Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-01-04 07:49:42
Lượt xem: 77

Nàng không hề che giấu vẻ chán ghét trên mặt, Phó Toại Chi khựng lại: "Còn đau không? Thái y nói vết thương của nàng rất sâu, phải..."

"Huynh bớt giả nhân giả nghĩa đi." Phó Tri Ngu nhịn cơn khó chịu trong cổ họng, ngắt lời hắn.

Sắc mặt Phó Toại Chi lạnh đi: "Nàng hãy dưỡng thương cho tốt."

Phó Tri Ngu vừa nhấc cánh tay bị thương lên, đã bị hắn nắm lấy. Phó Toại Chi không dùng nhiều sức, chỉ là ngăn nàng cử động lung tung, tránh cho vết thương nứt ra.

"Huynh buông ra…"

"Nếu nàng có mệnh hệ gì, ta sẽ đối xử y hệt như vậy với Diêu Hành." Phó Toại Chi nói, "Có lẽ nàng không biết, ta chỉ cho người đưa thuốc đủ dùng nửa tháng."

Thuốc của Diêu Hành không thể ngừng, đơn thuốc hiện tại cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cơ thể hắn.

"Nàng dưỡng thương cho tốt, thuốc của hắn tự nhiên sẽ không đứt." Nói xong, Phó Toại Chi đưa nước qua.

Ý uy h.i.ế.p rõ ràng, hắn thậm chí không thèm che đậy.

"Huynh đừng lấy hắn ra uy h.i.ế.p ta, cho dù có cho hắn dược liệu tốt nhất, Diêu Hành cũng không sống được mấy năm nữa." Phó Tri Ngu phản bác.

Phó Toại Chi thản nhiên nói: "Đúng vậy, Diêu Hành quả thật không còn nhiều thời gian, nhưng Diêu gia còn có nữ quyến. Năm đó nàng đã dốc hết tâm sức bảo vệ bọn họ, ngay cả bản thân suýt bị đao c.h.é.m cũng không tiếc."

Sắc mặt Phó Tri Ngu không tốt lắm, cơ thể mảnh mai lung lay sắp đổ.

"Nàng yên ổn một ngày, Diêu gia cũng có thể yên ổn một ngày." Phó Toại Chi thậm chí còn nở nụ cười, "Nàng có thể trơ mắt đứng nhìn bọn họ sao?"

Giọng điệu hắn ôn hòa, nhưng lại không cho nàng bất kỳ sự lựa chọn nào.

Mạch đập của tiểu cô nương yếu ớt, cơ thể nàng bây giờ còn yếu hơn cả chim non, không thể đẩy ra thân thể đang áp sát của hắn.

Nàng kháng cự, đụng đến vết thương lại đau đến mức khẽ kêu lên.

Ánh mắt Phó Toại Chi liếc qua, Phó Tri Ngu lập tức nhịn xuống, không chịu lộ ra vẻ yếu đuối trước mặt hắn.

Nhưng nàng không biết, dáng vẻ hốc mắt đỏ hoe, khóe mắt ngấn lệ của nàng, rơi vào mắt Phó Toại Chi chính là dáng vẻ yếu đuối đáng thương.

Mãi đến khi tiểu cô nương thực sự không nhịn được nữa, rơi nước mắt, còn quay lưng đi, hắn chỉ có thể nhìn thấy bờ vai khẽ run rẩy.

Đợi Phó Tri Ngu kiệt sức, ngủ thiếp đi lần nữa, trên mặt vẫn còn vương nước mắt.

Phó Toại Chi hôn lên khóe môi nàng, đắp chăn lại cho nàng.

Lướt qua bụng dưới, động tác của Phó Toại Chi hơi khựng lại, lòng bàn tay phủ lên bụng dưới.

Hắn nghĩ, sớm muộn gì, nàng cũng sẽ cam tâm tình nguyện mang thai con của bọn họ.

【Tác giả có lời muốn nói】

Phiên ngoại cưỡng đoạt đến đây là kết thúc, sau đây là bánh ngọt thanh mai trúc mã -v-

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-226.html.]

