29. Lý Giáp là kéo ?
Giây phút , ai nỡ chia rẽ họ, ai nỡ để họ xa cách!
, "phụt!" một tiếng, đèn tắt!
Lòng cũng như treo lên...
Khi đèn sáng, một thị vệ trung niên đóng vai viên ngoại, mặt mày tái mét mặt "nam tử" bạch y:
"S/úc s/inh! Nghiệt chướng! Mày chọc ch/ết tao ! Xuống Giang Nam một chuyến mà gây chuyện như ! Mày là huyết mạch duy nhất của nhà họ Lý, mà cưới một kĩ nữ vợ, mày để thể diện của tao ở !".
"Nam tử" bạch y ngẩn chịu mắng, mặt đầy vẻ kiên định, nhướng mày, ngẩng đầu :
"Phụ , con và Thập Nương yêu thật lòng, xin phụ tác thành!".
Hoàng Phủ Dạ ở hậu trường, khóe miệng giật giật. Sao ai cho còn màn ? Chẳng Lý Giáp đáng lẽ lên kinh ứng thí tiêu hết tiền, tiền đến gặp ? Sao ...
Hắn lạnh mặt với Hồng Phong: "Kịch bản nàng sửa tối qua thật ?". Hành động nhanh như ư? editor: bemeobosua. Hồng Phong mếu máo gật đầu:
"Vương gia, đúng là tối qua ạ!".
Hắn Tô Cẩm Bình chỉ trong một đêm thể nhiều chuyện như , ban đầu nghĩ chỉ là sửa đổi nhỏ, nên tham gia , ngờ kịch bản gần như đổi !
"Yêu thật lòng? Mày thế nào là yêu thật lòng ? Xướng ca vô tình, kĩ nữ vô nghĩa, cô yêu mày thật lòng ở điểm nào!".
"Viên ngoại" đưa tay chỉ thẳng "nam tử" bạch y mà mắng mỏ.
Mọi xem mà chỉ đ/ánh cho "viên ngoại" một trận! Hai họ còn tính là yêu thật lòng, đời còn ai yêu thật lòng nữa? Thật là quá đáng!
"Phụ , con nàng thì cưới!". “Hắn” nghiến răng .
"Viên ngoại" một lúc, cuối cùng thở dài một tiếng:
"Được, phụ cho hai đứa một cơ hội. Giờ con hãy xuống Giang Nam, phụ sẽ cho con một đồng nào, nếu cô vẫn nguyện ý theo con, sẽ tác thành cho hai đứa!".
"Tạ ơn phụ !". Trên mặt "nam tử" bạch y nở một nụ hạnh phúc, chạy ngoài.
...
Đèn tắt. Mọi nín thở, chờ đợi đèn sáng , chờ xem hai họ sẽ chứng minh tình yêu còn hơn cả vàng ròng như thế nào!
, khi đèn sáng , nam tử bạch y ngã xuống đất, một đám vây quanh đá , từng ngụm m/áu tươi trào từ miệng ...
Hoàng Phủ Hoài Hàn đương nhiên thể cảm nhận những tay nặng, nhưng lúc ánh mắt Tô Cẩm Bình chút tán thưởng, ngờ nữ nhân ngoài việc phát /ên, còn bản lĩnh như , là coi thường nàng .
Thượng Quan Cẩn Duệ cũng ngẩn ngơ đất, tuy tay nặng, nhưng trái tim vẫn dâng lên một nỗi đau nhói, nàng, thực sự là nàng...
Còn Hoàng Phủ Dạ ở hậu trường, mặt đầy vạch đen! Sửa đổi cũng quá hoang đường ! Rõ ràng trong kịch bản hề đoạn đ/ánh đến thổ huyết !
Mụ tú bà do Hồng Phong đóng, chống nạnh đó:
"Không tiền mà còn gặp Thập Nương! Mau cút về cho ! Thập Nương của chúng ai cũng thể gặp !".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-29-1.html.]
"Ngươi với Thập Nương, đến , gặp nàng!". Hắn kiên định .
====
Tú bà ngửa mặt lên trời lạnh, gương mặt đầy son phấn hiện rõ vẻ mỉa mai:
“Nói với Thập Nương? Ha ha, Lý Giáp , ngươi nghĩ ngu , với Thập Nương, nàng sẽ gào với ! Thôi thế , nếu ngươi thể lấy ba trăm lạng bạc, sẽ cho Thập Nương theo ngươi, thế nào?”.
“Lời là thật ?”.
“Đương nhiên là thật!”.
“Ta thể gặp Thập Nương một nữa ?”. Hắn chầm chậm dậy, mặt tú bà.
Hồng Phong đảo mắt một cái: “Cho ngươi gặp một cũng chẳng !”.
Các phi tần đồng loạt lấy khăn tay lau nước mắt, cảm động sự si tình của vị “công tử” !
Cảnh chuyển. “Nữ tử” hồng y lấy hơn trăm lượng bạc:
“Lang quân, hơn trăm lượng bạc ở đây, cầm lấy , mượn thêm một ít nữa, chúng thể ở bên mãi mãi !”.
Tô Cẩm Bình với vẻ mặt cảm động nắm lấy tay “nàng”: “Thập Nương, đời nhất định phụ nàng!”.
Đại điện chìm trong im lặng, ngay cả Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng chút cảm khái, khẽ nghiêng đầu sang một bên. editor: bemeobosua. Đèn tắt. Tiếng sáo trúc vang lên, nhưng là một khúc dân ca Giang Nam…
Trên một chiếc thuyền nhỏ, “nữ tử” hồng y duyên dáng :
“Lang quân, ngờ chúng thể mượn bạc, sắc mặt của má mì lúc đó thật sự khó coi!”.
“Nam tử” bạch y ôm eo “nàng”: “Ông trời sẽ phụ lòng hữu tình!”.
lúc , từ đằng xa, một nam tử áo vàng thấy “nữ tử” hồng y, thuyền của họ chạy đến, kéo “nam tử” bạch y mất…
Khóe miệng Hoàng Phủ Dạ giật giật, trong kịch bản Lý Giáp uống rượu ? Tại khác kéo ?
Lòng cũng như treo lên, rốt cuộc chuyện là ?
Không lâu , “nam tử” bạch y , ngẩn ngơ khuôn mặt “nữ tử”, tay chầm chậm chạm nhưng rụt về…
Nam tử áo vàng với vẻ mặt khiếm nhã với nữ tử : “Hắn đồng ý b/án nàng cho với giá một ngàn lượng, theo thôi!”.
Cái gì? Mọi xem mà chỉ nhảy dựng lên đ/ánh cho Tô Cẩm Bình một trận! Hắn vì một ngàn lượng bạc mà b/án yêu!
Hoàng Phủ Dạ thể tin nổi lùi mấy bước, ôm lấy môi Tô Cẩm Bình: “Lang quân, những lời là thật ?”.
Tô Cẩm Bình nắm chặt cây quạt, gân xanh nổi lên, ngh/iến răng gật đầu: “Ừm, là thật!”.
“Ha ha ha…”.
“Nữ tử” hồng y lớn chạy khoang thuyền, lấy một chiếc rương.
“Không ngờ, ngờ Đỗ Thập Nương yêu một như ngươi!”.
Nói mở chiếc rương , bên trong là vàng bạc châu báu, lóa mắt ! Số chỉ một ngàn lượng, mà mười vạn lượng cũng đủ!