Hoàng Thượng Phắn Đi, Bổn Cung Chỉ Cướp Của - Chương 54 (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-11 17:16:06
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

54. Nếu là thích thì ?

 

“Thiên Mặc, ngươi xem, là nữ nhân đó , hơn?”

 Nữ tử hung hăng trừng mắt bóng lưng của Tô Cẩm Bình, ánh mắt ghen tị như thiêu cháy đôi mắt đó thành tro bụi.

 

Thị nữ gọi là Thiên Mặc, Tô Cẩm Bình, nữ tử bên cạnh, thành thật :

 “Tiểu thư, ai kém ai!”

 

Chính lời , khiến nữ tử càng thêm phẫn nộ. Khóe môi nàng cong lên một nụ , nhưng đáng sợ như rắn đ/ộc. Gương mặt xinh của nàng càng trở nên vặn vẹo! Cuối cùng, nàng lạnh lùng :

 “Cho theo nàng !”

 

“Biểu tiểu thư, chạy đến đây ? Thả đèn hoa lúc nào mà chẳng , cứ là lúc , chủ tử sai chúng tìm khắp nơi, nếu lạc mất , e rằng bên lão phu nhân sẽ khó mà ăn !” Một tên nô bộc chạy tới, lời tuy khác gì thường, nhưng bước chân vững vàng mạnh mẽ, huấn luyện , rõ ràng là một võ công!

 

Nhắc đến biểu ca, mặt nữ tử xuất hiện một chút e dè, nhưng chỉ thoáng qua biến mất. Nàng gượng

“Đi thôi, muộn , sợ là kịp nữa!”

 

Ở một nơi xa, một nữ tử mặc y phục màu tím về phía , khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành lộ một nụ nhạt, về hướng Tô Cẩm Bình rời , ngay đó liền về phía hoàng cung.

 

“Mộc cô nương, hôm nay hội cầu duyên ?” Thị nữ vội vàng theo nàng, nhưng trong lời lộ rõ sự khó hiểu.

Nữ tử , giọng trong trẻo vang lên: 

báo cho Tướng gia, Tô Cẩm Bình gặp nạn. Cuộc đấu đá giữa các nữ quyến, Tướng gia chắc đối phó , cũng nên cung giúp Tướng gia một tay!”

 

Thị nữ , lông mày dựng

“Ta Mộc cô nương , Tử Uyên hiểu, cô nương đó là cô nương trong bức họa của Tướng gia ? Khi thư phòng của Tướng gia dâng , cũng cẩn thận thấy vài . Nếu , chỉ mong nàng ch/ết cho ! Nàng mà sống , Tướng gia e rằng cả đời chỉ đến bức họa đó thôi! Người vì Tướng gia như , Tướng gia cũng thấy !”

 

Bức họa đó, , Tử Uyên cùng nàng phủ Tướng, chỉ là cẩn thận ướt một chút ở mép, Tướng gia lệnh đ/ánh ch/ết nàng ! Không ai tin Tướng gia cơn giận lớn đến , nhưng sự thật là Tướng gia , khiến ít hạ nhân trong phủ kinh sợ, suốt một tháng trời đều nơm nớp lo sợ.

 

Mộc Nguyệt Kỳ : “Ai là vì Tướng gia, chẳng qua chỉ là để báo ân mà thôi.”

 Nàng đến phủ Tướng, cũng là vì báo ân, thèm nàng lấy báo đáp, giúp bảo vệ coi trọng nhất, cũng coi như là một cách báo đáp ?

 

“Mộc cô nương, trong lòng đau ?” Tử Uyên chút đau lòng khuôn mặt nghiêng nghiêng của nàng. Nàng hầu hạ Mộc cô nương ba năm, từng thấy một chủ tử nào dễ hầu hạ đến , ít khi nổi nóng, đối với hạ nhân cũng ôn hòa. 

 

Mọi cử chỉ hành động đều là vì Tướng gia mà suy nghĩ, bọn họ hiểu, một cô nương như , Tướng gia thấy? Còn nữ tử , tay còn dắt một nam tử đến đây hẹn hò ? Không , nàng nhất định chuyện cho Tướng gia! Tướng gia thể thích một nữ tử hổ như !

 

Lời thốt , bước chân của phía hề lộn xộn một chút nào, khóe môi vẫn là nụ mê hồn đó, nàng u uất thở dài: 

“Hắn mà yên , thì cũng yên .”

 

Tử Uyên sững sờ, bước chân cũng khựng một chút, đột nhiên cảm thấy sống mũi chút cay, nhưng cũng tiện gì, mắt rưng rưng theo nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-54-1.html.]

 

Tô Cẩm Bình kéo Bách Lý Kinh Hồng từ cửa Bắc của hoàng cung. Suốt dọc đường Tô Cẩm Bình nhiều, là do ảnh hưởng của hội hoa đăng hôm nay là vì cái gì khác, nàng ngừng những chuyện vớ vẩn. editor: bemeobosua. Thỉnh thoảng cũng dừng hỏi vài câu, nhưng thường trả lời. Tô Cẩm Bình cũng quen với tính cách của , nên cũng thấy kì lạ.