Phiên ngoại – Thanh mai trúc mã (Phiên ngoại này nằm ngoài cốt truyện chính nha các nàng ơi)

Sáng sớm se lạnh, Phó phủ có một vị khách không mời mà đến. Trên mặt Phó Thượng thư hiếm thấy vẻ trịnh trọng, đích thân cùng phu nhân ra ngoài nghênh đón khách.

"Thiếu gia, người nhanh lên một chút, lão gia và phu nhân đã ra ngoài rồi." Hạ nhân không ngừng thò đầu vào trong phòng, "Lát nữa đi muộn lão gia sẽ không vui."

"Đừng giục nữa, đừng giục nữa, đi nhanh thôi." Phó Toại Chi chỉnh trang trước gương xong, vội vàng dẫn hạ nhân đến hoa sảnh.

Hắn chạy nhanh, đến hoa sảnh vừa lúc gặp Phó Thượng thư và khách đang đi tới.

Phó Toại Chi nhìn ra ngoài cửa sổ, vị khách này hắn chưa từng gặp bao giờ, rất lạ mặt.

Bước qua ngưỡng cửa, Phó Thượng thư giơ tay gọi Phó Toại Chi lại gần.

Đến gần, Phó Toại Chi tò mò đánh giá hắn.

Vị khách nọ mặc thường phục, ôn hòa chào hỏi hắn, nhưng trên người vẫn toát ra khí thế sát phạt khó giấu.

"Đã lớn thế này rồi, ta nhớ lần duy nhất ta gặp nó là khi nó vừa mới chào đời." Vị khách xoa đầu Phó Toại Chi, "Ta là bạn đồng môn của phụ thân con."

Phó Toại Chi ngoan ngoãn chào hỏi, từ miệng phụ thân mới biết, vị khách cao lớn trước mặt chính là Thẩm tướng quân.

Thẩm tướng quân quanh năm đóng quân ở bên ngoài, những đứa trẻ trạc tuổi Phó Toại Chi đa phần chỉ nghe danh chứ chưa từng gặp mặt.

Không ngờ Thẩm tướng quân lại chính là bạn đồng môn của phụ thân!

Phó Toại Chi sáng bừng hai mắt.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Phó phu nhân đến muộn hơn một chút, bên cạnh còn dẫn theo một bé gái.

"Đây là con gái ta, A Ngu." Thẩm tướng quân có vẻ mặt khó xử, "Sau này phải làm phiền hai người rồi."

"Nào có, khách khí quá." Phó Thượng thư vỗ vai bạn tốt.

Bé gái rụt rè nhìn những người trong phòng, đôi mắt đen láy đảo quanh vài vòng, dừng lại trên người Phó Toại Chi.

Dù sao trong phòng nhiều người như vậy, chỉ có hắn là trông xấp xỉ tuổi cô bé.

Thẩm tướng quân vóc người cao lớn, dỗ dành con gái lại kiên nhẫn vô cùng: "A Ngu, sau này con tạm thời phải ở nhà Phó thúc thúc, đợi phụ thân đánh thắng trận sẽ đón con về nhà."

Phó Tri Ngu túm lấy góc áo ông, đôi mắt long lanh nhìn ông.

Sau một buổi sáng hàn huyên tâm sự, Thẩm tướng quân không thể nán lại thêm, lưu luyến tạm biệt con gái, vội vã trở về quân doanh.

Phó Toại Chi còn chưa kịp phản ứng, mình đã bất thình lình có thêm một "muội muội".

Phó phu nhân luôn mong mỏi có một cô con gái, vừa nhìn thấy Thẩm Tri Ngu đã yêu thích ngay.

Đối với con gái của bạn tốt, Phó Thượng thư đương nhiên cũng rất mực yêu thương, dự định nuôi dưỡng như con gái ruột.

Chỉ có Phó Toại Chi, đứng sang một bên đầy gượng gạo, vẫn chưa quen với việc trong nhà đột nhiên có thêm một đứa trẻ.

Loading...