Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-01-02 06:50:41
Lượt xem: 187
Cho dù bây giờ không còn là nam nhân, lòng háo sắc cũng không thay đổi. Ngụy Kha không nhịn được liếc nhìn thêm mấy cái, khiến Thư Ngũ Nương lạnh sống lưng.
Hắn nhìn nàng ta không chớp mắt, Thư Ngũ Nương sợ hãi run rẩy.
Ánh mắt Ngụy Kha hơi liếc xuống, liền chú ý tới bộ váy áo Thư Ngũ Nương chưa thay, dính đầy bụi đất, lúc này mới ghét bỏ thu hồi ánh mắt.
Trong lúc chờ Thiệu Văn trở lại, Thư Ngũ Nương ngồi đứng không yên, hận không thể chui xuống đất để hắn không chú ý tới mình.
Thiệu Văn vào cửa, nhìn rõ người trong phòng, bước chân dừng lại, ngữ khí bất mãn nói: "Sao ngươi lại tới đây?"
"Ta không thể tới sao?" Ngụy Kha hỏi ngược lại, "Ta không tới cũng không biết, ngươi còn giấu một tiểu nương tử trong phòng."
Nghe vậy, Thiệu Văn nhìn về phía Thư Ngũ Nương, đánh giá vài lần.
Xem ra không chịu khổ sở gì.
Trước đây hắn nhận được tin tức, nói Thư gia đã cho rằng Thư Ngũ Nương c.h.ế.t rồi, không cần tìm nữa.
Mang theo Thư Ngũ Nương chính là vì để Thư gia có tiếng nói trong triều, hiện tại Thư Ngũ Nương đối với Thiệu Văn mà nói, chỉ là một công cụ có thể làm mồi nhử.
Phó Toại Chi thả nàng trở về, phần lớn cũng sẽ phái người theo dõi, với đầu óc của Thư Ngũ Nương chắc chắn không ý thức được.
Rốt cuộc là rời xa cấm nội, không có cơ hội tiếp xúc gần gũi với thiên tử, cũng không thể ngờ được tính tình thiên tử thay đổi. Đổi lại là trước kia, Thư Ngũ Nương không thể sống sót trở về, hiện tại vì lấy lòng nữ nhân, thế mà có thể nhẫn nhịn đến vậy.
Ngụy Kha đợi không kiên nhẫn, gõ gõ lên bàn.
Thiệu Văn lạnh nhạt liếc hắn một cái: "Ngươi không muốn lưỡi của mình nữa à?"
Ngụy Kha nghẹn lời, ý thức được nơi này coi như là địa bàn của Thiệu Văn, hắn quả thật đường đột tới cửa.
"Thôi được rồi, coi như ta không chào hỏi." Hắn xua tay, "Ta chỉ là tới nói với ngươi một tiếng, nhân thủ bên phía Ngụy gia đã chuẩn bị không sai biệt lắm."
Thiệu Văn vẫn hờ hững đáp một tiếng.
Trái ngược với ngữ khí bình thản của hắn, là ngũ quan hơi vặn vẹo trên mặt, khiến Thư Ngũ Nương nhìn mà kinh hãi.
Ngụy Kha vừa đi, Thư Ngũ Nương không hề thả lỏng.
Nàng và Thiệu Văn ở chung lâu như vậy, tự nhiên biết biến hóa trên nét mặt của Thiệu Văn có ý nghĩa gì. Hôm nay lúc hắn trở về sắc mặt không vui, chắc hẳn kế hoạch gặp trở ngại, không thuận lợi.
Thư Ngũ Nương đang muốn tìm cơ hội lặng lẽ chuồn đi, vừa xoay người liền nghe thấy sau lưng truyền đến một câu "Đứng lại".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-174.html.]
Thiệu Văn sắc mặt âm u, trên dưới đánh giá nàng vài lần, âm dương quái khí nói: "Ngươi ở chỗ hắn sống cũng không tệ nhỉ?"
