Hoàng Hậu Trọng Sinh , Từ Cung Nữ Trở Thành Mẫu Nghi Thiên Hạ - Chương 247: Không cần bẩm báo
Cập nhật lúc: 2025-08-14 02:04:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Doãn Giác thể cãi , cuối cùng chọn đó, ăn vài quả, coi như chấp nhận thiện ý của bọn họ.
Mấy khập khiễng đều xuống bên cạnh Hoa Doãn Giác, bà lão chằm chằm Hoa Doãn Giác một lúc, liên tục gật đầu.
Không hổ là tướng quân, thể chất quả nhiên vạm vỡ hơn thường, một tay thể nâng nghìn cân a! Bà lão khen ngợi.
Chỉ là lời quá , nghìn cân, sợ là đè c.h.ế.t mất.
Hoa Doãn Giác định , liền ho khan, trứng gà sặc,
Ông lão thấy , bảo rót một bát nước.
Hoa Doãn Giác thuận tay đón lấy uống một lớn, vị cay nồng xộc cổ họng, suýt chút nữa phun .
Là rượu.
Hắn miễn cưỡng nuốt xuống, hoãn một lát, mới khá hơn.
Hành động khiến ông lão kinh ngạc, rượu cũ trong hầm rượu của ông lão mấy chục năm , ngờ thể một uống cạn, thật sự đáng nể phục.
Hoa Doãn Giác chỉ thể duy trì nụ lịch sự.
Ngồi ở đây, cùng bọn họ trò chuyện một lát, về nhiều chuyện ở Hiệp Châu,
Hiệp Châu đây nha môn huyện phủ giải quyết vụ án, đánh cãi vã như cơm bữa, những đó quản , liền nhắm một mắt mở một mắt, để bọn họ tự xử lý.
Cứ thế lâu dần, phong khí hỗn loạn, ngừng buôn bán, kiếm tiền, liền ức h.i.ế.p bá tánh bình thường của bọn họ.
Có thể là khổ tả xiết.
Hoa Doãn Giác lắng , thần sắc phức tạp, trong lòng sự phẫn nộ, còn hổ.
Hắn từng há chẳng cũng hoang đường, bất kể che mắt , buôn bán muối lậu là đại tội phạm .
Bây giờ bất quá chỉ vài chuyện nhỏ bé đáng kể, dựa mà thể tha thứ và khen ngợi.
Hoàng thượng cố kỵ là huyết mạch của Hoa gia, phá lệ triệu hồi kinh.
Chàng thể diện gì mà trở về, để gia tộc hổ thẹn.
Hoa Doãn Giác trong lòng dâng lên vô vàn sóng gió, Các vị lão trượng hãy yên tâm, bất kể là Hoàng thượng, Thường đại nhân, đều sẽ dung túng kẻ tác quái .
Mấy vị lão trượng gật đầu, từ khi Thường đại nhân đến, c.h.é.m mấy tên cẩu quan bất tài, xử lý những kẻ ngang ngược hống hách, Hiệp Châu đổi nhiều.
Bà lão thấy tay áo rách, Tướng quân, cởi áo , bà sẽ vá giúp .
Hoa Doãn Giác xua tay, Không cần , bà lão, về tự vá lấy.
Những năm học ít thứ.
Bà lão thấy , , mấy vị lão trượng, Nhìn xem bao, nếu một đứa con như , sẽ kiêu hãnh đến nhường nào!
Hoa Doãn Giác nàng, thấy câu kiêu hãnh , tâm trí kìm kéo quá khứ trở về mắt.
Mẫu đó, trong mắt , tràn ngập lệ hoa.
Chàng dám nhận là kiêu hãnh chứ.
Trong hoàng thành.
Ban đêm, Lý Thắng nhẹ nhàng sai tiếp thêm dầu cho đèn.
Lúc bên trong Hoàng thượng vẫn đang thương nghị với các đại thần.
Sở Trạch đó, xoa xoa giữa trán, chút mệt mỏi.
Thảo luận cả một ngày, đưa hai phương án: thứ nhất là hòa , sẽ chọn hai công chúa từ tông thất, nhưng cũng thể để Vũ quốc như ý, trì hoãn việc .
Thứ hai là hòa , bàn bạc kế sách, nhất định lôi kéo Lăng quốc .
Hiện tại Lăng quốc rõ ràng đang trong trạng thái án binh bất động.
Muốn liên minh, loại bỏ phe Thái hậu của Lăng quốc, đảm bảo họ cắt đứt liên hệ với Vũ quốc.
Như , bất kể Lăng quốc hợp tác tấn công Vũ quốc , cũng khiến Vũ quốc kiêng dè.
Kế hoạch là như , là chiến hòa, đều thể chỉ trong một niệm.
Công tác chuẩn đầy đủ, chiêu binh mãi mã, thành cảnh giới, biên quan phòng thủ, đều tiến hành từng bước.
Diệp Thu thấy Hoàng thượng mệt mỏi, liền thuận miệng : Hoàng thượng, hãy sớm nghỉ ngơi, nhất định bảo trọng long thể, việc giao thiệp với Lăng quốc cứ giao cho thần .
Đối với những lão ngoan cố của Lăng quốc, thần đối phó là vặn.
