có con gái của bà ấy, Thẩm Tri Ngu lại là một người ngoan ngoãn hòa thuận, chuyện gì cũng thuận theo ý bà ấy.

Phó Toại Chi đứng bên cạnh chờ mẫu thân, tiện thể liếc nhìn khay mà tiểu nhị bưng, bên trên đặt những tấm vải mà Phó phu nhân đã chọn.

Hồng hạnh, trang sức, son đỏ...

Màu sắc tươi sáng như vậy, chắc chắn là chuẩn bị cho A Ngu.

Phó Toại Chi đã tưởng tượng ra dáng vẻ của chúng khi được may thành váy áo mặc trên người Thẩm Tri Ngu.

Về đến nhà, lúc dùng bữa tối Phó phu nhân nhắc đến chuyện thọ yến của Quốc công phu nhân, Phó Thượng thư cũng không có ý kiến gì, bảo bà ấy liệu mà sắp xếp.

Thẩm Tri Ngu có chút thất thần, Phó phu nhân tưởng nàng mệt mỏi, dặn dò nàng nghỉ ngơi cho tốt.

"Ta đưa muội về nhé." Thẩm Tri Ngu đứng dậy, Phó Toại Chi theo sát phía sau.

Nàng sửng sốt một chút, gật đầu đồng ý.

Ở ngã ba, Phó Toại Chi vẫn đi cùng nàng.

"Ca ca không đến thư phòng sao?" Thẩm Tri Ngu hỏi.

"Hôm nay không đi."

Hai người lại yên lặng đi thêm một đoạn đường nhỏ.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Phó Toại Chi là người phá vỡ sự im lặng giữa hai người trước: "A Ngu đang lo lắng chuyện thọ yến của Quốc công phu nhân sao?"

Thẩm Tri Ngu "a" một tiếng, không phủ nhận.

"Quốc công phu nhân là người rất dễ nói chuyện, muội không cần quá căng thẳng." Phó Toại Chi nói, "Ta lúc nhỏ đã từng gặp bà ấy."

Thẩm Tri Ngu dịu dàng nở nụ cười: "Ca ca nói như vậy muội yên tâm rồi."

Nàng hơi nghiêng đầu, nhìn Phó Toại Chi một lúc, nhón chân lên, hương thơm ngọt ngào cùng gương mặt trắng nõn xinh đẹp đột nhiên đến gần.

Phó Toại Chi mở to hai mắt, cứng đờ đứng nguyên tại chỗ, không dám động đậy.

Loading...