Hoàng Thương Gả Đến - Chương 30: Thiếu niên tuấn tú
Cập nhật lúc: 2025-09-24 09:19:07
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng Thảo Hương dùng tiền nguyệt lệ của mua lương thực, quần áo bông để cứu giúp những nghèo khổ đầu đường, bởi nàng và những Cái Bang cũng quan hệ khá .
Có lẽ là do nàng cùng Hồng Tiêu và Vệ Đông khi lưu lạc ở Thượng Kinh tiếp xúc nhiều với những nghèo khổ chăng? tại một nàng phát hiện những Cái Bang thực đối với nha đầu Thảo Hương chỉ là cảm kích mà còn là... kính sợ?
"Đại tỷ! Ngẩn ngơ gì? Đi thôi! Vào đánh một ván!" Vệ Đông chỉ cửa sòng bạc.
Diệp Ngọc Châu khẽ , ở Hải Thành nàng từng đánh bạc? Dù tài tình như Vệ Đông, nhưng thắng nhiều thua ít thì cũng thành vấn đề.
Trong sòng bạc tiếng huyên náo, chỉ điều lúc , tại một bàn cờ ở chính giữa vọng tiếng tranh cãi gay gắt.
"Ta Mộ Dung Phục, ngươi thua sạch vốn liếng , cần gì cố chấp nữa?" Một thanh niên mặc gấm béo phì liếc xéo thiếu niên đang đỏ mắt bàn cờ.
Thiếu niên lông mày, ánh mắt cũng , nhưng mang theo chút hung hăng của công tử kinh thành, khiến vẻ mặt vốn thanh tú của trở nên chút hài hòa.
Lúc , mặc một chiếc cẩm bào màu tím sáng, cổ áo kéo bung , để lộ lồng ngực.
"Hứa Văn Bác, ngươi bớt nhảm với lão tử , xem lão tử lật ngược thế cờ thế nào!" Kẻ đang la hét chính là tiểu chất tử của Phúc Vương, đường của Thế tử Phúc Vương phủ, Mộ Dung Ngự, Mộ Dung Phục.
Mộ Dung Phục là tiểu nhi tử của Phúc Vương, cậy cũng là hoàng quốc thích một chút nên hoành hành bá đạo ở kinh thành, ai dám chọc.
Hứa Văn Bác sợ . Mộ Dung Phục tuy là hoàng quốc thích nhưng cha của Hứa Văn Bác là Hộ Bộ Thượng Thư.
Hộ Bộ Thượng Thư quản lý tài chính của Đại Tấn, thật sự là một chức quan béo bở, chỉ điều đích trưởng tử mê cờ b.ạ.c của lão gia là hàng thật phá gia chi tử.
Hôm nay ngờ Thượng thư chi tử và Mộ Dung tiểu công tử đánh cược lớn một chút, suýt nữa cho Mộ Dung tiểu công tử cởi quần.
"Nhị ca, mẫu bảo mau về, chúng vẫn nên thôi!" Một giọng trong trẻo vang lên, đám đông xung quanh đột nhiên im lặng, tất cả đều về phía thiếu niên đang từ từ về phía Mộ Dung Phục.
Thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, mặc một bộ y phục bằng vải thường, hình gầy gò, nhưng dung mạo cực kỳ xinh . Cả như lá sen đón gió, tứ phía sinh động.
Tuy qua thì thấy địa vị trong Mộ Dung gia thấp kém nhưng một vẻ ung dung trong đó. Cùng với vẻ ung dung ẩn chứa vài phần phẩm giá và khí độ bất khả xâm phạm.
Lúc , ánh nắng mùa đông xuyên qua cửa sổ chạm khắc chiếu lên khuôn mặt tinh xảo vô cùng của , trong suốt như nước, lạnh lẽo như băng, một vẻ hút hồn đoạt phách mang theo chút yếu ớt mong manh.
"Tên tiểu tử thúi đừng phiền gia tìm thú vui!" Mộ Dung Phục đang cơn thịnh nộ, một bạt tai giáng xuống mặt thiếu niên , khuôn mặt vốn băng thanh ngọc khiết lập tức sưng vù.
Những xung quanh ai thầm than thở, đứa trẻ đáng thương gây nghiệp gì, tuy dung nhan tuyệt thế nhưng qua chỉ là một phận thấp trong Phúc Vương phủ.
Thiếu niên chính là thứ tử phụ Mộ Dung Phục nhận từ bên ngoài về, địa vị vô cùng khó xử, trong phủ còn bằng một nô tài địa vị cao hơn.
Mộ Dung Phục đối với dung mạo và học vấn xuất sắc đột nhiên xuất hiện , chỉ đánh đập mắng chửi. Mộ Dung An tính tình mềm yếu, vì mẫu cũng chỉ thể nhẫn nhịn.
"Nhị ca bớt giận... mẫu ..." Mắt Mộ Dung An bình tĩnh gợn sóng, như thể cái bạt tai đánh mặt .
