Hoàng Thương Gả Đến - Chương 66: Nghệ thuật câu dẫn
Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:09:56
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cảnh Dật ngờ Diệp Ngọc Châu thực sự buông bỏ những chuyện qua. Nhìn ánh mắt châm chọc và lạnh lùng của nàng, trong lòng vô cùng khó chịu, liền từ từ : "Ta hy vọng nàng thể cân nhắc, chứ đừng châm chọc."
"Diệp Ngọc Cầm thì ?" Diệp Ngọc Châu khẽ lạnh, chằm chằm tên tra nam như tắc kè hoa mặt.
Mộc Cảnh Dật khựng một chút: "Ta sẽ sắp xếp thỏa, chuyện nàng cứ yên tâm."
"Những thứ thuộc về mà ngươi lấy thì ?" Diệp Ngọc Châu tiếp tục truy vấn.
"Tiền Đức Phù phản bội nàng, sẽ giao cho nàng xử lý. Số bạc nàng đưa cho sẽ trả đầy đủ, thiếu một phân." Mộc Cảnh Dật Diệp Ngọc Châu, trong mắt dâng lên một tia hy vọng.
"Vậy ngươi gì?" Khóe môi Diệp Ngọc Châu hiện lên một nụ lạnh: "Không lẽ chỉ , kẻ xí ?"
"Nàng hà tất như ..." Mộc Cảnh Dật sắc mặt trầm xuống, hít một : "Đương nhiên, nếu nàng thể ngầm điều hành việc kinh doanh chuỗi tiệm châu báu của Mộc gia thoát khỏi sự kiểm soát của lão phu nhân, đó sẽ là kết cục nhất."
"Kết cục nhất?" Diệp Ngọc Châu từ từ dậy, ngẩng đầu Mộc Cảnh Dật : "Ta thấy là âm thầm chuyển bộ việc kinh doanh châu báu cho ngươi, ngươi thể thao túng cả Mộc gia trong tay , ? Đến lúc đó, Mộc Tam gia ngươi gió gió, mưa mưa, cả kinh thành Mộc Tam gia ngươi thể ung dung tự do ."
Diệp Ngọc Châu thầm lạnh. Tên hóa dùng mỹ nam kế, lợi dụng tình yêu si mê sâu đậm của Diệp Ngọc Châu dành cho , lừa gạt nàng một nữa. Giờ đây rõ ràng nàng khiến Mộc Cảnh Dật cảm thấy cục diện thoát khỏi tầm kiểm soát, nên vẫn đ.á.n.h tình cảm. Nếu Diệp Ngọc Châu chết, nếu chuyện linh hồn nàng xuyên , lẽ bản thể Diệp Ngọc Châu ngốc nghếch thực sự mắc bẫy .
Đáng tiếc , Mộc Cảnh Dật tuy nắm trong tay một bộ bài nhưng tính sót một lá át chủ bài, đó là căn bản nàng còn là Diệp Ngọc Châu . Mặc dù nghi ngờ, thăm dò, hẳn là cũng điều tra nàng lâu. Diệp Ngọc Châu vẫn là Diệp Ngọc Châu, điều duy nhất thể điều tra chính là thứ gọi là linh hồn .
"Ngọc Châu," Mộc Cảnh Dật nhắm mắt , "Ta nàng tổn thương quá sâu, tuyệt sẽ phụ nàng. Chỉ là lão phu nhân trông vẻ sủng ái nàng, nhưng nàng căn bản hiểu lão bà đó."
"Phải đó! Ta hiểu tổ mẫu, nhưng hiểu về ngươi ?" Diệp Ngọc Châu khẽ : "Ngươi dùng trò tay bắt sói trắng như , tưởng còn mắc sai lầm nữa ?"
"Ngọc Châu, nàng thế nào mới tin ? Ta , lão phu nhân thể đạt địa vị ngày hôm nay thì tuyệt đối hề đơn giản. Ngươi nghĩ bà thực sự tin ngươi chỉ vì một cái tin đồn thất thiệt 'điềm lành nhập thai' ? Ngọc Châu!"
"Đừng kích động!" Diệp Ngọc Châu xua tay, đột nhiên trong đầu lóe lên một ý, khẽ : "Ngươi đúng, thai, tất cả chỉ là lừa lão thái thái thôi."
Lời Diệp Ngọc Châu chuyển, Mộc Cảnh Dật chút kinh ngạc. Diệp Ngọc Châu vẻ mặt của Mộc Cảnh Dật, trong mắt thêm vài phần bi khổ, từng chữ từng câu : "Ta lừa hết đến khác, Tam lang, thực sự sợ , ngươi hiểu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-thuong-ga-den/chuong-66-nghe-thuat-cau-dan.html.]
