Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 20
Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:04:53
Lượt xem: 1,284
Đi xa rồi, Phó Khải Chi mới hỏi lại nội thị về tình trạng hiện tại của Ngụy Kha.
"Tin tức từ Thái y lệnh, chắc chắn không sai, nói là dù chân có khỏi thì sau này đi lại cũng phải hơi khập khiễng, hơn nữa chỗ đó của Ngụy công tử bị thương, e là nửa đời sau không thể có con nối dõi..."
Phó Khải Chi suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi hắn: "Vậy ngươi có nhìn thấy Trường Bình Quận chúa không?"
Nội thị ngạc nhiên vì sao Tứ điện hạ lại đột nhiên hỏi đến Trường Bình Quận chúa, chợt nghĩ có lẽ vì quận chúa cũng là người nhà họ Ngụy, liền lắc đầu phủ nhận.
...
Ngày hôm sau, chuyện nhà họ Ngụy gây chấn động triều đình.
Tuy Ngụy Kha chỉ là cháu trai của nhà họ Ngụy, nhưng toàn bộ nhà họ Ngụy đều bị liên lụy.
Mũ miện che khuất gương mặt Phó Toại Chi, nhưng Ngụy Thượng thư vẫn cảm nhận được ánh mắt Hoàng đế lướt qua trên mặt mình, cổ họng như bị lưỡi d.a.o lạnh lẽo kề vào, mồ hôi lạnh thấm ướt lớp áo trong.
Thái hậu chỉ nói phải nghĩ cách giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn trong cung, không ngờ lại dùng thủ đoạn táo bạo như vậy.
Khi tin tức truyền đến tai ông ta, ông ta choáng váng, suýt nữa cũng ngã quỵ.
Phó Toại Chi không nói gì, chỉ mân mê chiếc hộp gấm trong tay, thản nhiên nhìn các đại thần bên dưới tranh cãi kịch liệt về chuyện này.
Bây giờ triều đình không còn là nơi các sĩ tộc thao túng nữa, người do Phó Toại Chi cài vào chỉ cần khích bác nhẹ một chút, là có thể khơi dậy mâu thuẫn giữa bọn họ.
Ngụy Thượng thư thấp thỏm đoán ý Hoàng đế, cuối cùng nhận ra thủ đoạn của tân đế khác xa với tiên đế, đành phải nhẫn nhịn dẫn theo đám con cháu cởi mũ tạ tội, nhận lỗi dạy dỗ con cháu không nghiêm, xin từ quan để chuộc tội.
"Tuy Ngụy Kha không phải con ruột của khanh, nhưng cháu trai trong tộc gây ra chuyện xấu hổ như vậy, cũng coi như là gia phong không tốt, đúng là khanh dạy dỗ không nghiêm. Trẫm chấp thuận."
Phó Toại Chi nhẹ nhàng nói một câu, Ngụy Diễm sững sờ.
Xin từ quan coi như là một loại uy hiếp, trước đây cùng lắm là Hoàng đế nổi giận, phạt bổng lộc, cho về nhà tự kiểm điểm một thời gian, đợi nguôi giận rồi tự nhiên sẽ được quay lại nhậm chức.
Nhưng Phó Toại Chi không mắc bẫy này, trực tiếp đồng ý với thỉnh cầu của ông ta.
Đám con cháu nhà họ Ngụy nhìn nhau, không hiểu sao mình lại bị cách chức.
Trong khoảnh khắc, các triều thần im lặng, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Ngụy Diễm, như gai nhọn đ.â.m vào lưng, khiến ông ta xấu hổ.
Ngụy Diễm nhịn nhục, ông ta còn có con gái làm Thái hậu, hiện tại nhẫn nhịn một thời gian, tương lai chưa chắc không thể trở mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-20.html.]
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Lúc ông ta đi ngang qua, Thẩm Di cúi đầu, giả vờ không nhận ra ánh mắt oán hận của Ngụy Diễm, cung kính hành lễ.
Phó Khải Chi nhịn đến khi hạ triều mới vội vàng đuổi theo.
Phó Toại Chi dường như đã đoán trước được hắn sẽ đến, kiệu đi không nhanh, khi Phó Khải Chi gọi hắn mới vừa dừng lại.
"Nếu đệ muốn cầu xin cho Ngụy gia, thì không cần đâu."
Giọng Phó Toại Chi lạnh nhạt, "Nếu là vì người trong lòng của đệ, nể mặt đệ, hơn nữa Ngụy Kha và nàng ta không phải cùng một chi, không tước bỏ phong hiệu đã là khoan dung lắm rồi."
Phó Khải Chi bị nói trúng tim đen, mặt đỏ bừng: "Đa tạ... đa tạ Hoàng huynh."
Hắn chú ý đến chiếc hộp gấm trong tay Phó Toại Chi, từ lúc lâm triều đã luôn cầm trong tay, chỉ là lúc đó đứng xa không nhìn rõ, bây giờ Phó Khải Chi nhìn thấy rõ ràng, hoa văn trên hộp gấm là chim muông hoa lá, đều là đồ trang trí mà nữ tử thường dùng.
Lần đầu tiên thấy hoàng huynh coi trọng đồ của nữ tử như vậy, chẳng lẽ sắp tới sẽ nghênh đón chủ nhân của Trung cung rồi sao?
Phó Khải Chi chỉ dám nghĩ thầm trong bụng, không dám hỏi thẳng.
Trên đường đi hắn đã chuẩn bị sẵn lý do, định hỏi xem người ngăn cản Ngụy Kha hôm qua, và người truyền chuyện xấu của nhà họ Ngụy ra ngoài có phải là Hoàng thượng hay không.
Nhưng khi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm như đầm nước lạnh kia, những lời đã nghĩ kỹ trong bụng Phó Khải Chi đột nhiên không nói nên lời.
Người thứ tư có thể biến mất khỏi miệng nội thị, ngoài Phó Toại Chi ra, không còn ai khác có thể làm được.
Thấy Phó Khải Chi không còn gì để nói, Phó Toại Chi cũng lười hỏi thêm.
Phó Khải Chi đứng tại chỗ, bắt đầu suy nghĩ kỹ gần đây có nghe nói hoàng huynh có ý với nữ tử nào hay không, nghĩ mãi cũng không tìm ra được người. Mãi đến khi nội thị lên tiếng hỏi, hắn mới hoàn hồn, đi về chỗ ở của mình.
Kiệu không đi thẳng về Văn Hoa điện, mà rẽ ngoặt, đi về phía tẩm điện của Thái hậu.
Thái hậu bị kinh hãi ngất xỉu, cộng thêm tình trạng thê thảm của Ngụy Kha thực sự đã dọa sợ các cung nhân, chỗ nào Phó Toại Chi đi qua, cung nhân đều run rẩy hành lễ, ngay cả thở cũng cố gắng nhẹ nhàng hết mức.
Trong điện đốt trầm hương, xen lẫn trong mùi hương nồng nặc, có thể ngửi thấy thoang thoảng mùi thuốc đắng.
"Bề ngoài thì thành tâm hướng Phật, nhưng những chuyện Thái hậu làm lại trái ngược với ý của Phật tổ." Giọng Phó Toại Chi mang theo sự chế giễu.
Thái hậu vừa tỉnh lại không lâu, vừa nghe nữ tỳ kể chuyện của Ngụy Kha, đang tức giận.
Phó Toại Chi gật đầu ra hiệu, Phương Thụy đưa tấu chương ghi chép chuyện triều đình cho nữ tỳ, rồi nữ tỳ đưa cho Thái hậu.