Hoàng Hậu Trọng Sinh , Từ Cung Nữ Trở Thành Mẫu Nghi Thiên Hạ - Chương 214: Triều sự
Cập nhật lúc: 2025-08-10 03:56:14
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm tháng trôi qua vội vã.
Mùa thu vàng tháng chín, Lạc Nhã công chúa cùng Hứa Chỉ thành hôn.
Công chúa hạ giá, tự nhiên là hiếm thấy, chuyện lập tức trở thành đề tài đàm tiếu tửu lầu quán .
Hoàng thượng để Lạc Nhã xuất giá từ hoàng thành, cho đủ thể diện.
Đương nhiên, hành động như cũng là để cho thiên hạ thư sinh đều thấy, hoàng gia gả nữ, cũng quan tâm môn .
Thậm chí là Hoàng thượng ủng hộ.
Chuyện định đoạt, liền thu hút ít đến đầu quân, trong đó còn một mưu sĩ từng thuộc Lăng quốc, Diệp Thu.
Người tên Diệp Thu danh tiếng lẫy lừng, từ nhỏ tài hoa xuất chúng, nhưng ngang ngược khó bảo, tính khí nóng nảy, bởi đắc tội ít .
Khi ở Lăng quốc, y bất đồng với Thái tử, suýt xử tử, đó trốn khỏi Lăng quốc lang thang khắp nơi.
Mà nay ý nghĩ tìm minh chủ đầu quân.
Việc Diệp Thu đầu quân, trong triều thần ít kẻ phản đối.
Trong đó lo lắng đầu quân là giả, thực chất là gian tặc.
Lại kẻ cho rằng tính khí Diệp Thu quá kiêu ngạo, thích hợp giữ dùng.
Phần nhỏ khác thì cho rằng Diệp Thu là một nhân vật, hiểu Lăng quốc, nếu thể biến thành của riêng, sẽ vô cùng lợi.
Trong nhỏ đó Hoa Thịnh Ý.
Còn về ý của Hoàng thượng, tạm thời rõ.
Chuyện còn cần bàn bạc thêm.
Khi Sở Trạch đến Khôn Ninh Cung, Hoa Thư vẫn còn đang cho cá ăn, thấy đến, liền đưa đồ vật cho ma ma bên cạnh.
Không đợi Hoa Thư hành lễ, Sở Trạch một bước đỡ lấy nàng: Riêng tư hai , cần đa lễ.
Hắn kéo Hoa Thư lên chiếc xích đu bên cạnh.
Hoa Thư vịn dây thừng, ánh mắt dừng : Hoàng thượng chuyện phiền lòng?
Sở Trạch nhướng mày, che giấu , nàng .
Hoa Thư sự kinh ngạc trong mắt , thuận theo : Chuyện nhỏ nhặt triều cứ tranh cãi qua , Hoàng thượng gần đây bận rộn đến tận đêm khuya, thần dù phối hợp Hoàng thượng giả vờ , cũng khó lắm .
Sở Trạch nàng : Vẫn là Hoàng hậu thông tuệ.
Nói , Sở Trạch liền đung đưa xích đu: Diệp Thu là một nhân tài, nhưng trẫm thật sự chút dám dùng y.
Hoa Thư: Hoàng thượng dám dùng, là vì y tính khí , là Lăng quốc đây?
Sở Trạch: Đều lẽ .
Chúng thần mỗi một ý, là Hoàng thượng, nhiều cân nhắc.
Nội bộ Lăng quốc đang loạn, tin tức Vân Dật truyền về là liên lạc thuận lợi với Ngũ hoàng tử, hơn nữa thuyết phục Ngũ hoàng tử.
Hiện tại là thời điểm mấu chốt, liên quan đến hai nước, Sở Trạch thể suy nghĩ kỹ lưỡng.
Tính khí là khuyết điểm, nhưng con ai cũng khuyết điểm, đôi khi sợ khuyết điểm, chỉ sợ quá hảo.
Hoa Thư khẽ .
Sở Trạch ánh mắt lưu chuyển: Trong đó cũng bao gồm cả Hoa Thái sư.
Hắn là hỏi, mà là khẳng định .
Tâm tư của Hoa Thái sư, cũng rõ ràng, chỉ là thấu nhưng thẳng mà thôi.
Hoa Thư tựa một bên nhướng mày, Hoàng thượng là hiểu cách lấy ví dụ mở rộng.
Những cái khác thì ? Sở Trạch kéo chủ đề về, Hoàng hậu nhận thế nào.
Hoa Thư: Nếu vì y là Lăng quốc, Hoàng thượng nên cân nhắc kỹ lưỡng. Y đối với Lăng quốc hẳn là rõ, rời khỏi chỗ chúng đây, y vẫn tìm một nơi nương tựa.
Y lựa chọn đầu quân, thì chứng tỏ cảnh của y hẳn là nguy hiểm.
Sở quốc thu nhận, y nhất định sẽ lựa chọn Vũ quốc bên .
Không g.i.ế.c thì là dâng cho đối phương.
Giết cũng sẽ lạnh lòng một .
Cách nhất, vẫn là giữ y , thể khiến Lăng quốc sợ hãi, thể mượn Lăng quốc kiềm chế Vũ quốc.
Một mũi tên trúng nhiều đích.
Nghĩ thông suốt điểm , Sở Trạch dậy.
Hoa Thư cũng dậy, gì khác, chỉ cung kính tiễn .