Ngoài cửa Hiên Các, Hồng Tiêu đang gác, Diệp Ngọc Châu gọi một tiếng "Tam lang" khỏi rùng . Đại tiểu thư đang diễn tuồng gì ? Chẳng lẽ tên ngụy quân tử lừa ? Nàng càng nghĩ càng bực bội, tay bất giác sờ d.a.o găm bên hông, nhưng vẫn nhịn xuống.
Một tiếng "Tam lang" khiến khuôn mặt lạnh lùng của Mộc Cảnh Dật cũng lay động vài phần, đưa tay ôm Diệp Ngọc Châu lòng, nhưng Diệp Ngọc Châu khẽ nghiêng né tránh.
"Tam lang," Diệp Ngọc Châu nén nỗi ghê tởm đang dâng lên tận cổ họng, "Ta tin ngươi, chỉ là nay mang danh thiếu phu nhân Mộc gia, là phận quả phụ, nếu tư thông với tiểu thúc tử. Hễ chuyện một khi phanh phui, ngươi cùng lắm chỉ mang tiếng phong lưu thành tính, còn thì dù c.h.ế.t cũng tróc một lớp da. Ngươi bảo an tâm, chỉ bằng một lời hứa suông của ngươi ?"
Mộc Cảnh Dật nhíu mày, nhưng một tay nắm lấy tay Diệp Ngọc Châu : "Nàng thế nào mới tin ?"
"Tết Thượng Nguyên sắp tới , yến tiệc cuối năm cũng qua, Thượng Nguyên là lễ hội náo nhiệt nhất. Ngay cả kẻ góa bụa như cũng thể phủ dạo. Ta gì khác, chỉ cần ngươi cùng bái đường thành một . Nếu hài nhi trong bụng là giả, ngươi... hãy cho một cái thật thì ?"
Mộc Cảnh Dật lập tức trợn tròn mắt, ngờ Diệp Ngọc Châu thể phóng khoáng đến , nhất thời chút luống cuống.
Diệp Ngọc Châu khẽ khẩy, thản nhiên : "Thôi , Tam gia đối với kẻ dung mạo xí như vẫn chút ghê tởm, thôi , Tam gia mời về !"
"Ngọc Châu!" Mộc Cảnh Dật chỉ nghĩ hôm nay đến để xoa dịu mối quan hệ với Diệp Ngọc Châu vài phần, ngờ xoa dịu quá đà, lúc trong lòng cũng rối bời.
"Hồng Tiêu! Tiễn khách!" Diệp Ngọc Châu , hề ngoảnh Mộc Cảnh Dật một nữa.
Hồng Tiêu một tay đẩy cửa, nén xúc động đ.á.n.h , cúi đầu tiễn Mộc Cảnh Dật khỏi Hiên Các. Trong đôi mắt trời của Diệp Ngọc Châu thêm vài phần sắc sảo và lạnh lùng.
"Đại tiểu thư!" Hồng Tiêu tiễn Mộc Cảnh Dật xong, chạy đến mặt Diệp Ngọc Châu, nhưng gì, ánh mắt giận dữ như hóa thành lửa để nung khô bộ não ngấm nước của Diệp Ngọc Châu.
"Ta tự chừng mực," Khóe môi Diệp Ngọc Châu thoáng qua một tia lạnh lẽo, "Hồng Tiêu, tính tình ngươi , lát nữa bảo Tuyết Nhi gói cẩn thận mấy con búp bê gốm gửi cho Tam gia, nhớ đừng để rơi, vỡ thì nước đổ khó hốt!" Hồng Tiêu ngẩn thần sắc của Đại tiểu thư nhà , thầm lẩm bẩm, lẽ nào Đại tiểu thư còn kế hoạch khác? Cũng chỉ là giả vờ hợp tác với Mộc Cảnh Dật ? màn kịch diễn cũng quá chân thực ? Hay Đại tiểu thư còn quyết định khác? Nàng giờ càng ngày càng thể đoán .
Diệp Ngọc Châu từ từ xuống ghế. Hồng Tiêu mới nhưng vẫn yên lòng : "Đại tiểu thư, đây tên đó lừa t.h.ả.m hại, giờ nếu còn mắc lầm nữa thì thật sự là ngốc . Chúng sống cũng tệ, tuy góa bụa nhưng sống tự do tự tại! Nếu Đại tiểu thư thực sự cô đơn, cùng lắm chúng tách khỏi Mộc gia mà sống. Dù thể gả phủ Vương Hầu Tướng soái, thì gia đình lương thiện bình thường cũng . Chỉ cần đối xử với chúng , cái xác thối tha như Mộc Cảnh Dật dù hơn nữa mà lòng đen tối thì ích gì?"
"Nha đầu , còn gì mà ngươi ngừng ," Diệp Ngọc Châu nhấp một ngụm nóng : "Hồng Tiêu, ngươi thấy lão phu nhân là thế nào?"