Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:04:51
Lượt xem: 1,183
Trên đường về tẩm điện, bà ta vẫn còn nghĩ đến chuyện xảy ra trong bữa tiệc, Ngụy Kha không những không thành công, đám nữ tử nhà họ Ngụy kia cũng đều là đồ vô dụng, lượn lờ trước mặt Hoàng thượng lâu như vậy, chẳng ai lọt vào mắt hắn.
Hiện giờ hậu cung trống rỗng, bà ta hối hận lúc trước đáng lẽ nên cứng rắn hơn, trực tiếp ép tiên đế ban hôn cho Thái tử. Bây giờ Phó Toại Chi đã đăng cơ, bà ta lui về ở trong cấm cung, không thể dùng thân phận Thái hậu để áp chế hắn nữa.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Đi đến cửa tẩm điện, cung nhân cầm đèn không biết đã đi đâu, chỉ còn vài chiếc đèn lồng treo dưới mái hiên, ánh sáng lờ mờ.
"Sao vậy, ngay cả tiền mua dầu đèn cũng không có sao?" Thái hậu nổi trận lôi đình, "Lũ ngu xuẩn!"
"Thái hậu bớt giận." Nữ tỳ vừa nói, vừa bước vào trong thắp đèn trước.
Thái hậu day day mi tâm, cảm thấy mệt mỏi ập đến.
Trong điện xuất hiện ánh nến, Thái hậu vừa định bước vào, liền nghe thấy tiếng nữ tỳ hét lên thất thanh bên trong - Ngụy Kha mà mọi người tìm kiếm không thấy, bị trói tay, đánh gãy hai chân vứt trong tẩm điện.
Vết m.á.u loang lổ kéo dài từ cửa đến chỗ Ngụy Kha nằm, nhuộm đỏ tấm thảm gấm thượng hạng.
Nữ tỳ sợ hãi ngã ngồi trên đất, toàn thân run rẩy.
Thái hậu nhìn rõ cảnh tượng trong điện, mặt mày tái mét, m.á.u dồn lên đầu, chỉ tay vào Ngụy Kha nói không ra lời, loạng choạng ngất xỉu.
"Thái hậu ngất rồi!"
"Mau đi mời Thái y!"
Trong điện hỗn loạn, mùi m.á.u tanh nồng nặc khắp nơi.
Các vị Thái y vội vàng chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng trong điện, không khỏi hít sâu một hơi.
Thái hậu chỉ là bị kinh hãi nên mới ngất đi, không có gì đáng ngại, nhưng Ngụy Kha thì không may mắn như vậy.
Khi được phát hiện, hắn ta đã hôn mê bất tỉnh, m.á.u chảy lênh láng dưới thân. Các Thái y cẩn thận gỡ bỏ lớp vải dính chặt vào người vì m.á.u khô, nhìn thấy vết thương của Ngụy Kha, tất cả đều quay mặt đi.
Các nữ tử nhà họ Ngụy bị chặn ở bên ngoài túm lấy một tiểu thái giám đi thay nước, lo lắng hỏi: "Thái hậu thế nào rồi? Huynh trưởng thế nào rồi?"
Họ nhìn thấy chậu nước bẩn đầy máu, vội vàng rụt tay lại.
Tiểu thái giám cúi đầu đi xuyên qua đám người, không nói một lời.
Đúng lúc các nữ tử đang xì xào bàn tán, nữ tỳ bên cạnh Thái hậu bỗng nhiên xuất hiện, vẻ mặt nghiêm nghị, trừng mắt nhìn họ: "Chuyện hôm nay không được tiết lộ một lời nào ra ngoài!"
...
Hà Nguyệt mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-19.html.]
Chuyện xảy ra trước khi hôn mê hiện lên rõ ràng trong đầu, nàng ấy hoảng sợ ngồi bật dậy, nhưng lại bị một đôi tay ấn trở lại giường.
