Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-01-04 07:46:36
Lượt xem: 229
Nàng có linh cảm, tiểu thư Thẩm gia chính là công chúa.
Đại lễ phải bắt đầu vào lúc bình minh, đêm nay Phó Tri Ngu chỉ có thể ngồi chờ thời gian trôi qua.
Sự xuất hiện của Hà Nguyệt khiến nàng có việc khác để làm.
Chủ tớ hai người một câu lại một câu, về sau giọng nói của Phó Tri Ngu ngày càng nhỏ, dựa vào vai Hà Nguyệt ngủ thiếp đi.
…
Mặc dù sáng sớm phải xuất phát, nhưng phần lớn thời gian Phó Tri Ngu chỉ cần ngồi hoặc đứng, cuối cùng được nữ quan đỡ về điện nghỉ ngơi.
Vừa vào trong điện, xung quanh không có người ngoài, Phó Tri Ngu lập tức bảo Hà Nguyệt tháo mũ miện xuống cho mình.
Hà Nguyệt múc nước ấm giúp nàng tẩy trang, hỏi nàng có muốn đợi bệ hạ về không.
Phó Tri Ngu ngẩn ra, ý thức được nàng đang nói gì, đỏ mặt từ chối.
Bể tắm trong điện Thái Cực đã được tu sửa lại, Phó Tri Ngu tựa vào thành bể, Hà Nguyệt nhẹ nhàng xoa bóp thân thể đau nhức cho nàng.
Phó Toại Chi không biết khi nào mới về, chẳng lẽ thật sự để nàng đội mũ miện nặng như vậy chờ hắn sao?
Phó Tri Ngu nằm đó, sự khó chịu trên người dần dần thuyên giảm theo động tác xoa bóp của Hà Nguyệt, thoải mái nhắm mắt lại.
Động tác của Hà Nguyệt dừng lại một lúc, sau đó lực đạo có hơi mạnh hơn, lại không được thuần thục.
Phó Tri Ngu nghi hoặc ngẩng đầu, người phía sau không biết từ lúc nào đã đổi thành Phó Toại Chi, Hà Nguyệt đã biến mất không thấy tăm hơi.
"Ở lâu trong này sẽ bị lạnh." Phó Toại Chi nhắc nhở nàng.
Mái tóc ướt sũng trượt qua lòng bàn tay hắn, Phó Tri Ngu ngồi sang một bên, để mặc hắn lau khô tóc cho mình.
Trước kia hắn thường làm động tác này, bây giờ lại có thêm vài phần ý vị khác biệt.
"Chẳng phải đã nói cắt giảm cho đơn giản rồi sao, sao vẫn mệt mỏi như vậy." Phó Tri Ngu làm nũng tựa vào người hắn, làn da trắng nõn ửng hồng vì hơi nóng, thân thể mềm mại chỉ cách một lớp áo ngủ mỏng.
Phó Toại Chi cúi đầu hôn nàng, Phó Tri Ngu ngẩng mặt lên, hai má đỏ bừng vì xấu hổ.
Phó Toại Chi dịu dàng dỗ dành nàng, ôm nàng đến giường trong tẩm điện, mới quay lại bể tắm rửa.
Chìm vào trong tấm chăn mềm mại, cơn buồn ngủ của Phó Tri Ngu lập tức ập đến.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Đợi Phó Toại Chi tắm rửa xong, nàng đã ngủ say.
Phó Toại Chi khẽ mỉm cười, ôm tiểu cô nương đang say ngủ vào lòng.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-198.html.]
Sáng hôm sau, Phương Thụy thò đầu vào trong điện nhìn quanh.
Giờ này mọi khi, bệ hạ không cần người gọi cũng sẽ dậy, hôm nay bên trong lại không có chút động tĩnh nào.
Phó Toại Chi đúng giờ mở mắt, ánh mắt lưu luyến ngắm nhìn dung nhan say ngủ của tiểu cô nương trong lòng.