Sở Trạch đầu nàng, ánh mắt vô cùng dịu dàng: Trẫm ngày mai sẽ đến.
Hoa Thư gật đầu, coi như đồng ý.
Nhìn hướng Hoàng thượng rời , trong mắt Hoa Thư hiện lên một tia suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-hau-trong-sinh-tu-cung-nu-tro-thanh-mau-nghi-thien-ha/chuong-214-trieu-su.html.]
Sóng ngầm cuộn trào, khắp nơi đều đang dõi theo động tĩnh.
Chỉ là thể sống yên bao lâu.
Buổi tối, Hoàng thượng triệu kiến Diệp Thu, còn về việc đàm luận những gì, ai .
Diệp Thu ở trong cung một đêm, hề rời .
Trong Khôn Ninh Cung.
Lạc Nhã dẫn Hứa Chỉ đến bái kiến.
Tân hôn yến nhĩ, hai đều tươi rạng rỡ, Lạc Nhã ít nhiều lộ vài phần ngượng ngùng.
Hoa Thư thượng vị, bọn họ, phất tay: Đều dậy .
Lạc Nhã thuận theo dậy, : Hoàng tẩu, đây là cố ý đến để cảm tạ .
Nàng tiên đến chỗ mẫu hậu, liền thẳng tiến Khôn Ninh Cung.
Còn về hoàng , dù cũng là bận rộn, nàng vẫn là phiền nữa.
Hoa Thư gì, ánh mắt dừng Hứa Chỉ.
Trông thấy, khí chất của y so với đây nổi bật hơn.
Quả nhiên, vì lụa, ngựa vì yên cương.
Một dù tài đến mấy, nếu khác thấy, cũng là vô ích.
Hứa Chỉ hiện tại trong mắt khác, là kẻ thắng cuộc.
Không chỉ cưới công chúa, còn lọt mắt Hoàng thượng.
Mà Hứa Chỉ cũng tự cảm thấy may mắn, chỉ là y dừng ở đây.
Y thể cưới công chúa, đó là phúc đức ba đời.
Cũng cần y bỏ gấp bội nỗ lực, mới thể xứng đáng với mối thâm tình .
Hai ở đây trò chuyện một lát, kịp rời , thấy bên ngoài động tĩnh.
Long bào xuất hiện, Lạc Nhã và Hứa Chỉ thấy liền đồng thời dậy, lập tức tiến lên hành lễ đón chào.
Lạc Nhã hiểu trong lòng dâng lên một trận khẩn trương.
Trên mặt Sở Trạch vốn dĩ treo đầy ý , thấy gặp, trái gặp bọn họ, ý tức khắc thu .
Hắn chắp tay lưng qua bên cạnh bọn họ, ánh mắt về phía Hứa Chỉ, vô hình tạo cho y áp lực.
Đừng tưởng rằng trẫm đồng ý cuộc hôn sự , là thể càn.
Lạc Nhã bên cạnh ngược là đầu tiên cảm thấy lạnh buốt trong lòng.
Nàng lén lút kéo tay áo của Hứa Chỉ, hiệu bằng mắt.
Mà Hứa Chỉ chỉ là lật tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ánh mắt nàng dịu dàng kiên định, như thể đang với nàng, cần sợ hãi, chuyện đều .
Đầu ngón chân Lạc Nhã chạm đất, dần dần thả lỏng, bọn họ đều thành , nghĩ cũng chẳng gì sợ.
Chính đại quang minh, hợp tình hợp lý.
Sở Trạch chắp tay lưng sải bước lên, nhíu mày, dường như đang toan tính điều gì đó.
Gà Mái Leo Núi
Hoa Thư nào thể đang nghĩ gì, khẽ ho một tiếng.
Những lễ nghi cần đều tất, các ngươi thành hôn, cũng nên du ngoạn vài ngày, lui xuống .
Hoa Thư .
Lạc Nhã cảm kích liếc Hoa Thư một cái, cũng đợi Hứa Chỉ lề mề, lập tức mệnh hành lễ cáo lui.
Hoàng bộ dáng , rõ ràng còn khó Hứa Chỉ.
Giờ chạy, còn đợi khi nào.
Sở Trạch bọn họ rời , bàn tay vẫn còn giơ trong trung: Thật là vô phép tắc, trẫm cho nàng ?
Thật là phu quân liền quên cả trưởng .
Hắn chẳng qua là dặn dò Hứa Chỉ vài câu mà thôi.
Hoa Thư thuận thế vỗ lưng , dịu giọng : Thôi , Hoàng thượng, quyết định , chẳng lẽ còn hối hận ?
Nàng quá hiểu Hoàng thượng , cái dáng vẻ e là lôi Hứa Chỉ ngoài, đơn độc huấn thị một hồi.
Bình thường răn đe cũng , mấu chốt là bây giờ tiểu phu thê mới thành hôn, khó tránh khỏi chút mất hứng.
Sở Trạch gì đó, đột nhiên cảm thấy gì đó đúng, Hoa Thư: Thư nhi, đây là trẫm ?
Hoa Thư mím môi, cũng trả lời, chỉ cho một ánh mắt, xoay về phía thiên phòng.
Sở Trạch theo phía , tự nhiên Hoàng hậu tranh cãi với .
Thế nhưng rõ ràng chỉ là đùa mà thôi.
Không khỏi cảm thấy, Thư nhi đối với Lạc Nhã còn kiên nhẫn hơn đối với .