"Công chúa..." Nàng ấy hoảng loạn nắm lấy tay Phó Tri Ngu, cẩn thận quan sát một lượt, may mà công chúa ăn mặc chỉnh tề, tóc tai cũng được chải gọn gàng, làn da lộ ra không có dấu vết bị thương nào.
"Là nô tỳ thất trách, công chúa muốn phạt thế nào nô tỳ cũng nhận." Hà Nguyệt nói, "Để công chúa gặp nguy hiểm, nô tỳ vạn lần đáng chết..."
Phó Tri Ngu ngược lại an ủi nàng ta: "Ta không sao."
Thái y lệnh thường không khám bệnh cho cung nhân, nhưng Hà Nguyệt là do người của Hoàng đế đưa đến, bọn họ tuy nghi hoặc nhưng cũng không dám trái ý Hoàng đế, khám xong thấy không tổn hại đến thân thể, chỉ cần chờ nàng ấy tỉnh lại là được.
Phó Khải Chi không tham dự bữa tiệc, tan làm về cung nghe nội thị trong cung mình kể chuyện này, lập tức đến tìm Phó Tri Ngu, xác nhận từ đầu đến chân nàng không có chuyện gì mới yên tâm.
Hà Nguyệt run rẩy kể lại mọi chuyện, nghe đến đoạn nàng ấy bị bịt miệng bằng thuốc mê, sắc mặt Phó Khải Chi trở nên vô cùng khó coi.
Nếu Ngụy Kha muốn làm gì Phó Tri Ngu, với sự chênh lệch về sức lực giữa hai người, Phó Tri Ngu gần như không có khả năng phản kháng, đến lúc đó chỉ có thể cam chịu bị ban hôn cho Ngụy Kha.
Nghe vậy, Phó Tri Ngu cũng tái mặt sợ hãi.
"Sau đó thì sao?" Phó Khải Chi hỏi, "Ngụy Kha không thành công, chắc chắn có người khác ra tay rồi."
Nhưng hắn lại không nghe thấy nội thị nhắc đến sự tồn tại của người thứ tư.
Phó Tri Ngu lại do dự.
Nghe ý của Phó Toại Chi là không muốn để người khác biết hắn đã đến, ngay cả thời gian quay lại của hai người cũng phải lệch nhau.
"Ta không biết..." Giọng Phó Tri Ngu nhỏ như muỗi kêu.
Nàng không muốn nói, Phó Khải Chi cũng không ép hỏi.
Phó Tri Ngu ôm gối ngồi một bên, mắt đỏ hoe, vẻ mặt buồn bã.
Phó Khải Chi phái người đi dò la tin tức về báo, nói bên Thái hậu đang rối loạn, Thái hậu tức giận đến mức ngất xỉu.
Nhắc đến tình trạng thê thảm của Ngụy Kha, nội thị e ngại có công chúa ở đây, chỉ nói Ngụy Kha bị đánh một trận, bị thương không nhẹ, không nói thẳng trước mặt Phó Tri Ngu là hắn bị thương ở đâu.
Phó Tri Ngu biết là do Phó Toại Chi sai người làm.
Ngoài Hoàng đế ra, còn ai có thể tùy tiện ra tay với người trong cung của Thái hậu.
Nội thị ghé vào tai Phó Khải Chi nói nhỏ vài câu, sắc mặt Phó Khải Chi thay đổi liên tục, khóe môi không khỏi nhếch lên, rồi lại cố gắng kìm nén: "Đúng là báo ứng."
Phó Tri Ngu ngẩng lên, hắn lại nhận ra không nên nói bậy, ho khan vài tiếng: "Muội yên tâm, chuyện này ca ca nhất định sẽ giúp muội truy cứu đến cùng, dù nhà họ Ngụy là nhà mẹ đẻ của Thái hậu, cũng không thể một tay che trời được."
Đêm càng lúc càng khuya, Phó Khải Chi không tiện ở lâu, dặn dò thêm vài câu rồi rời đi.