Hoàng Đế Bắt Nhầm Hệ Thống Cung Đấu - Chương 116

Cập nhật lúc: 2024-11-26 07:46:39
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các cung nhân sớm thức thời lui ngoài, trong điện còn ai khác, chỉ ánh nến le lói. Hoa văn hình hoa lan đèn lồng hiện rõ, in bóng hai đang dựa , mật khăng khít.

Sở Úc rõ ràng say, ôm Yên Dao Xuân chịu buông tay, dù nàng thế nào cũng vô dụng, cứ như chỉ cần buông tay, nàng sẽ bay mất .

Yên Dao Xuân ngờ mà còn chơi xấu. Nàng thấy buồn , chút áy náy rõ từ mà đến, cứ như thứ gì đó khẽ cào trong lòng, đau lắm, nhưng rõ ràng.

Khoảnh khắc đó, Yên Dao Xuân nhận một cách vô cùng rõ ràng, lẽ, thật sự thích .

Nàng khẽ thở dài trong lòng, chút bất đắc dĩ : "Ta thể mang theo , A Úc."

Nghe , cơ thể Sở Úc cứng đờ. Ngay đó, Yên Dao Xuân liền đưa tay ôm , ánh mắt qua vai , dừng ánh nến đang lay động. Nàng nhẹ giọng : "Thế giới đó quá xa xôi, ngay cả bản cũng thể về, chỉ thể ở đây thôi."

Sở Úc im lặng một lúc, bỗng nhiên : "Kiều Kiều, hoàng đế nữa?"

Yên Dao Xuân lập tức ngây , chút kinh ngạc : "Chàng đang ?"

Sở Úc cúi đầu, cằm khẽ đặt vai nàng, buồn bã : "Nếu là hoàng đế, đến lúc đó thể cùng nàng, nàng , sẽ đó."

Đây là thứ hai câu trong tối nay. Yên Dao Xuân chút , cố ý : "Chàng hoàng đế nữa, chẳng sẽ trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi ?"

Sở Úc gì nữa, như đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề , : "Ta... thể kiếm tiền nuôi gia đình."

Yên Dao Xuân hỏi : "Chàng gì?"

Sở Úc nhất thời nghẹn lời, ngẩn một lúc lâu, : "Ta phê tấu chương..."

Yên Dao Xuân nhịn : " hoàng đế nữa, lấy tấu chương mà phê?"

Sở Úc cuối cùng cũng nhận một vấn đề nghiêm trọng. Chàng sống đến ngần tuổi, từ khi còn niên thiếu chăm chỉ học hành, kết quả, ngoài phê tấu chương , chẳng còn kỹ năng nào khác, thậm chí còn bằng mấy bán hàng rong.

Sở Úc lập tức đả kích nặng nề, cả im lặng. Chàng chút chán nản : "Kiều Kiều, xin , hình như chẳng ích gì cả..."

Giọng điệu , cứ như đang bày tỏ sự áy náy thật lòng. Yên Dao Xuân suýt nữa thì chọc c.h.ế.t mất. Trời ơi, ngày thường lúc nào cũng nghiêm túc, mà khi lời say đáng yêu đến thế.

Nàng chút tò mò về biểu cảm của Sở Úc khi những lời , nhưng cứ ôm mãi thế , thật sự là tiện. Vì , nàng thử đẩy một chút, ai ngờ mới động đậy, đối phương phát hiện, vội vàng ôm chặt nàng, cứ như bạch tuộc, như thể sợ nàng sẽ rời .

Yên Dao Xuân buồn bất lực, nhịn trêu chọc : "Nếu , cứ tiếp tục hoàng đế . Sau , rảnh rỗi sẽ về thăm ."

Sở Úc cần suy nghĩ, liền phản bác: "Không ."

Yên Dao Xuân rõ còn cố hỏi: "Vì ?"

Sở Úc kiên trì : "Ta thể xa nàng."

Yên Dao Xuân : "Xa thì sẽ thế nào?"

Sở Úc nghiêm túc : "Ta ."

"Không ?"

"Ừ." Giọng Sở Úc nhỏ hơn một chút, : "Vì từng nghĩ tới, dám nghĩ tới."

Yên Dao Xuân ngừng thở. Sở Úc tiếp tục : "Nàng cho theo nàng nhé? Tuy bản lĩnh gì, nhưng sẽ cố gắng. Ta... nhiều sách, thể thầy đồ, cũng thể kế toán. , giỏi tính toán, đây chẳng nàng từng , bàn tính dễ dùng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-de-bat-nham-he-thong-cung-dau/chuong-116.html.]

Chàng càng càng cảm thấy trời sinh chính là kế toán, đời còn ai thích hợp kế toán hơn nữa. Yên Dao Xuân buồn bất lực, : "Tiên sinh kế toán và hoàng đế cũng khác quá xa, hơn nữa, rời khỏi hoàng cung, mấy vị phi tần của thì ?"

Sở Úc : "Nếu hoàng đế nữa, các nàng tự nhiên cũng sẽ là phi tần của , trở về nhà hết là . Các nàng thì , chỉ cần một Kiều Kiều."