Thư Ngũ Nương vội vàng biện giải: "Không phải như vậy…"
"Ngươi đừng nói nữa, ta biết." Thiệu Văn liếc mắt, "Hắn muốn g.i.ế.c ngươi, nhưng ngại không muốn ăn nói với hàng giả kia, nên mới không động tới ngươi."
"Sao ngươi biết?" Thư Ngũ Nương nhẹ nhàng hít một hơi, "Ngươi ở chỗ Bệ hạ... cài người?"
Thiệu Văn vốn tướng mạo âm nhu, hơn nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối, giống hệt con rắn độc phun lưỡi, khiến Thư Ngũ Nương lạnh cả sống lưng.
"Hắn cho người theo dõi ta, ta chẳng lẽ phải ngồi chờ chết? Không phản công, làm sao để hắn biết, thiên hạ này không phải việc gì cũng thuận theo ý hắn."
Thư Ngũ Nương hiểu biết về Thiệu Văn không nhiều, không biết hận ý đối với thiên tử từ đâu mà ra. Nàng ta chỉ biết Thiệu Văn là hoạn quan hầu hạ bên cạnh thái hậu, dường như được trọng dụng, lại không biết rốt cuộc có bao nhiêu liên quan với Ngụy gia.
Nàng hiện tại giống như ở trong vòng xoáy, chỉ có thể thuận theo dòng nước xiết mà xuống, không tìm được cách thoát khỏi hiện trạng.
Nhắc tới việc này, Thiệu Văn dường như nhớ tới chuyện vui vẻ gì đó, thế mà lại thả lỏng ngữ khí, hỏi ngược lại Thư Ngũ Nương: "Đây là lần đầu tiên ngươi gặp Ngụy Kha đúng không?"
Thư Ngũ Nương gật đầu.
"Ngươi cảm thấy hắn thế nào?"
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Thư Ngũ Nương bị hỏi bất ngờ, không dám trả lời.
Thiệu Văn cũng không ép hỏi, đại khái là nhìn ra bộ dạng nàng muốn nói lại thôi, tự mình nói tiếp: "Năm đó hắn đối với cung nhân không tốt, cậy mình cùng thái hậu nương nương có xuất thân một nhà, đặc biệt thích nhục mạ hoạn quan. Mà bây giờ, hắn cùng những hoạn quan như ta có gì khác biệt?"
Sắc mặt Thư Ngũ Nương trắng bệch, nàng nghe hiểu ý ngoài lời của Thiệu Văn.
Trước khi nàng vào cấm nội tuyển tú, đã được người nhà nhắc nhở, cho dù chỉ là cung nhân trong cấm cung, cũng không được chuyên quyền, ngang ngược trước mặt họ, bị bọn họ ghi hận cũng không có kết quả tốt đẹp gì.
Xem ra, Thiệu Văn là từng chịu uất ức từ Ngụy Kha.
Hắn là người được thái hậu tin dùng, biết chừng mực, ngoài mặt sẽ không đối với Ngụy Kha có gì bất mãn, nhưng trong lòng nhất định âm thầm ghi hận, đặc biệt là bị người dùng khiếm khuyết thân thể để cười nhạo, với tính cách của Thiệu Văn nhất định sẽ trả thù.
Điều khiến nàng bất ngờ là, Ngụy Kha thế mà cũng... Chả trách nàng nhìn tướng mạo của Ngụy Kha có chút kỳ quái.
"Hắn to gan thật, mơ tưởng công chúa thì thôi, còn ý đồ nhúng chàm."
Thư Ngũ Nương phản ứng lại, thì ra chuyện thái hậu lúc nằm bệnh trong miệng không ngừng lẩm bẩm, chính là chuyện này.
Thiệu Văn nói không ít, đứt quãng, cũng đủ để Thư Ngũ Nương chắp vá thành chuyện hoàn chỉnh.