Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 200
Cập nhật lúc: 2025-01-04 07:46:39
Lượt xem: 260
Phó Toại Chi liên tục nhận lỗi, hứa sẽ để Phương Thụy tìm vài nữ quan san sẻ công việc hậu cung với nàng, lúc này Phó Tri Ngu mới thôi phồng má tức giận.
"Tứ ca muốn đưa tiểu Thế tử vào cung ở." Phó Tri Ngu nhớ tới việc này, hỏi xem Phó Toại Chi có biết không.
"Đa phần là đệ ấy và Tuyên Vương phi lại muốn ra ngoài du ngoạn, không muốn mang theo cái đuôi nhỏ ảnh hưởng đến hai người bọn họ." Phó Toại Chi nói.
Đây cũng không phải lần đầu tiên Tuyên Vương Thế tử bị phụ thân ném vào cung.
Lúc Phó Toại Chi còn chưa tìm được Phó Tri Ngu, hậu cung trống rỗng, hắn lại không có con nối dõi, trong triều trên dưới đều thúc giục hắn lập Hậu nạp phi, vì Thiên gia khai chi tán diệp.
Vài tháng trôi qua, nửa năm trôi qua, một năm trôi qua, Phó Toại Chi vẫn không hề lay động, các đại thần liền chuyển ánh mắt sang con cháu hoàng thất.
Những vị thân vương mang lòng khác đa phần đều đã bị xử lý khi Phó Toại Chi vừa kế vị, nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có Tuyên Vương Thế tử là thích hợp nhất.
Thiên tử và Tuyên Vương có mối quan hệ hữu hảo, Tuyên Vương phi tuy là người của Ngụy gia, nhưng từ nhỏ đã được nuôi dưỡng ở trong cung, cùng Tuyên Vương là thanh mai trúc mã, một lòng hướng về Thiên gia. Tiểu Thế tử thông minh lanh lợi, bồi dưỡng tốt, sau này cũng sẽ là một hạt giống tốt.
Các đại thần tính toán rành mạch, nhưng lại không hỏi qua ý kiến của Tuyên Vương.
Khi Tuyên Vương đưa Thế tử vào cung, mượn danh nghĩa là thúc đẩy tình cảm thúc cháu, các đại thần đều cho rằng hắn mang tâm tư tương tự, muốn Thế tử từ nhỏ đã trưởng thành trong cung, thân cận với Thiên tử nhiều hơn.
Thực tế là Phó Khải Chi muốn cùng Ngụy Hân ra ngoài du ngoạn, Ngụy Hân không nỡ xa con trai, Phó Khải Chi thề thốt đảm bảo sẽ giải quyết việc này, quay đầu liền dâng tấu muốn đưa con trai vào cung để nhờ nuôi dưỡng.
Phó Toại Chi lười so đo với hắn, dù sao cũng không phải hắn giúp Phó Khải Chi trông con, liền tùy tiện phê duyệt.
Có lần đầu tiên ắt sẽ có lần thứ hai, hiện giờ tiểu Thế tử đến trong cung tạm trú, chỉ cần Tuyên Vương lên tiếng chào hỏi là đưa người đến.
Phó Tri Ngu nghe xong, dở khóc dở cười, lại có chút hâm mộ cuộc sống tự do tự tại của phu thê Tuyên Vương.
Phó Toại Chi trong lòng gióng lên hồi chuông cảnh báo.
Phó Tri Ngu nhìn vẻ mặt căng thẳng của hắn, cong môi cười: "Ta chỉ tùy tiện nói vậy thôi, chàng sợ hãi cái gì, sợ ta lại bỏ trốn sao?"
Phó Toại Chi không tình nguyện gật đầu, Phó Tri Ngu nén cười, liên tục hôn lên mặt hắn mấy cái mới dỗ dành được.
Tuyên Vương Thế tử được dẫn đến yết kiến Hoàng hậu, quy củ hành lễ, không sai một bước.
