Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-01-04 07:46:56
Lượt xem: 139

Hoàng đế tức giận, hạ chỉ lệnh cho Phó Toại Chi lập tức chuyển về Đông cung ở, tăng cường người canh giữ điện Phi Hương, mỗi tháng Thái tử chỉ được đến điện Phi Hương một lần, cũng không được quá nửa canh giờ, nhất định phải có nội thị ở bên cạnh canh chừng, không được đụng vào bất kỳ trà nước thức ăn nào trong điện Phi Hương.

Bởi vì thủ đoạn của Hoàng đế quá mức quyết liệt, nhất thời lòng người trong cung hoảng sợ, những lời đồn đại xa xưa lan truyền khắp nơi.

Trong những ngày hắn dưỡng bệnh vì trúng độc, thái y không đề nghị hắn xuống giường, vì vậy hắn vẫn ở lại thiên điện một thời gian ngắn.

Ba tháng trước hắn không thấy phụ hoàng ra vào điện Phi Hương, nhưng trong thời gian này lại đến vài lần.

Đương nhiên, lần nào cũng tức giận bỏ đi.

Đôi khi tiếng tranh cãi lớn, bên này hắn mơ hồ có thể nghe thấy vài câu.

Hóa ra mẫu phi hắn biết nói, chỉ là không muốn nói chuyện với hắn.

Nội dung tranh cãi Phó Toại Chi không thể hoàn toàn hiểu hết, ví dụ như mẫu phi ghét hắn cũng ghét phụ hoàng, nhưng Phó Toại Chi ở trong cung cấm gặp qua nhiều phi tần như vậy, không ai là không tươi cười với phụ hoàng.

Theo năm tháng, chiều cao của Phó Toại Chi phát triển vượt bậc, khuôn mặt bầu bĩnh dần biến mất, lộ ra vẻ tuấn tú.

Mỗi tháng một lần đến điện Phi Hương, đều có thể thấy được sự thay đổi của hắn.

Trong số các công tử quý tộc, hắn cũng rất xuất chúng. Bất luận là trữ quân hay là con cái, đều khiến Thiên tử cực kỳ hài lòng.

Tuy nhiên, những điều này không liên quan gì đến Quý phi, bà không hề quan tâm Phó Toại Chi đã trưởng thành như thế nào.

Năm năm qua, hắn hầu như không nghe được mấy câu nói dễ nghe từ Quý phi, lần sau lại càng quá đáng hơn lần trước, thậm chí nội thị cũng không nghe nổi, lén lút oán trách với hắn sao Quý phi có thể đối xử với con ruột như vậy.

Thông thường, Phó Toại Chi sẽ lặng lẽ kể những chuyện bên ngoài, Quý phi rất ít khi đáp lời hắn.

Hắn sẽ cố ý giấu đi những lời nói khó nghe đó, đương nhiên, dù có khó nghe đến đâu cũng không thể khó nghe bằng những lời mẫu phi mắng hắn.

Phó Toại Chi cũng mơ hồ nghe được một số lời đồn đại về Quý phi... nói rằng bà đã tái giá, lai lịch không rõ ràng, thân thế của Thái tử cũng vì thế mà trở nên bí ẩn.

Hắn không nói lại với phụ hoàng, mà tự mình xử lý những cung nhân nói xấu sau lưng.

Hắn là Thái tử, người kế vị tương lai của Đại Tề, không ai có tư cách bàn tán về thân phận của hắn.

Quý phi nghe hắn nói xong, trái ngược với thái độ im lặng thường ngày, mỉm cười nói: "Ngươi càng ngày càng giống hắn."

Giống ai?

Phó Toại Chi còn muốn hỏi thêm, chạm phải ánh mắt của Quý phi lại hơi rùng mình, khóe môi bà hơi nhếch lên, trong mắt lạnh lùng xa cách, tràn đầy chán ghét.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-210.html.]

"...Phụ hoàng dạy con đạo làm vua, phụ tử giống nhau không phải là chuyện đương nhiên sao?"

Nụ cười trên mặt Quý phi càng thêm rạng rỡ, ngũ quan xinh đẹp từ từ giãn ra, giống như hoa anh túc đang nở rộ.

"Phụ hoàng nói muốn con đến quân doanh ở một thời gian." Phó Toại Chi nói, "Sau này con không thể đến gặp người."

Vào một ngày nọ sau khi rời đi, Phó Toại Chi mơ thấy mẫu phi của mình.

Đây là lần đầu tiên Quý phi xuất hiện trong giấc mơ của hắn, chỉ khẽ mỉm cười nhìn hắn.

Phó Toại Chi đột ngột ngồi dậy, màn trướng bên ngoài vẫn là màn đêm đen kịt. Tim hắn đập loạn, cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra.

Hắn muốn truyền lệnh cho binh lính dưới trướng, vừa mở miệng, phát hiện giọng nói khàn đặc đến mức gần như không nói nên lời.

Phó Toại Chi xin nghỉ, thúc ngựa trở về.

Cơ thể của Quý phi ngày càng suy yếu, hoa dù có nở rộ đến đâu, héo tàn cũng chỉ là chuyện trong vài ngày ngắn ngủi.

Hắn nhào tới đầu giường, nắm lấy tay Quý phi.

Hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó cũng cảm thấy như một cơn ác mộng.

Quý phi vuốt ve khuôn mặt hắn, nói: "Con không phải con của hắn, ta không muốn gặp con."

Tối hôm đó, cung nữ liền nhận thấy Thái tử hồn vía lên mây, một bàn thức ăn hầu như không động đũa. Nàng lén gọi ngự trù đến hỏi thực đơn, không phát hiện có gì bất thường.

"Là ta không có khẩu vị." Giọng nói của Thái tử vang lên từ phía sau, cung nữ giật mình.

Phó Toại Chi trầm mặt, nhìn chằm chằm vào chính điện nơi Quý phi đang ở.

Cung nữ có dự cảm không lành, vẫy tay cho quan lo việc bếp núc lui xuống trước. Đợi đến khi trên hành lang chỉ còn lại hai người họ, Thái tử nói: "Ngươi là người của mẫu phi."

Cung nữ lập tức quỳ xuống, Phó Toại Chi lạnh lùng nhìn nàng: "Ngươi đem đầu đuôi ngọn ngành kể rõ ràng cho ta nghe."

Phó Toại Chi thức trắng đêm, trong đầu không ngừng vang vọng những lời cung nữ nói với hắn.

Quý phi bị cưỡng ép giữ lại trong cung, khi phát hiện mang thai, bà đã cùng Thiên tử mập mờ được hai tháng. Thái y bắt mạch chẩn đoán, đứa bé trong bụng cũng khoảng hai tháng tuổi.

Người phu quân ốm yếu sao có thể làm chuyện đó với Quý phi, bà chỉ cố ý nói đứa bé là của tiên phu.

Trong lúc vội vàng, sơ hở trăm bề, nếu thật sự là con của tiên phu, với tình cảm của bà và phu quân, tất nhiên sẽ nuôi dưỡng đứa bé khôn lớn, chứ không phải trong cơn đau đớn sau sinh lại muốn bóp c.h.ế.t đứa bé.

Loading...