Sở Trạch gật đầu, quả thực chút mệt , phất tay, Tất cả lui xuống , ngày mai bàn tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-hau-trong-sinh-tu-cung-nu-tro-thanh-mau-nghi-thien-ha/chuong-247-khong-can-bam-bao.html.]
Mấy liền dậy hành lễ cáo lui.
Sở Trạch chống trán, buông lỏng suy nghĩ, vốn dĩ sớm chuẩn cho ngày đó .
Nếu thực sự chiến, hề sợ hãi.
Lý Thắng bước nhanh tới, bẩm báo, Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương đến.
Sở Trạch ngẩng đầu, ánh mắt khẽ động, Ừm, cho nàng .
Lý Thắng định ngoài, Hoàng thượng nhà mở miệng, Sau Hoàng hậu đến, cần bẩm báo.
Nghe , Lý Thắng .
Không cần bẩm báo, là ý cho thẳng ?
Theo sự sủng ái của Hoàng thượng dành cho nương nương, mệnh lệnh cũng khiến kinh ngạc nữa.
Chủ yếu là nương nương tổng cộng cũng đến đây mấy , nếu Lý Thắng đến nỗi sắc mặt như .
Hoa Thư bước , hôm nay nàng mặc một bộ váy dài màu tím đỏ, trang phục khá tùy tiện.
Sở Trạch nàng, liền vẫy nàng đến bên cạnh .
Chàng hỏi Hoa Thư đến đây để gì, chỉ kéo nàng cùng , hai tựa , thuận thế ôm lấy eo nàng.
Không khí tĩnh lặng, nhưng vô hình trung toát lên một sự ấm áp.
Sở Trạch ngửi thấy mùi hương nàng, sự mệt mỏi cũng vơi phần nào.
Hoa Thư rũ mi, nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay , dịu giọng : Mấy hôm nay Nguyệt Nguyệt cứ nũng đòi ăn quan bính ngắm trăng tròn, đêm nay trăng tròn gió mát, nàng ngủ , thần thấy cảnh thể phụ lòng, liền Hoàng thượng cùng thần ăn bính ngắm trăng.
Nghe Sở Trạch cúi đầu nàng, đôi mắt hạnh của Hoa Thư, vĩnh viễn trong suốt như nước.
Dường như thứ đời, nàng đều thể bình thản đối mặt, mà Sở Trạch đặc biệt yêu thích nàng như .
Gà Mái Leo Núi
Được.
Sở Trạch đáp lời, hai cùng đến đài ngắm trăng.
Hoa Thư sớm sai chuẩn sẵn quan bính, giá than đặt vài món ăn, một bên khác ấm đang sôi sùng sục.
Sở Trạch xuống, đặt chuỗi hạt ngọc trắng sang một bên, thuận tiện pha .
Chàng ít khi tự tay , nhưng động tác hề gượng gạo, bàn tay sinh vô cùng , xương khớp rõ ràng, ngọc ban chỉ khẽ gõ chén , phát tiếng kêu trong trẻo.
!
Hoa Thư khẽ chuyển tầm mắt, ghế dựa, ngẩng đầu lên bầu trời.
Trăng tròn sáng rọi.
Sở Trạch pha xong , ngẩng đầu, thấy nàng đó, ngón tay vô thức gõ nhịp lên tay vịn ghế, trông thoải mái.
Cứ ngỡ Thư nhi đến để giúp trẫm thư giãn, xem là gọi trẫm đến để giải khuây cho Thư nhi ? Sở Trạch trêu ghẹo .
Nghe , Hoa Thư qua, đó, vẫn là Hoàng thượng hiểu lòng .
Hai , chút hương vị tri kỷ.
Họ đều hiểu ý đồ của đối phương.
Hoàng thượng bận rộn liên miên mấy ngày, Hoa Thư tìm một cớ để gọi ngoài dạo, đổi tâm trạng sẽ hơn.
Đương nhiên, tiện thể tìm hiểu tình hình diễn biến của sự việc.
Sở Trạch rót xong, cầm hai chén tới, đưa cho nàng một chén, đó xuống ghế dựa bên cạnh.
Chàng nhắc đến chuyện , cũng ý tưởng ban đầu của cho nàng .
Hoa Thư uống , trong mắt suy nghĩ xoay chuyển, Bất kể dùng cách nào, đều giữ chân Vũ quốc .
Sở Trạch gật đầu, khi Hoa Thư, vẫn tự chủ toát vẻ tán thưởng.
Không vì sự khác biệt giữa nam và nữ, vì lý do gì, Hoa Thư nhận vấn đề luôn cái riêng của .
Hoàng thượng, các hòa công chúa của hai bên đều nhớ cố hương của , hòa , chẳng lẽ nên để các nàng trở về thăm quê hương ?
Hoa Thư , hòa công chúa về nước dễ, lẽ cả đời cũng cơ hội như hiện tại.
Sở quốc sắp xếp các hòa công chúa ở Thái Cốc Sơn, cho dù thả các nàng về, căn bản cũng thể dò xét điều gì.
Mà Văn Ninh Công chúa của Sở quốc là Vương phi.
Cho dù bí mật gì, thì Vũ quốc cũng sẽ đoán mục đích họ đưa việc , do đó sẽ suy nghĩ, tự trì hoãn.