Hoàng Hậu Trọng Sinh , Từ Cung Nữ Trở Thành Mẫu Nghi Thiên Hạ - Chương 253:

Cập nhật lúc: 2025-08-14 12:46:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trừng phạt

Sở Trạch xuống ngự liễn, về phía bọn họ,

Duẫn Hành thấy phụ hoàng , mắt khẽ sáng lên, cầm con diều chạy về phía Sở Trạch.

Chỉ là chạy nửa đường, dây diều thõng xuống đất, cẩn thận dẫm , vấp ngã, mặt úp xuống đất.

Sở Trạch về phía đó từ lúc chạy đến, thấy ngã, vội vàng vươn tay nhanh chóng túm lấy cổ áo của , nhấc bổng lên.

Duẫn Hành vốn dọa giật , thấy ngã, tuy chút khó thở, nhưng vẫn nheo mắt một tiếng, vô cùng đáng yêu.

Chờ phụ hoàng đặt xuống, Duẫn Hành mới thể thở dốc.

Khuôn mặt nhỏ của đỏ bừng, tay vẫn kìm giơ con diều lên.

Phụ hoàng, thả diều.

Sở Trạch dùng bàn tay lớn vuốt ve đầu , xoa xoa, đứa trẻ ngốc .

Ngài thuận thế nhận lấy diều, cúi , nắm lấy bàn tay nhỏ của Duẫn Hành, cố gắng sửa tư thế cho .

Vừa thả chút vấn đề, đây, phụ hoàng dạy con. Sở Trạch .

Sở Duẫn Hành gật đầu: Vâng, phụ hoàng.

Hai cha con một nghiêm túc dạy, một nghiêm túc học.

Hoa Thư bước chân chậm rãi dừng , tự nhiên cũng thấy bên đó, mỉm , liền đưa diều cho tiểu thái giám bên cạnh.

Thả diều là một việc tốn sức.

Nàng cần nghỉ ngơi một lát.

Bên Minh Nguyệt thể lực thật , chạy nhanh như bay, thiếu điều nhảy dựng lên mà thả,

Sắp chạy đến cuối bãi, mới thấy phụ hoàng đến, mang theo diều chạy về phía phụ hoàng.

Phụ hoàng, phụ hoàng, phụ hoàng!

Giọng Minh Nguyệt trong trẻo, vô cùng phấn khích, nhất thời bộ bãi cỏ đều vang vọng tiếng nàng.

Nghe tiếng, Sở Trạch vô thức cất tiếng đáp: Lại đây.

Sở Trạch ngẩng đầu, liền thấy tiểu công công đang cầm con diều cá chép lớn mà thả.

Còn về bóng dáng Hoa Thư, ngài đầu quanh một vòng, mới thấy nàng tìm một nơi râm mát, ghế dựa nghỉ ngơi.

Tỳ nữ bên cạnh đang quạt mát và dâng cho nàng.

Sở Trạch bật , lưng liền đón nhận cái ôm nồng nhiệt của tiểu công chúa nhà : Phụ hoàng, Minh Nguyệt nhớ lắm.

Miệng nhỏ của Minh Nguyệt ngọt ngào, đặc biệt là khi đối mặt với phụ hoàng , vài câu thôi khiến Sở Trạch trong lòng vài phần áy náy.

Ngài lâu ở bên cạnh bọn họ tử tế.

Sở Trạch kéo bàn tay nhỏ của nàng tiến lên, con diều vốn bay cao lắm liền rơi xuống đất.

Minh Nguyệt đầu , mặt lộ vẻ thất vọng.

Mà bên Duẫn Hành thả diều bay lên , chút phấn khích, lập tức đầu, thấy Minh Nguyệt liền vội vàng vẫy tay,

A Tỷ, tỷ xem, là thả như thế .

Nghe thấy giọng Duẫn Hành, Minh Nguyệt lập tức quên sự vui, tiến gần tò mò hỏi: Thế nào, để A Tỷ xem xem.

Hai chị em chơi cùng .

Nhất thời, Sở Trạch ngược bọn họ bỏ lơ.

Sở Trạch dậy bọn họ, thấy bọn họ tự do chạy nhảy, vui đùa , trong mắt là sự thỏa mãn.

Ngài Hoa Thư đang đó, phất tay áo cất bước tới.

Hai đây uống .

Sở Trạch : Thái sư ngày mai sẽ khởi hành.

Hoa Thư gật đầu, chuyện nàng từ sớm.

Gà Mái Leo Núi

Yên tâm, việc trẫm đều sẽ an bài thỏa đáng. Sở Trạch tiếp tục .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-hau-trong-sinh-tu-cung-nu-tro-thanh-mau-nghi-thien-ha/chuong-253.html.]

Ngài an lòng Hoa Thư.

Hoa Thư dựa ghế nghiêng ngài, nghiêm túc gật đầu: Thần tin tưởng Hoàng thượng.

Sở Trạch nàng sẽ lo lắng, nhưng thấy nàng nguyện ý tin tưởng , nội tâm ngài vô cùng mãn nguyện.

Công chúa phủ.