 

Từ xa, một tên tiểu tử chỉ về phía Tô Cẩm Bình: “Công tử, xem, đó là hai động thủ với chúng phố lúc nãy ?”

Mặc dù nữ tử y phục cung nữ, nhưng nam tử bên cạnh nàng thì chút đổi nào, cho nên mới thể nhận họ một cách chính x/ác.

 

Đến cửa Bắc, hai nhảy một cái, liền trong tường cao.

Vị công tử nhà giàu chính là nam tử Tô Cẩm Bình giáo huấn hôm nay, hai nhảy trong, hừ lạnh một tiếng, hóa là một cung nữ, đến mấy trăm cách để g//iết ch/ết nàng ! Hắn sang đám gia nhân phía

“Lát nữa cho nhắn lời cho tỷ tỷ, bảo tra xem nữ nhân đó là ai, g/iết nàng !”

 

“Vâng!” Cô cung nữ đó cũng gan lớn thật, dám chống công tử nhà . Cũng là nàng xui xẻo, đúng lúc qua tường thì công tử nhà bắt gặp.

 

Đi dọc đường lẩn trốn đến Lê Viên: “Vào !” 

Nói xong liền buông tay , chuẩn về. Nếu là bình thường, nàng còn thể trêu chọc thêm một chút, nhưng hôm nay Thiển Ức vẫn còn đang đợi bánh hoa quế của nàng ở trong phòng!

 

Kì lạ , buông tay, nàng nắm ngược . Cảm giác lạnh lẽo khiến nàng chút sững sờ. Chuyện gì ?

Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của , nàng chút khó hiểu.

 

Hắn cũng sững sờ một chút, tay vẫn luôn nàng nắm, cảm giác ấm áp đó từ từ truyền , đột nhiên buông , chút nỡ, cho nên theo phản xạ mà nắm . Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của nàng, cũng chút lúng túng, vội vàng buông tay nàng .

 

“Sao ? Không nỡ xa đấy chứ?” 

Lời đầy vẻ trêu chọc, nàng luôn cảm thấy đối diện với , cứ như đang trêu chọc phụ nữ nhà lành . Nàng vốn tưởng rằng thể như khi thấy vẻ mặt tức giận của , ai ngờ lẳng lặng đó, như thể thấy lời nàng .

 

Nghe nàng hỏi , khuôn mặt trắng như ngọc của chút biểu cảm nào. Dưới ánh trăng chiếu rọi, trông bí ẩn và tĩnh lặng. Cho đến khi Tô Cẩm Bình nghĩ rằng sẽ mở lời, đột nhiên lên tiếng: 

“Nếu, là thích thì ?”

 

“Cái gì!” Tô Cẩm Bình như thấy qu/ỷ! Nàng trợn tròn mắt , đ/ánh giá từ xuống một lúc lâu. Vẫn là một bạch y, vẫn là khuôn mặt hảo như một kiệt tác của tạo hóa, vẫn là khí chất thanh lãnh ngạo mạn đó, nhưng, thể lời như ?

 

Nàng nhất định là nhầm ! Nghe nhầm !

“Không gì.” Thấy phản ứng của nàng như , chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng, còn ý định mở miệng nữa, biểu cảm cũng trở nên lạnh nhạt và xa cách.

 

Tô Cẩm Bình kỹ khuôn mặt một lúc lâu, vốn định hỏi hôm nay gặp qu/ỷ , nhưng cảm thấy hỏi như . Nàng do dự một lúc lâu, cũng dần dần nhận sự bất thường của hôm nay. 

 

Ví dụ, tuy luôn lạnh nhạt, nhưng đôi môi mỏng luôn tạo thành một đường cong tự nhiên, nhưng hôm nay chút căng cứng. Ví dụ, đôi mắt say lòng như ánh trăng nhưng vô hồn, vốn luôn tỏa ánh sáng, , nhưng hôm nay chút ảm đạm. Ví dụ, cặp lông mày như kiếm, vốn luôn tạo thành một đường thẳng tắp, xếch lên tận thái dương, nhưng hôm nay cặp mày nhíu .

 

Sau khi nhận những điều , Tô Cẩm Bình mới phát hiện rằng sự quan sát của đối với trong ngày thường tinh tế đến mức nào! Trong lòng nàng cũng cảm thấy vô cùng hổ vì hành động của cứ như là đang thầm yêu

 

Đột nhiên, đôi mắt phượng mở to! Nàng vướng thứ gọi là “yêu” trong truyền thuyết đấy chứ? Nghĩ , nàng nhanh chóng lắc đầu, yêu với chả đương, nàng ở cổ đại lâu quá , suy nghĩ cũng chút mục ruỗng !

 

Vốn định rời , nhưng vẫn chút yên tâm: “Hôm nay hình như chút bình thường!”

 

Loading...