Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 202
Cập nhật lúc: 2025-01-04 07:46:43
Lượt xem: 193
Đinh Dục hoàn hồn, chậm rãi gật đầu.
Nhung Nhung vui vẻ nói một tiếng "Dục ca ca tốt nhất", nàng rất tin tưởng Đinh Dục, hắn nói sẽ giúp nàng giữ bí mật, vậy thì nhất định sẽ giữ bí mật.
Hai năm trước, nàng nài nỉ Dục ca ca lén đưa nàng ra ngoài ngắm đèn lồng, tuy rằng chưa đi được bao xa đã bị Trương Thế Hành bắt về. Nàng sợ bị Phụ hoàng quở trách, trên đường khóc đến nhòe cả mặt, Dục ca ca ngoài miệng không nói gì, nhưng vừa về đến cung liền tìm đến Hoàng đế, nói là hắn tự ý đưa công chúa ra ngoài chơi.
Phó Toại Chi đương nhiên sẽ không bị chút mưu kế nhỏ này lừa gạt, trước giờ chỉ có Đinh Dục âm thầm bị Nhung Nhung bắt nạt, lần này phần lớn cũng là do Nhung Nhung sợ bị phạt, nên để Đinh Dục thay nàng gánh tội.
Cuối cùng hai người họ cùng nhau bị phạt chép sách, Phó Toại Chi còn đặc biệt cử cung nhân tâm phúc đến giám sát, không cho phép Nhung Nhung tìm Đinh Dục chép thay.
Tiểu công chúa nhắc đến Triệu Thái phó, khóe môi bất giác cong lên, lộ ra nụ cười ngượng ngùng.
Đinh Dục môi lưỡi khô khốc, như thể mất đi khả năng nói chuyện: "Thái phó, ngài ấy…"
"Nhưng Thái phó nói ngài ấy chỉ coi ta là học trò, nói đợi ta lớn rồi mới hiểu thế nào là thích." Nhung Nhung buồn bã cúi đầu, nghịch ngợm những món trang sức trên dải váy.
Sớm biết Triệu Thái phó sẽ trả lời như vậy, Đinh Dục một chút cũng không bất ngờ.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Triệu Thái phó đã ba mươi lăm tuổi, vẫn chưa thành thân, với thân phận và địa vị của ngài ấy, các đại thần muốn kết thân nhiều như châu chấu, nhưng đều không thành công.
Có rất nhiều lời đồn đại về Triệu Thái phó, nhưng sự thật trong đó ít người biết được. Ban đầu còn có rất nhiều suy đoán, cũng có một số tin đồn gần với sự thật được lan truyền, nhưng cuối cùng phần lớn đều bỗng nhiên lắng xuống, không còn nghe ai nhắc đến nữa.
Đinh Dục suy đoán hẳn là Bệ hạ đã ra lệnh dập tắt những tin đồn đó, tâm tư của Thiên tử xưa nay khó dò, duy chỉ có tình cảm dành cho Hoàng hậu là mọi người đều biết, đương nhiên sẽ không cho phép bất kỳ tin đồn bất lợi nào cho Hoàng hậu tồn tại.
Hắn không ngừng an ủi bản thân, Triệu Thái phó dung mạo thanh tú, thu hút Nhung Nhung cũng là chuyện bình thường, nàng chỉ là quen với việc học tập hằng ngày đều có Triệu Thái phó bầu bạn, hiệu ứng chim non quấy phá, nhầm lẫn tình cảm yêu mến với sự ngưỡng mộ dành cho phu tử mà thôi.
Nhung Nhung nằm sấp trên giường, kem tuyết đã tan hơn nửa, nàng cũng không có tâm trạng ăn, chống cằm tự lẩm bẩm: "Ngài ấy sẽ thích món quà gì nhỉ…"
Đinh Dục ở bên cạnh im lặng lau chùi thanh đao, thầm nghĩ hắn chưa từng thấy Triệu Thái phó nhận quà.
"Túi thơm thì sao? Hay là tặng cái dây tua rua, ta nhớ ngài ấy có một miếng ngọc bội, dây tua rua trên đó đã cũ rồi." Nhung Nhung thích thú nghĩ, nhưng vừa nghĩ đến việc thực hiện, lại ỉu xìu, "Nhưng ta không biết thêu thùa, cũng không biết thắt dây…"
Nàng được bồi dưỡng để trở thành Trữ quân, Trữ quân không cần học thêu thùa và thắt dây, thời gian rảnh rỗi của nàng chỉ dành cho việc gảy đàn và chơi cờ.
"Dục ca ca, nếu có cô nương tặng quà cho huynh, huynh hy vọng nhận được gì?" Nàng ném vấn đề cho Đinh Dục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-202.html.]
Động tác lau đao của Đinh Dục chậm lại, hắn chậm rãi nói: "Ta là kẻ thô lỗ, không thể so với Triệu thái phó..."
Hắn trả lời lảng tránh khiến Nhung Nhung rất không hài lòng, Đinh Dục đành đáp: "Mũ quan hoặc trâm cài."
"Tại sao?" Nhung Nhung sửng sốt, rõ ràng không ngờ tới đáp án lại là như vậy, "Ta còn tưởng là khăn tay hay túi thơm gì đó chứ."
"Lúc ta luyện võ đều lăn lộn trong bùn đất, những thứ đó sẽ bị làm bẩn, chẳng phải làm hỏng tâm ý của cô nương nhà người ta sao, bình thường cũng không thể đeo trên người. Mũ quan hoặc trâm cài, ít nhất lúc không đến chỗ sư phụ chịu đòn, có thể cài trên đầu." Đinh Dục thành thật nói.
Nhung Nhung vỗ tay: "Đúng rồi, vậy ta bảo người làm một cây trâm cài."
Thanh đao được lau đi lau lại, cho đến khi sáng bóng có thể phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên.
Đinh Dục im lặng nhìn mình trong đao, điều chỉnh biểu cảm, cố gắng khiến mình trông như bình thường.
…
Tiểu công chúa hành động rất nhanh, lập tức truyền gọi thợ thủ công, theo ý nàng vẽ ra bản vẽ, chọn chất liệu tốt nhất để chế tác.
Ngày nhận được trâm cài, vừa hay là ngày Triệu Như Chương đến dạy học cho Chiêu Ninh công chúa.
Khi Nhung Nhung bước vào thư phòng, Triệu Như Chương đang xem kỳ phổ.
Nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng của cô nương, y đoán Chiêu Ninh công chúa hôm nay tâm trạng rất tốt, ngẩng đầu lên liền bắt gặp đôi mắt nàng sáng rực như sao trời.
Đôi mắt của Chiêu Ninh công chúa rất giống với Hoàng hậu, dáng vẻ cong cong khi cười càng giống hệt nhau.
Triệu Như Chương ôn hòa vấn an, đang định cất kỳ phổ đi, bàn tay tiểu cô nương đã ấn lên trên.
"Tiên sinh, hôm nay đánh cờ với ta một ván đi." Nhung Nhung nói.
Triệu Như Chương vui vẻ đồng ý, bày lại bàn cờ.
Y không hỏi công chúa vì sao bỗng dưng nổi hứng muốn đánh cờ, chỉ cần là yêu cầu nàng đưa ra, Triệu thái phó rất ít khi từ chối.
Nhung Nhung đã lên kế hoạch rất tốt, bình thường Triệu thái phó đều nhường nàng, chỉ cần ván cờ đi quá nửa nàng làm nũng một chút, y phần lớn sẽ bất đắc dĩ cười một tiếng, nhường cho nàng ăn mấy quân cờ.