Hắn dám gọi Mộ Dung Phục về, nếu gọi Nhị ca về, chủ mẫu sẽ mượn cớ xử phạt mẫu , sợ hãi vô cùng. Những ngày con nhốt trong nhà củi chịu đói quá kinh khủng.
"Ngươi cái tên khốn kiếp tìm c.h.ế.t ?!!" Mộ Dung Phục trợn mắt , lập tức nhấc chân đạp tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-thuong-ga-den/chuong-30-thieu-nien-tuan-tu.html.]
"Khoan ! Mộ Dung đây là gì , một kiều diễm như thế đánh hỏng đây," Hứa Văn Bác liếc mắt thiếu niên xinh , vẻ mặt mang theo chút dâm tà.
Mộ Dung Phục lập tức hiểu , từ lâu tin đồn Hứa Văn Bác chỉ khoác lớp da , càng phụ hai chữ Văn Bác.
Hứa Văn Bác thích chơi tiểu quan hơn nữa những nam tử xinh rơi tay đều chơi cho tàn phế. Nhiều vụ án tàn bạo đều liên quan lớn đến vị Hứa công tử .
"Sao? Nhìn trúng ?" Mộ Dung Phục khẩy, một tay kéo Mộ Dung An đẩy mạnh lên bàn cờ: "Hứa , đặt lên đây, nếu ngươi thể thắng , cho ngươi mượn chơi vài ngày!"
"Lời là thật?" Hứa Văn Bác khẩy, giơ tay giữ chặt cằm Mộ Dung An đang cố gắng giãy giụa, sờ soạng chỉ cảm thấy làn da lạnh buốt thấu xương càng khiến ngứa ngáy khó nhịn.
Mộ Dung An lúc đôi mắt dài hẹp nhắm nghiền, hàng mi dày và dài khẽ run rẩy, khuôn mặt như điêu khắc bằng băng tuyết mang vẻ tuyệt vọng như chết.
Nghĩ tới mẫu yếu ớt đến đáng thương, thể phản kháng, thì mẫu sẽ những nữ nhân trong trạch viện mượn cớ hãm hại đến chết.
Những xung quanh còn lương tri đành lòng nữa, lũ lượt lưng . Thiếu niên đến tan nát cõi lòng, nhưng sắp chịu tai họa diệt vong .
"Đánh cược ?" Mộ Dung Phục hì hì .
"Chúng rõ ràng , hôm nay nếu thắng, sẽ đưa , ba ngày trả ngươi!"
"Thành giao! Chỉ cần còn sống là !" Mộ Dung Phục khẩy.
"Ta và ngươi đánh cược!" Một giọng lạnh lùng vang lên.
Những xung quanh vội vàng theo tiếng , chỉ thấy ở cửa từ từ bước một nữ nhân ăn mặc chút kỳ lạ, đội nón che mặt, bên cạnh là một nam một nữ hai thiếu niên.
Diệp Ngọc Châu sớm thấy cảnh tượng ở đại sảnh, vốn xen việc của , nhưng thấy thật sự thuận mắt, cái quá là bắt nạt !
Nàng tuy gì, nhưng hai tên vương bát đản rõ ràng là thiếu đòn, nàng gần đây đánh thành quen, khỏi chút ngứa tay.
"Ngươi là ai?" Hứa Văn Bác liếc Diệp Ngọc Châu trong lòng chút bực bội.
Mắt thấy sắp thắng tên Mộ Dung Phục , đưa Mộ Dung An kiều diễm về tha hồ chơi đùa, tự nhiên xuất hiện một thứ điều như .
Diệp Ngọc Châu giơ tay nhẹ nhàng gỡ bàn tay của Hứa Văn Bác đang véo cằm Mộ Dung An xuống, xuống mặt Hứa Văn Bác : "Ta là ai quan trọng, quan trọng là chúng đánh một ván cược, thế nào?"
Hứa Văn Bác cảm thấy nữ nhân che mặt thật sự kỳ quái. Trong lòng vẫn còn tơ tưởng đến vẻ tuyệt mỹ của Mộ Dung An, thì giờ rảnh rỗi mà chuyện phiếm với nữ nhân rõ lai lịch .
"Bổn công tử đánh cược với nữ nhân."
"Tiểu Đông! Ngươi đánh cược với một ván!" Diệp Ngọc Châu vẫy tay hiệu cho Vệ Đông.
Nàng tên vương bát đản chuyên ức h.i.ế.p nam nữ đánh bạc tệ, nhưng Vệ Đông là đánh bạc khắp thiên hạ vô địch thủ.
Dù nam tử bên cạnh yếu ớt như giấy trong thế giới của nàng hẳn vẫn là một học sinh trung học, nàng thể để đứa trẻ hủy hoại. Diệp Ngọc Châu nàng dù cũng lo chuyện lo đồng thì thập phần chắc chắn!
Vệ Đông khẽ tới, chắp tay chào Hứa Văn Bác : “Người minh bạch giả vờ, vị đài hứng chí cờ b.ạ.c như , tiểu xin cùng đại ca chơi đùa một chút?”