Sau đại hôn, nàng chính thức trở thành thê tử danh chính ngôn thuận của hắn.
Phó Toại Chi cẩn thận đứng dậy, tìm ra một cây kéo, cắt một lọn tóc nhỏ của hai người buộc lại bằng dây đỏ, cất vào trong hộp.
Đợi Phó Tri Ngu tỉnh dậy đã gần trưa, trời đã sáng rõ, nàng vội vàng ngồi dậy, cuống quýt gọi người vào rửa mặt chải đầu.
"Không nghỉ ngơi thêm lát nữa sao?" Phó Toại Chi hỏi nàng.
Phó Tri Ngu ngơ ngác nhìn sang, Phó Toại Chi đang mặc thường phục, ngồi trước bàn xử lý chính vụ. Dù sau đại hôn thiên tử có mấy ngày nghỉ, Phó Toại Chi cũng chỉ miễn thượng triều và nghị sự, tấu chương cần phê duyệt không thiếu một quyển.
"Không cần bái kiến Thái hậu, cũng không cần ứng phó phi tần thỉnh an." Phó Toại Chi ôn hòa nói, "Bây giờ nàng là Hoàng hậu, mọi quy củ đều do nàng định đoạt."
Phó Tri Ngu dần dần hoàn hồn, nàng vẫn chưa quen với sự thay đổi thân phận, còn phải quen với việc cung tỳ đổi cách xưng hô từ "điện hạ" sang "nương nương".
Nàng trang điểm xong, nữ quan dẫn Nhung Nhung đến gặp nàng.
Nhung Nhung mặc cung trang, tóc cũng được cung nữ chải chuốt gọn gàng. Lúc ở Thẩm phủ, đã có nữ quan đến dạy Nhung Nhung lễ nghi, con bé học rất nhanh, ngoan ngoãn nắm tay nữ quan, vừa nhìn thấy Phó Tri Ngu liền hiện nguyên hình, nhào thẳng vào lòng nàng.
Cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo sau lưng, Nhung Nhung mới chú ý đến người bị mình bỏ quên.
Phó Toại Chi ra hiệu cho nữ quan lui xuống.
Về đến trong cung, hắn lại trở lại làm hoàng đế, có chút khác biệt so với lúc ở Nhạc Châu.
Trong mắt Nhung Nhung, thúc thúc ôn hòa dễ gần đột nhiên biến thành hoàng đế uy nghiêm lạnh lùng, nhất thời không dám đến gần hắn.
"Sau này đều không thể ngủ cùng mẫu thân sao?" Nhung Nhung đáng thương hỏi.
Phó Tri Ngu mềm lòng, vừa định đồng ý, Phó Toại Chi đã lên tiếng trước: "Không thể, sớm muộn cũng phải quen, lớn như vậy rồi mà còn không thể ngủ một mình, nói ra sẽ bị người ta chê cười."
Nhung Nhung bĩu môi tỏ vẻ bất mãn.
Phó Tri Ngu trừng mắt nhìn hắn, cúi đầu an ủi con bé: "Nhung Nhung thử trước có được không."
Nhung Nhung mơ hồ gật đầu đồng ý, lại bị Hà Nguyệt dỗ dành đi xem con thỏ mà Phó Tri Ngu nuôi trước kia, nhất thời quên hết phiền não tối qua.
Tối hôm đó, Phó Toại Chi gấp lại tấu chương cuối cùng, lòng nóng như lửa đốt muốn về tẩm điện.
Vừa vào cửa, Phó Toại Chi ngây người.
Nhung Nhung nằm trên giường của hai người, thấy hắn đến, chớp chớp đôi mắt to ngây thơ: "Buổi tối con ngủ không ngon, muốn ngủ cùng mẫu thân."
Con bé đã chiếm chỗ bên cạnh Phó Tri Ngu, Phó Toại Chi còn có thể nói gì, chỉ đành thở dài.