Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-01-04 07:47:02
Lượt xem: 93

Tiểu Triệu Như Chương "ồ" một tiếng, không hiểu ý nghĩa trong đó.

Trong ấn tượng, phần lớn thời gian rảnh rỗi của thầy đều dùng để ngâm thơ làm phú, tiểu Triệu Như Chương cũng nhận biết rất nhiều chữ, bập bẹ đọc từ phú của Hàn tiên sinh.

Tiền mua rượu của Hàn tiên sinh đều nhờ việc viết chữ làm thơ cho người khác mà có, Tết đến xuân về giúp hàng xóm láng giềng viết câu đối, nhà phú thương có chuyện cưới xin, cũng mời ông đến giúp làm thơ viết thiệp.

Có đôi khi Hàn tiên sinh uống say, người ta lại gấp gáp cần, tiểu Triệu Như Chương chỉ đành thay bút giúp thầy viết.

Hàn tiên sinh sau khi tỉnh rượu nghe y nhận lỗi thú nhận, cũng không trách mắng y, bảo Triệu Như Chương đọc lại nội dung đã viết.

"Có hình mà không có vận. Lừa gạt những kẻ không hiểu biết kia thì được, nhưng so với ta vẫn còn kém xa. Dạy ngươi lâu như vậy, tiểu tử ngươi không có chút thiên phú ngâm thơ vẽ tranh nào, cứng nhắc rập khuôn."

Triệu Như Chương tưởng Hàn tiên sinh đang chê bai mình, không ngờ lời nói xoay chuyển, hoàn toàn thay đổi ý nghĩa.

"Nhưng như vậy rất tốt, đao bút lại không cần những thứ hoa mỹ kia."

Ngày yết bảng, Triệu Như Chương nhìn thấy tên mình.

Tân hoàng đăng cơ, vẫn còn rất nhiều chính vụ chất đống, tiền đồ của những tân khoa tiến sĩ như họ tất nhiên cũng bị trì hoãn.

Trong một buổi tụ họp, Lư Tam Lang làm chủ, vì vậy y quen biết hắn.

"Ta thấy gương mặt này của ngươi, chắc chắn có thể đậu được Thám Hoa Lang." Lư Tam Lang nấc rượu, ngồi bên cạnh y, nhìn xung quanh, hạ giọng ghé sát tai y nói, "Ngươi có biết trong cung mới đón về một vị công chúa không."

Triệu Như Chương lắc đầu.

"Bệ hạ hình như có ý định chọn rể cho công chúa." Hắn vỗ vai Triệu Như Chương rất tự tin, "Nhìn xem, trong số các tiến sĩ này chỉ có ngươi là có tướng mạo đẹp nhất."

"Bổn triều có quy củ, nếu cưới công chúa, thì chỉ có thể làm quan nhàn tản, không thể vào triều nữa." Triệu Như Chương nhẹ nhàng gạt tay hắn đang đặt trên vai ra, "Không đến mức đó."

"Đừng như vậy mà, nghe nói công chúa rất xinh đẹp." Lư Tam Lang cũng không tức giận vì cảm giác xa cách của y, "Lúc ta đọc sách đầu treo xà nhà, dùi đ.â.m vào xương, cảm thấy thi đỗ rồi thì nửa đời sau có hy vọng, nhưng thật sự thi đỗ rồi hình như lại không giống như ta nghĩ."

Hắn chỉ những người đang chúc tụng nhau ở phía xa: "Chỉ riêng việc ứng phó bọn họ đã cảm thấy mệt mỏi, nếu có thể được công chúa để mắt tới, làm một người nhàn tản cũng không tệ."

Triệu Như Chương mặt không biểu cảm: "Phụng dưỡng không tốt công chúa cũng sẽ bị hưu phu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-213.html.]

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Lư Tam Lang nghẹn lời, có lẽ là nhớ tới chuyện của một vị trưởng công chúa nào đó, suốt ngày tìm kiếm niềm vui bên ngoài, khiến cho phò mã ra ngoài không dám gặp ai.

"Vị tiểu công chúa kia chắc là... sẽ không phải người như vậy."

Không lâu sau, vị trưởng công chúa phóng đãng trong miệng Lư Tam Lang liền tổ chức một buổi phóng sinh hội ở Kim Minh Trì, bọn họ cũng nằm trong danh sách được mời.

Nghe nói vị tiểu công chúa kia cũng sẽ đến, các đồng liêu tương lai của y không hẹn mà cùng ăn mặc chỉn chu, hy vọng có thể lọt vào mắt xanh của cành vàng lá ngọc.

Triệu Như Chương ăn mặc giản dị, lạc lõng với xung quanh, hàn huyên vài câu rồi rất thức thời trốn sang một bên dưới bóng cây hóng mát.

Lư Tam Lang không chen qua được bọn họ, chán nản ngồi xuống bên cạnh y. Chỉ có thể nhìn từ xa.

"Là ta nghĩ quá đơn giản, đừng nói là lọt vào mắt công chúa, nhiều người như vậy, có thể lọt vào tầm mắt của nàng đã là không dễ dàng rồi." Lư Tam Lang chỉnh lại quần áo nhăn nhúm trên người, "Mấy công tử thế gia đại tộc đều ở đó, vây quanh rất nhiều tùy tùng, e rằng ngay cả công chúa trông như thế nào cũng không nhìn rõ."

Y không nói cho Lư Tam Lang biết, thật ra y đã sớm nhìn thấy công chúa.

Bên bờ Kim Minh Trì tụ tập đông đảo quý nữ, công chúa không khó nhận ra.

Có lẽ là lần đầu tiên gặp nhiều người như vậy, tiểu cô nương có chút rụt rè, đặc biệt là trong tình huống có rất nhiều người theo đuổi, nàng rất khó xử nhìn xung quanh.

Công chúa là tiêu điểm của buổi tiệc này, đám công tử thế gia kia đều vì nàng mà đến, nhưng công chúa có vẻ không thích những tên hoàn khố như ong bướm kia.

Sau đó, ánh mắt dừng lại ở vị trí của Triệu Như Chương và Lư Tam Lang.

Con thỏ kia giãy giụa không yên trong tay nàng, tiểu cô nương luống cuống, không biết phải làm sao.

Triệu Như Chương có kinh nghiệm phong phú trong việc xử lý nguyên liệu nấu ăn giúp thầy, dễ dàng bắt được nó, giao vào tay tiểu cô nương.

Bên cạnh là Lư Tam Lang đang há hốc mồm.

Phản ứng lại cô nương trước mặt chính là công chúa, Lư Tam Lang có vẻ sốt ruột, liều mạng làm khẩu hình bảo y lấy lòng công chúa.

Triệu Như Chương không lên tiếng.

Tiểu cô nương tò mò đánh giá y, có lẽ là ý thức được mình nhìn y hơi lâu, ngượng ngùng quay mặt đi.

Nàng thì thầm vài câu với bạn tốt, rồi cùng Tứ hoàng tử rời đi.

"Đồ đầu gỗ không thông suốt!" Lư Tam Lang phẫn hận để lại cho y một câu đánh giá, "Nếu ngươi vừa rồi nhiệt tình với công chúa một chút, có lẽ đã chờ tiếp thánh chỉ tứ hôn rồi."

Loading...