Nhung Nhung ở bên cạnh tò mò nhìn chằm chằm hắn, tiểu Thế tử mắt nhìn thẳng, hành lễ với nàng xong liền không phân tâm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-200.html.]
Hắn có ngoại hình rất giống phu thê Tuyên Vương, có lẽ là do phụ mẫu không đáng tin, nên hắn từ nhỏ đã tỏ ra rất trầm ổn.
"Tiểu Thế tử tạm thời ở trong cung, Nhung Nhung cũng có thêm bạn chơi." Phó Tri Ngu nhỏ giọng hỏi ý kiến.
Phó Toại Chi gật đầu đồng ý.
So với Tuyên Vương Thế tử trầm tĩnh tự chủ, Nhung Nhung hoạt bát hơn rất nhiều, ở trong cung hiếm khi tìm được một đứa trẻ trạc tuổi, Nhung Nhung tỏ ra nhiệt tình một cách khác thường, khiến tiểu Thế tử có chút không chống đỡ nổi.
Phó Tri Ngu khẽ thở dài, thầm nghĩ Nhung Nhung như vậy có thể đảm đương được trọng trách triều chính không.
Nhắc đến phụ mẫu đang đi xa, tiểu Thế tử thản nhiên chấp nhận sự thật, còn lấy vài món quà phụ mẫu mang về tặng cho Nhung Nhung.
Dù không nói ra miệng, Phó Toại Chi vẫn bắt được tia hâm mộ thoáng qua trên mặt Phó Tri Ngu.
Mượn tay áo rộng thùng thình che giấu, Phó Toại Chi nắm lấy tay nàng, ghé sát tai, dùng âm lượng chỉ hai người nghe thấy thì thầm: "Đợi Nhung Nhung lớn rồi, chúng ta cũng có thể ra ngoài chơi."
Giữa thanh thiên bạch nhật hắn không hề che giấu, Phó Tri Ngu vành tai nóng bừng: "Chuyện đó còn lâu lắm, làm gì có ai mới bé tí đã lo lắng chuyện của mười mấy năm sau."
Dưới sự tiếp đón nhiệt tình của Nhung Nhung, tiểu Thế tử cũng không giữ được vẻ điềm tĩnh, dần dần bộc lộ tâm tính trẻ con.
Đầu ngón tay bị người ta nhéo nhéo, Phó Toại Chi cúi đầu, bắt gặp ánh mắt ngập ý cười của Phó Tri Ngu.
"Nàng đang nghĩ gì vậy?" Phó Tri Ngu cười tươi như hoa.
"Không có gì." Phó Toại Chi cũng có lúc ngượng ngùng không dám nói ra miệng.
Hắn đang nghĩ, bọn họ còn có rất nhiều cái mười năm, và còn có rất lâu về sau.
Ngoại truyện Nhung Nhung
Nhung Nhung không có ấn tượng sâu sắc về những chuyện trước năm ba tuổi, nàng chỉ nhớ rằng trước đây mình và mẫu thân sống ở một thị trấn.
Điều duy nhất nàng nhớ rất rõ là, nàng đã từng thầm ước, hy vọng vị thúc thúc đối xử rất tốt với nàng ở nhà bên cạnh có thể làm phụ thân mình. Có lẽ ông trời đã nghe thấy nguyện vọng của nàng, một ngày nọ nguyện vọng đã thành hiện thực.
Mặc dù trải qua rất nhiều trắc trở, nhưng ít nhất kết quả cũng như nàng mong muốn.
Sau khi được đón về trong cung, nàng có một cái tên mới, Phó Tuần.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Cái tên này hầu như không được ai nhắc đến, riêng tư thì Phụ hoàng và Mẫu hậu đều thích gọi nàng là "Nhung Nhung", người ngoài gọi nàng bằng phong hào "Chiêu Ninh".