Một đêm hoang đường.

Thường Sử phụ nữ đang say ngủ mặt, đầu ngón tay khẽ lướt dọc theo đường nét khuôn mặt nàng từng chút một.

Mặc dù nhiều năm gặp, nhưng nàng dường như chẳng hề đổi.

Thường Sử nàng, chậm rãi thu hồi ánh mắt, lặng lẽ dậy, nhặt y phục mặc chỉnh tề, bước ngoài.

Có một việc cần giải quyết.

Trong Ngự thư phòng,

Sở Trạch đó, ánh mắt lướt qua tờ tấu biểu tay, đang quỳ đất.

Ngươi ở Hiệp Châu lập công, nhưng nghĩa là ngươi thể hành động càn rỡ, tự tiện rời bỏ chức trách, nghị luận triều chính, đáng tội gì!

Sở Trạch ném tấu biểu xuống bàn, ngữ khí lộ rõ vẻ vui.

Thường Sử từ sớm nghĩ đến kết quả , hoảng loạn xin tội: Hoàng thượng, thần , chỉ là........

Sở Trạch cắt ngang lời : Chỉ là cái gì? Công chúa thiên hạ cung phụng, lẽ vì Sở Quốc mà hy sinh, há là kẻ như ngươi thể nghị luận!

Lời Hoàng thượng đè xuống, Thường Sử trầm tư lâu, tiếp lời: Hoàng thượng, việc chỉ một con đường để .

Sở Trạch gì, hiệu cho mở lời.

Thường Sử: Thần ở biên quan, Hiệp Châu đều điều tra qua một hai. Vũ Quốc dã tâm sói lang, bọn họ căn bản hòa , mà là mượn chuyện để che mắt . Mục đích cuối cùng của bọn họ hẳn là liên hợp với Lăng Quốc, tiến xuống phía Nam trực tiếp tấn công từ đường thủy. Hoàng thượng nhất định suy nghĩ kỹ càng.

Sự lo lắng của Thường Sử lý. Chàng từng ở vùng biên quan Hiệp Châu để quan sát, phát hiện Vũ Quốc luôn âm thầm gây vài chuyện, nhưng mỗi đều chỉ là hoạt động nhỏ.

Sau biên giới Lăng Quốc xuất hiện vấn đề, Vũ Quốc thậm chí còn công khai tấn công, rõ ràng là uy h.i.ế.p Lăng Quốc.

Lần hòa , là Vũ Quốc liên hợp Lăng Quốc, lo sợ hai nước kế hoạch khác.

Sở Trạch thấy đến điều , liền Thường Sử chỉ quản lý Hiệp Châu, mà còn hết lòng vì quốc sự.

Hôm nay Sở Trạch đích thực là cố ý thử .

thì, ban đầu vị trí Phò mã , mà giờ trở về cầu xin cho Bình Nghi, xem hoàng gia là gì đây.

Lúc Lý Thắng từ bên ngoài , y đang quỳ đất, bất động thanh sắc đến bên cạnh Hoàng thượng bẩm báo: Hoàng thượng, Bình Nghi công chúa cầu kiến.

Sở Trạch tay xoa xoa giữa trán, đó liền ném tờ tấu xuống: Ngươi tự tiện rời bỏ chức trách, mà nay khuyên trẫm suy nghĩ kỹ càng, cho ngươi Thường Sử, lôi xuống, trọng phạt!

Lý Thắng đều sợ hãi, huống hồ Bình Nghi đang đợi bên ngoài.

Nghe thấy động tĩnh bên trong, nàng màng gì khác, vội vàng cất bước .

Hoàng . Thường Sử cãi lời , ở Hiệp Châu dẫu công lao thì cũng khổ lao đó!

  Bình Nghi đoạn, vẫn quên giữ lễ nghi, hành lễ thỉnh an.

  Thường Sử bên cạnh thấy Bình Nghi, hai chạm mắt nhanh chóng dời .

  Vô cớ mang theo một tia chột .

  Sở Trạch tự nhiên thể rõ những đổi tinh vi , mắt khẽ híp , mang theo vài phần thăm dò.

   Bình Nghi, phạm liên quan gì đến ?

  Bình Nghi nghẹn lời, hiện tại giữa họ quả thực còn quan hệ.

  Thế nhưng, dù thế nào, cũng là vì mà trở về.

  Thường Sử hai tay chắp lên trán, : Hoàng thượng, thần tội, thần nguyện ý chịu phạt, chỉ là, thần........

   Vậy thì lôi xuống . Sở Trạch phất tay, chút do dự cho thêm cơ hội .

  Lý Thắng là ngoài quan sát, dáng vẻ Hoàng thượng nhà cũng giống đang tức giận, y liền gì, lập tức phái kéo Thường Sử xuống.

   Bình Nghi khác, đôi mắt nàng đều đổ dồn Thường Sử, thấy những kéo , nàng bắt đầu sốt ruột.

   Hoàng .

  Sở Trạch dậy, chậm rãi mở lời, Hôm nay trừng phạt , tự nhiên sẽ bắt chước, khó lòng phục chúng.

Loading...