Hoàng Yến Trong Cung Cấm (tên gốc: Chiết Kiều) - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-12-27 07:04:43
Lượt xem: 1,306
Trong thời gian cử hành tang lễ cũng không có nơi nào để đi, Phó Tri Ngu đi dọc theo ký ức đến hậu hoa viên.
Mấy chục năm trước đã bãi bỏ tục tuẫn táng, nhưng những người còn lại đều phải được sắp xếp khác. Tiên đế trị vì không lâu, số lượng phi tần lại không ít, tích lũy lại cũng không phải là một việc dễ dàng.
Những người có con có thể theo đến lãnh địa hoặc vương phủ, những người không có con thì phải chuyển ra ngoài cung từ đó sống cuộc sống thanh đạm. Vì vậy, phần lớn cung nhân đều đang thu dọn hành lý của Thái phi Thái tần.
Đi ngang qua non bộ, Phó Tri Ngu nghe thấy tiếng người nói chuyện.
Giọng nói có chút quen tai.
Phó Tri Ngu nảy sinh một suy đoán, bước chân dừng lại, vẫn là tò mò chiếm ưu thế.
Bọn họ trốn trong góc khuất của non bộ, Phó Tri Ngu còn tưởng sẽ bắt gặp cảnh âu yếm nào đó, kết quả chỉ là đang cãi nhau.
Cô nương mặc váy dài trắng tinh không chút do dự đẩy tay Tứ hoàng tử ra, trên mặt đầy vẻ chán ghét.
Phó Tri Ngu lần đầu tiên nhìn thấy Tứ hoàng tử bị thiệt thòi như vậy, bàn tay vươn ra còn chưa chạm vào vạt áo cô nương, lại ngượng ngùng rụt trở về.
Phó Khải Chi nhận ra có người đến, ngẩng đầu nhìn thấy Phó Tri Ngu đang nấp trên non bộ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Sao muội lại chạy đến đây?"
"Nàng là ai?" Cô nương trừng mắt nhìn hắn.
"Là muội muội ta." Phó Khải Chi ngượng ngùng đáp.
Cô nương bừng tỉnh đại ngộ, lui về sau hai bước hành lễ.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Phó Khải Chi nói: "Đây là Trường Bình Quận chúa..."
Hắn còn chưa nói xong, nàng đã tiến lên khoác tay Phó Tri Ngu, bắt đầu xưng hô tỷ muội thân thiết: "Tỷ chính là vị tỷ tỷ mà cô cô đã nhắc đến phải không?"
Nàng chưa nói được mấy câu đã bị Phó Khải Chi kéo ra, rất bất mãn mà trừng mắt nhìn hắn.
Phó Khải Chi giải thích: "Thái hậu biết được lại phạt muội chép kinh Phật."
Trường Bình Quận chúa hừ một tiếng, ánh mắt chuyển động, rơi trên mặt Phó Khải Chi, nhìn đến nỗi hắn sởn gai ốc, ấp úng hỏi: "Muội, muội lại muốn làm gì?"
"Huynh còn dám nhắc đến cô cô ta." Trường Bình Quận chúa nhíu mày.
Bên này động tĩnh lớn liền thu hút sự chú ý của cung nhân, tỳ nữ của Trường Bình Quận chúa canh chừng cho bọn họ, nhìn thấy có người đi đến đây, đến báo tin, kéo Trường Bình Quận chúa đi.
Phó Tri Ngu liếc mắt nhìn Phó Khải Chi vẫn còn đứng ngây ra đó: "Xem ra ta làm phiền chuyện tốt của Tứ ca rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-14.html.]
Phó Khải Chi hoàn hồn, mặt đỏ bừng: "Nói linh tinh gì vậy, chỉ là tình cờ gặp mặt thôi." Nói xong cũng muốn rời đi, đi được mấy bước lại quay trở lại, dặn dò Phó Tri Ngu: "Muội đừng nói với nhị ca đấy nhé."
Ánh mắt Phó Tri Ngu lướt qua túi hương treo trên eo hắn, chậm rãi đồng.
…
Thái tử đã lên ngôi, định Thái Cực điện là nơi ở mới.
Tuy nhiên, Phó Tri Ngu vẫn ở một bên của Đông cung, vì vậy mặc dù Đông cung không có Thái tử, nhưng cũng không bị niêm phong.
Trước đó những cung nhân phục vụ Thái tử đều theo đến Thái Cực điện, Đông cung trong nháy mắt trống một nửa.
Từ ngày đó trở đi, Phó Tri Ngu cũng không gặp Phó Toại Chi nữa.
Nàng không ngạc nhiên, theo lời Hạ Nguyệt giải thích cho nàng nghe, vừa mới lên ngôi có rất nhiều việc phải xử lý, cho dù lúc Phó Toại Chi làm Thái tử nhiếp chính đã nắm quyền lực thực sự, nhưng so với việc chính thức lên ngôi vẫn có rất nhiều khác biệt.
Khoảng thời gian này chỉ có Phó Khải Chi cũng không có việc gì làm đến tìm nàng nói chuyện. Phó Tri Ngu giả vờ vô ý hỏi chuyện Trường Bình Quận chúa, Phó Khải Chi liền hùng hồn nói một tràng, lát sau nhận ra muội muội đang nhìn hắn với nụ cười mỉa mai, xấu hổ phất tay áo rời đi.
Không bao lâu sau, nội thị bên cạnh Phó Khải Chi truyền lời nói hắn đã nhận chức vụ trong triều, cũng bận rộn không ngớt, không tiện đến cùng nàng g.i.ế.c thời gian nữa.
…
Trong Văn Hoa điện.
Ngày hai mươi bảy chưa qua, không chính thức triều kiến, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc các quan chức yết kiến hoàng đế.
Bọn họ đã vì chuyện khoa cử mà đối đầu với hoàng đế từ lâu, từ khi Phó Toại Chi còn là Thái tử, đã nhận thánh chỉ của hoàng đế phụ trách việc khoa cử.
Triều đình thiếu nhân tài trẻ, trong tầng lớp quý tộc không có đủ con cháu xuất chúng, vẫn phải dựa vào những đặc ân như cha truyền con nối, vừa đúng lúc tiên đế băng hà, Phó Toại Chi lại chọn một nhóm học trò từ dân thường, có ý muốn phân chia quyền lực với thế gia.
Lúc này tang kỳ chưa qua, các học trò vẫn chưa thể nhậm chức, vẫn còn ở lại kinh thành.
Tào Quốc Công hùng hồn nói, liệt kê ra vài điều, nhưng không nghe thấy hoàng đế phản hồi.
Ông ta tự cho mình là công thần ba triều, không muốn mất mặt, quay người nhìn lên ngai vàng - vị tân đế trẻ tuổi đang lật giở cuốn sổ trong tay, trên đó chằng chịt những chữ viết nhỏ, rõ ràng không để ý đến lời ông ta nói.
Trước mặt mọi người, Tào Quốc Công có chút khó xử, trầm giọng nói: "Bệ hạ, tổ chế không thể vi phạm."
Phó Toại Chi ngẩng đầu, đóng cuốn sổ trong tay lại.
Mấy quan chức bên dưới nhìn nhau, Phó Toại Chi thu hết biểu cảm của bọn họ vào mắt, lạnh lùng nói: "Tổ chế? Hay là trẫm ban thánh chỉ, cho các khanh đến Thái miếu hỏi các tiên đế, tổ chế nào yêu cầu trẫm phải chọn quan chức từ con cháu thế gia?"