Bất kể là lời say, là thật lòng, thể phủ nhận rằng, một khoảnh khắc, Yên Dao Xuân thật sự cảm động. Không ngờ một ngày, nàng tin tưởng bánh vẽ của đàn ông, đúng là hết thuốc chữa.

Yên Dao Xuân tự giễu nghĩ, nhưng tay tự chủ mà siết chặt thêm

Yên Dao Xuân tự giễu , nhưng tay tự chủ mà siết chặt thêm vài phần. Sở Úc dường như nhận , cúi đầu khẽ cọ cọ má nàng. Hành động vô cùng mật, giống như một chú mèo lớn, còn mang theo chút nũng. Tai Yên Dao Xuân nhạy cảm, cọ như , chỉ cảm thấy tê dại, chân cũng mềm nhũn. Nàng vội vàng mặt , khẽ kêu: "Ngứa..."

Ai ngờ Sở Úc , những dừng , mà còn tiếp tục cọ cọ. Yên Dao Xuân sắp vững nữa, cả dựa lòng , đôi tay rắn chắc ôm chặt. Yên Dao Xuân cảm thấy giống như một con búp bê cỡ lớn, nàng nhịn hỏi: "Vẫn còn ôm nữa ?"

Sở Úc: "Ừ."

Yên Dao Xuân đành : "Đứng lâu quá, chân mỏi ."

Vốn tưởng rằng sẽ buông nàng , ai ngờ Sở Úc , chỉ buông tay một chút, ngay đó liền cúi xuống, nắm lấy eo nàng, bế bổng nàng lên.

Cảm giác mất trọng lượng đột ngột khiến Yên Dao Xuân kêu lên một tiếng, theo bản năng ôm lấy cổ Sở Úc. Sở Úc cứ như , ôm nàng theo tư thế bế trẻ con, đặt nàng xuống trường kỷ, còn quên chu đáo lót thêm gối mềm.

Yên Dao Xuân chẳng hiểu xuống, ngay đó, Sở Úc cũng xuống bên cạnh nàng. Trong suốt quá trình , hai tay vẫn vòng quanh eo Yên Dao Xuân, cứ như hàn chặt .

Không khí yên tĩnh, đèn lồng tỏa ánh sáng vàng ấm áp, vặn một tia sáng chiếu lên mi tâm Sở Úc, tạo thành một hình dạng bất quy tắc, nhỏ xinh, giống như một con bướm phát sáng. Yên Dao Xuân nhịn đưa tay khẽ chạm , con bướm đó liền bay từ mi tâm đến đầu ngón tay nàng.

Diệu Diệu Thần Kỳ

Sở Úc nắm lấy bàn tay đó. Yên Dao Xuân và bốn mắt , đưa tay nàng xuống vị trí trái tim, đôi mắt phượng tĩnh lặng như biển sâu nàng, nhẹ giọng : "Ta giao trái tim cho nàng mãi mãi, Kiều Kiều."

Khoảnh khắc đó, Yên Dao Xuân thấy tiếng tim đập dồn dập, gần như tiếng sấm rền, là của Sở Úc của nàng.

Ngón tay nàng vô thức khẽ siết , như nắm lấy trái tim lòng bàn tay.

Yên Dao Xuân cũng ngủ từ lúc nào. Khi tỉnh dậy, trong điện một bóng , trong chậu đồng thêm than bạc, đang lặng lẽ cháy, tỏa ấm.

Yên Dao Xuân cúi đầu, liền thấy và Sở Úc đắp chăn. Bên tai truyền ôm lấy eo nàng, hề dấu hiệu buông lỏng.

Không ngờ Sở Úc khi say rượu dính như .

Yên Dao Xuân nhờ ánh nến yếu ớt, quan sát khuôn mặt . Lần nàng phát hiện , lông mi của Sở Úc dài, khi ngược sáng, sẽ hắt xuống bóng mờ nhàn nhạt, thoạt , tạo cho cảm giác si tình.

Yên Dao Xuân mà thấy ngứa tay, đưa tay sờ thử lông mi . Ai ngờ đúng lúc , nàng thấy giọng của 818 vang lên: "Độ hảo cảm của ký chủ đối với Sở Úc tăng lên."

Yên Dao Xuân: "..."

818 tò mò hỏi nàng: "Ký chủ đại nhân, bây giờ sẽ chọn ?"

Yên Dao Xuân im lặng một lúc, hỏi ngược một câu: "Bây giờ chuyện với ngươi, A Úc thể thấy ?"

"Đương nhiên là thể." 818 : " nếu ngài chuyện riêng với , cũng thể, thể tạm thời che chắn ."

Yên Dao Xuân khẽ "ừ" một tiếng, đợi 818 che chắn Sở Úc, mới hỏi nó: "Ngươi tan ?"

818 lập tức phấn chấn tinh thần, gần như sắp , run giọng : "Cuối cùng cũng đợi đến ngày ? Đại nhân!"

" mà..." Yên Dao Xuân dừng một chút, chậm rãi : "Ta còn một điều kiện."

 

Loading...