Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 23
Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:04:57
Lượt xem: 1,127
Sáng sớm Phó Tri Ngu đã bị các cung nữ gọi dậy rửa mặt, thứ duy nhất giúp nàng không gục xuống ngủ quên chính là nàng thực sự rất tò mò đám nam sủng của Phó Uyển Hòa rốt cuộc phóng đãng đến mức nào, đến nỗi khiến cho Hà Nguyệt phải lo lắng dặn dò nàng tránh xa bọn họ ra.
Điểm thu hút nhất của hội phóng sinh chính là cảnh tượng vương tôn quý tộc cùng vui chơi với dân chúng, hàng năm vào ngày mùng năm tháng Năm sẽ thả cá rùa bên bờ Kim Minh trì. Khi đó cũng sẽ có rất nhiều tiểu thương bày hàng rong ven đường, bán bát đá bào và nước uống.
Buổi lễ lớn như vậy không phải tự nhiên mà có, mà được luân phiên tổ chức bởi các gia tộc quyền quý, còn vương tôn quý tộc sẽ đến tham dự vào ngày hôm đó, từ đó thắt chặt mối quan hệ giữa các gia tộc và hoàng thất.
Có người gõ nhẹ vào thành xe, Phó Tri Ngu vén rèm xe lên, liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của Phó Khải Chi ngay trước mắt.
Phó Tri Ngu chớp chớp mắt: "Tứ ca có chuyện gì muốn nói sao?"
Phó Khải Chi ra vẻ thần bí: "Lát nữa cho muội xem thứ hay ho." Phó Tri Ngu truy hỏi là gì, hắn lại không chịu nói, chọc cho Phó Tri Ngu thò người ra đánh hắn hai cái.
Trên lầu thành xa xa, độ cao vừa đủ để nhìn bao quát quảng trường, không sót một chỗ nào.
Bệ hạ đột nhiên giá lâm, không hề báo trước cho thị vệ trên lầu thành, chỉ có Trương Thế Hành và Phương Thuỵ đi cùng.
Trương Thế Hành nhìn theo ánh mắt của bệ hạ, xe ngựa của công chúa dừng ở quảng trường, tứ điện hạ xoay người lên ngựa, trên lưng ngựa làm mặt quỷ với tiểu nữ tử đang tức giận.
Nhìn thì có vẻ là một màn huynh muội tình thâm, không biết có gì đáng để bệ hạ dừng chân quan sát lâu như vậy.
Từ khi Phó Toại Chi còn là Thái tử đã có qua lại với Trương Thế Hành, ông ta chưa bao giờ cảm thấy bệ hạ là người trọng tình nghĩa huynh đệ, nhưng lần này lại khiến ông ta đặc biệt dẫn theo một tiểu đội mấy chục người trà trộn vào đám đông bên bờ Kim Minh trì.
Mật thám luôn theo dõi sát sao động tĩnh của Ngụy gia, Ngụy Kha đã bị đưa đi nơi khác dưỡng thương, Ngụy gia bề ngoài có vẻ như đang muốn đóng cửa ăn năn hối lỗi, nhưng trực giác mách bảo Trương Thế Hành rằng mọi chuyện sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.
Bình tĩnh trên bề mặt không có nghĩa là bỏ qua mọi chuyện, cũng có thể là con mồi khi bị dồn vào đường cùng sẽ vùng vẫy giãy chết, liều mạng phản kháng.
…
Bên bờ Kim Minh trì người người chen chúc, ai cũng muốn chiêm ngưỡng dung nhan của công chúa.
Đợi xe ngựa dừng lại, công chúa nhẹ nhàng bước ra, một thân trường sam màu xanh lam nhạt, tà áo bay phấp phới, thanh tao thoát tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-23.html.]
Đứng từ xa nhìn qua bờ sông, cho dù dung mạo không rõ ràng, chỉ nhìn thấy bóng dáng yểu điệu, cũng đủ để bá tánh bàn tán mấy tháng trời.
Các công tử con nhà quyền quý đã được trưởng bối dặn dò từ sớm phải xuất hiện nhiều hơn trước mặt công chúa.
Hiện giờ công chúa chưa xuất giá, trong cung cũng chưa có ý chọn người nào làm phò mã, bọn họ suy đoán tâm tư của bệ hạ, phỏng đoán có lẽ hội phóng sinh chính là ý muốn để công chúa xem mặt trước.
Thực ra Phó Tri Ngu không hề nghĩ đến chuyện này, sự chú ý của nàng vẫn còn dừng lại ở phủ thân vương mà Phó Khải Chi đã chỉ cho nàng xem trên đường đi, phủ đệ mà hắn đã xây xong.
Khi quận chúa Trường Bình tìm đến, hắn còn đỏ mặt nhắc lại một lần nữa, ám chỉ rằng hắn cũng sắp được phong vương và cưới thê.
Ngụy Hân liếc hắn một cái.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Sóng gió Ngụy gia không ảnh hưởng đến quận chúa Trường Bình, chỉ là người khác nhìn nàng vẫn coi nàng là người Ngụy gia, khi chào hỏi nhau không khỏi có chút ngại ngùng. Vì vậy Ngụy Hân không nói được mấy câu đã tìm đến chỗ bọn họ.
Mặt nước Kim Minh trì lấp lánh, có thuyền rồng đi qua, các tay chèo cởi trần, để lộ cơ bắp cuồn cuộn.
Phó Khải Chi bước sang một bên, che khuất tầm nhìn của quận chúa Trường Bình và Phó Tri Ngu: "Quá hở hang, không được nhìn!"
"Còn hở hang hơn thế này ta cũng đã xem qua rồi, đây thì tính là gì." Ngụy Hân lẩm bẩm vài câu.
Phó Tri Ngu biết nàng đang nói chuyện của Phó Uyển Hòa, lúc nãy đến đây đã nhìn thấy Phó Uyển Hòa dẫn theo mấy tên nam sủng uống rượu trên bãi cỏ, dùng lụa mỏng làm rèm che, quây thành một khu vực riêng, thấy Phó Tri Ngu còn vẫy tay hỏi nàng có muốn đến uống rượu cùng không, dọa Phó Tri Ngu vội vàng quay đầu đi.
Ven bờ tấp nập người qua kẻ lại, Phó Khải Chi tùy ý liếc mắt nhìn, trong đám đông nhìn thấy một gương mặt quen thuộc - Trương Thế Hành?
Phó Khải Chi nhìn chằm chằm ông ta một lúc, xác định mình không nhận nhầm người.
Trương Thế Hành đang chú ý đến đám đông bên bờ và động tĩnh của công chúa, đương nhiên cũng phát hiện ra ánh mắt Phó Khải Chi nhìn về phía mình, ông ta kéo mũ xuống, xoay người lẫn vào đám đông.
Phó Khải Chi đuổi theo, Ngụy Hân khẽ hừ một tiếng, không thèm để ý đến hắn, kéo tay Phó Tri Ngu đi về phía bóng râm.
Những công tử con nhà quyền quý đang để ý đến bọn họ ban đầu còn e ngại Phó Khải Chi ở bên cạnh, không dám tùy tiện tiến lên, bây giờ Phó Khải Chi rời đi chỉ còn lại hai nữ tử, bọn họ liền phe phẩy quạt tiến lại gần.