Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:04:44
Lượt xem: 1,302

Các đại thần câm nín, Phó Toại Chi ôn tồn nói: "Trẫm biết gần đây các khanh bận rộn, ngày mai tang kỳ kết thúc, trẫm cho phép các khanh về nhà nghỉ ngơi ba ngày, dưỡng thần cho tốt rồi tiếp tục cống hiến cho Đại Tề."

Sắc mặt Tào Quốc Công trở nên khó coi.

Bề ngoài là quan tâm đến việc bọn họ làm việc liên tục trong một tháng qua, đặc biệt cho ba ngày nghỉ ngơi, nhưng ai lại không biết hoàng đế đã lựa chọn danh sách, chuẩn bị đợi tang kỳ qua liền phái người đến tuyên chỉ cho các Tiến sĩ.

Ba ngày này bọn họ ở nhà nghỉ ngơi, không thể nhúng tay vào triều chính, đợi quay lại triều kiến, e rằng quan phục mũ mão đều được gửi đến tận cửa rồi.

Đợi mọi người lui ra ngoài, Phó Toại Chi lấy cuốn sổ viết đầy chữ nhỏ kia ra.

Trên đó không giống như Tào Quốc Công đoán là viết các loại tình báo mật, mà là liệt kê những người Phó Tri Ngu tiếp xúc hàng ngày và nội dung cuộc trò chuyện của nàng với bọn họ, chi tiết đến mức cùng cung nữ chọn trâm cài, hay là buổi trưa đã dùng món điểm tâm gì, thậm chí vì muốn ăn thêm mấy miếng chè trôi nước ướp lạnh mà làm nũng với cung nữ cũng được ghi chép lại.

Phó Toại Chi đọc từng chữ một, dừng lại ở dòng hôm qua mời thái y đến Đông cung.

Tiểu thái giám đem sổ đến được gọi vào điện, run lẩy bẩy, đầu cũng không dám ngẩng lên.

"Là Hạ Nguyệt cô cô tự mình đến mời thái y, công chúa nói không muốn nhiều người nhìn thấy, đuổi hết nô tỳ ra ngoài." Tiểu thái giám vắt óc nhớ lại cảnh tượng lúc đó, "Nô tài đợi ở bên ngoài, chỉ nghe loáng thoáng nói không có gì đáng ngại, nhưng công chúa hình như không vui lắm, thuốc đưa vào sau đó đều là Hạ Nguyệt cô cô dỗ dành mới uống."

Đợi lâu như vậy, hoàng đế cũng không nói gì, tiểu thái giám toát mồ hôi lạnh.

"Trẫm biết rồi, ngươi lui xuống đi."

Nghe thấy lời phân phó của hoàng đế, tiểu thái giám như được ân xá.

Thời tiết nóng bức, cửa sổ mở hé, Phó Tri Ngu nghe thấy tiểu cung nữ dưới hiên thì thầm - tiên đế sẽ được hợp táng với sinh mẫu của tân đế.

Phó Tri Ngu nghe thấy cũng có chút kinh ngạc. Tiên đế đáng lẽ phải hợp táng với chính thất của mình, tức là Thái hậu hiện nay mới phù hợp với lễ chế. Thái hậu có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa, bà ta hoàn toàn có thể mượn lời các quan chức mà phản đối quyết liệt, nhưng Thái hậu lại không nói một lời, ngầm đồng ý chuyện này.

Nàng nằm sấp trên giường suy nghĩ mải mê, đến nỗi không để ý màn tre từ lúc nào đã được vén lên.

"A Ngu đang nghĩ gì mà nhập tâm như vậy?"

Một bóng người đi thẳng vào trong, màn sa buông thõng bị gió thổi bay lên.

Phó Tri Ngu nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Phó Toại Chi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-15.html.]

Những ngày qua xử lý tang lễ của tiên đế, cộng thêm đống tấu chương chất như núi, cho dù hắn làm Thái tử nhiếp chính đã rất thành thạo việc triều chính, cũng không thể tránh khỏi phải thức mấy đêm, lúc này có thể nhìn ra vẻ mệt mỏi.

"Không... không có gì." Nàng nhỏ giọng đáp.

Những tiểu cung nữ vừa rồi còn líu lo bây giờ quỳ thành một hàng, run như cầy sấy.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Trước đây công chúa không quản thúc ngôn hành của cung nhân, luôn tự do, lâu dần cũng có chút đắc ý quên hình, ai cũng không ngờ bệ hạ sẽ đột ngột giá lâm, lại còn nói đúng chuyện mà bệ hạ cấm kỵ nhất.

Chuyện liên quan đến sinh mẫu của bệ hạ, đều là cấm kỵ trong cung.

Sắc mặt Phó Toại Chi lạnh như băng, nội thị the thé quát: "Tiên đế cũng là người mà các ngươi có thể bàn tán sau lưng sao? Kéo hết ra ngoài cắt lưỡi!"

Phó Tri Ngu giật mình, vội vàng kéo tay áo Phó Toại Chi: "Bọn họ không cố ý, là ta không quản tốt bọn họ."

Ánh mắt Phó Toại Chi lướt qua đầu ngón tay nàng đang kéo tay áo hắn, vì căng thẳng sợ hãi mà trắng bệch.

Hoàng đế không có ý định ra lệnh dừng lại, đám nội thị liền muốn động thủ, bất chấp tiếng cầu xin cùng tiếng khóc nức nở của các tiểu cung nữ, định lôi các nàng ra ngoài.

Trong lúc cấp bách, Phó Tri Ngu vội vàng đứng dậy ngăn cản bọn họ. Đám nội thị không dám tự ý chạm vào công chúa, đành phải tạm thời dừng tay, khó xử nhìn về phía hoàng đế.

Cảnh tượng rơi vào thế giằng co.

Các tiểu cung nữ có lẽ cảm thấy nàng có thể nói được vài lời trước mặt bệ hạ, liền giống như túm được cọc gỗ cứu mạng vậy.

Phó Toại Chi khẽ nheo mắt, ánh mắt dừng trên gương mặt tái nhợt của Phó Tri Ngu.

Trong lòng mọi người từng chút từng chút chùng xuống. Đó là sinh mẫu của bệ hạ, khi bệ hạ còn là thái tử, bản thân ngài không nhắc đến, cũng không cho phép người khác nhắc đến, chỉ có vào ngày giỗ mới một mình đi tế bái.

Phó Tri Ngu nhìn lại hắn, đôi mắt hạnh long lanh ướt át, cánh môi mím chặt đến mức hằn lên dấu răng mờ nhạt, vô cùng tủi thân gọi một tiếng "Hoàng huynh".

Phó Toại Chi khẽ nhướn mày.

Phó Tri Ngu không ngờ chỉ một tiếng gọi đã khiến thái độ của hắn dịu lại, liền thử gọi thêm vài tiếng nữa.

"Đủ rồi." Phó Toại Chi như có như không liếc nàng một cái, "Tội c.h.ế.t có thể miễn, nhưng cung nhân không hiểu chuyện không cần phải giữ lại bên cạnh công chúa hầu hạ."

Các tiểu cung nữ may mắn nhặt lại được mạng sống, dù biết rằng sau này phần lớn sẽ bị đưa đến Tẩy y cục làm việc nặng nhọc, cũng không dám hé răng, vội vàng tạ ơn rồi lui ra ngoài.

Loading...